Thơ : Cha ok
Ba năm tròn con chẳng còn cha nữa
Sống đơn độc cứ thế tháng năm qua
Thỉnh thoảng nhớ cha một chút gọi là
Miền ký ức người luôn trong tâm khảm
Con bây giờ đã có đủ can đảm
Đi một mình qua năm tháng trông gai
Vắng bóng cha cũng một chặng đường dài
Nhớ lời cha con kiên cường sống tiếp
Có những nỗi nhớ thương xa điềm điệp
Nhớ bóng cha nhớ dáng mẹ dịu hiền
Cha mẹ giờ đã là người cõi tiên
Chẳng còn thuộc về nơi trần thế nữa
Tháng chín nắng xanh ngày giỗ mẹ
Tháng mười lành lạnh tưởng nhớ cha
Cha mẹ con sống vất vả một đời
Lúc nằm xuống con chưa tròn chữ hiếu
Mẹ mất đi khi tóc nhiều sợi bạc
Khóe mắt buồn vương phủ những nếp nhăn
Cả cuộc đời mẹ bươn trải nhọc nhằn
Nuôi lớn con mẹ hai sương một nắng
Cuộc đời này ai chẳng từng có mẹ
Dù phong trần cuốn bóng mẹ đi xa
Nhưng tình mẹ vẫn mãi mãi nhu hòa
Nâng niu con qua thăng trầm cuộc sống
Khi cha thở chút hơi tàn
Thương cha khóe mắt con tràn lệ rơi
Đau thương vất vả một đời
Tới khi nằm xuống chẳng lời oán than
Tre già đứt gốc đi xa
Cành con đón gió chịu sương một mình
Bao năm chất chứa ân tình
Cha đi mẹ mất một mình chúng con
Công cha như núi xa vời
Nghĩa mẹ như nước ở nguồn suối cao
Đêm đêm trong giấc chiêm bao
Thấy cha thấy mẹ đời đời bên con
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro