[Thơ] Con gái mẹ ghen tị với người ta
Mẹ à,con gái mẹ ghen tị với người ta
Có ông có bà,được ẵm,ôm,che chở
Chẳng giống như con
Thỉnh thoảng nhớ ông bà mình mà thấy lòng khổ sở
Chỉ có thể dặn lòng mà nhớ chút thôi.
Mẹ ơi,ấy vậy mà đã mấy năm rồi
Ông bà đi chơi,lâu chưa về mẹ nhỉ
Con thèm được ông ôm,hay xà vào lòng bà tê tỉ
"Bích thương ông bà nhất"
Giống ngày xưa
Mẹ nhớ không,ngày bà mất có mưa
Như ông trời khóc thay cho mẹ vậy
Từ nay trên đời chẳng còn ai nhờ cậy
Chắc mẹ buồn!
Qua 49 bà thì ông cũng đi luôn
Con vẫn hay cười cười bảo "ông nhớ bà rồi nên ông đi mất
Trên đời này,ông thương bà nhất
Nên chẳng đành lòng nhìn bà một mình đâu"
Mỗi lần như thế mẹ lại ôm con xoa đầu
"Ừ,chắc vậy"
Rồi lén lau đi giọt nước mắt vừa chảy
Mặn chát,đọng lại khóe môi.
Con biết,mẹ cũng giống con
Rất nhớ ông bà rồi...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro