[Thơ] Chị ơi,ông đâu rồi?
Chị ơi chị,ông đâu rồi hả chị
Cả bà nữa,đi mãi chẳng thấy về
Ông bà chơi trốn tìm giỏi thật,trốn kỹ ghê
Em tìm mãi mà sao em,không thấy
Chị ơi chị,ông ngủ rồi không động đậy
Em gọi nhiều,mà ông chẳng dậy với em
Ông còn hứa em ngoan sẽ mua kem
Mà sao mãi không thấy ông đâu nữa
Chị ơi,ngày xưa ông còn bảo
Đợi em lớn,rồi dạy em học bài
Giờ em lớn rồi,mà ông cứ đi đâu
Không bế em,không ôm em như trước
Hay tại là em không ngoan hả chị
Chắc vì thế ông mới giận Gia Bình
Ông đi chơi,chẳng về lại nhà mình
Em ngóng mãi,không thấy ông đâu cả
Người ta bảo,ông đi rồi chị ạ
Đi xa lắm,ông sống ở trên trời
Ông để em một nỗi chơi vơi
Em nhìn lên trời,thấy ông đang ở đó
Chị ơi,phải làm sao giờ nhỉ
Em quên rồi,không nhớ nổi mặt ông
Chỉ nhớ mỗi,ông của em tên Phong
Là người của gió,của đất trời tự tại
Chị ơi chị,bây giờ em sợ hãi
Em sợ sau này lớn chút nữa,
sẽ quên ông.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro