Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

3. Thời Niên Thiếu Không Thể Quay Lại Ấy

-Trích: Thời niên thiếu không thể quay lại ấy

-Đồng Hoa

1. "Nhiều năm qua tôi vẫn luôn học tập một việc, chính là không quay đầu lại, chỉ vì bản thân chưa từng làm chuyện gì phải hối hận, không hối hận vì những chuyện mình đã làm.

Mỗi bước đi của cuộc sống đều phải trả giá đắt.

Tôi có được một ít những gì mình muốn, mất đi một ít những gì mình không muốn mất.

Nhưng con người trên thế gian này, có phải ai cũng vậy đâu?"


2. "Vì đang sống trong thời niên thiếu, nên luôn cảm thấy thời gian phía trước còn rất dài, nghĩ rằng tất cả mọi thứ đều có thể nhìn lại một lần nữa, nhưng lại không biết thời gian như một dòng sông, chỉ có thể chảy về phía trước, mà chưa bao giờ chảy ngược về phía sau"


3. "Chị em: chính là hôm nay ầm ĩ, ngày mai lại cười, gần thì thấy phiền, xa thì thấy nhớ, không gặp thì thấp thỏm lo âu, khi gặp lại chán ghét, bản thân có thể bắt nạt, nhưng người khác thì không thể bắt nạt"


4. "Thời gian là khoảnh khắc, rất ngắn ngủi, vì vậy, tình yêu và sự ấm áp, luôn hết sức vội vàng, chưa kịp quý trọng, đảo mắt đã qua đời.

Thời gian lại là vĩnh hằng, dài dòng, vì thế, tình yêu và sự ấm áp, luôn khắc sâu trong đáy lòng, suốt đời suốt kiếp, không thể quên."


5. "Tôi thích dùng định nghĩa chặt chẽ của toán học: cày cấy là điều kiện cần cho thu hoạch, nhưng không phải điều kiện đủ. Tức là: muốn thu hoạch được, thì phải có cày cấy, nhưng cày cấy lại không nhất định có thể suy luận ra thu hoạch" 


6. "Tình bạn của những người phụ nữ hay nữ sinh cũng đều rất phức tạp. Tình bạn của con trai có thể ví như chơi đá bóng, những giới hạn và quy tắc họ đều hiểu rõ trong lòng, hợp tác và cạnh tranh rõ ràng, tranh đấu hò hét, mồ hôi hòa quyện; tình bạn của con gái có thể ví như nấu thức ăn, không có hình thái, không có quy củ, chua cay mặn ngọt, đều có thể có trong món ăn, có thể chế biến phức tạp cũng có thể chế biến qua loa, nhưng không ai biết bên trong kết quả đó thật sự chứa những gì"


7. "Tôi ngẩng cao đầu, dùng ánh mắt khiêu khích ngắm nhìn thế giới xung quanh,nhìn như thật quật cường thật kiên cường, nhưng thực ra trong lòng cất giấu sợ hãi và mê man"


8. "Những người lớn ạ, chúng con có thể hiểu được khát vọng của mọi người muốn vun đắp cho chúng con ngày một ưu tú hơn, nhưng xin mọi người hãy hiểu: chẳng phải lưỡi dao sắc bén rét lạnh có thể khắc ra một bức tượng đẹp đẽ, mà là một đôi mắt biết nhìn, biết thưởng thức cái đẹp, một trái tim tràn ngập tình yêu thương, một vòng tay ấm áp mới khắc nên được một bức tượng đẹp đẽ nhất"


9. "Trưởng thành, giống như tham gia một cuộc thi chạy. Nhìn thấy người ta chạy nhanh hơn mình thì mình cũng không chắc sẽ sốt ruột bi thương, chỉ khi mình càng ngày càng cách xa người dẫn đầu, mới có thể sốt ruột bi thương. Có lẽ tôi sẽ không nhớ người chạy phía sau tôi là ai, nhưng tôi vĩnh viễn nhớ rõ người chạy phía trước tôi"


10. "Trên ngã tư đường, có lẽ các bạn sẽ vẫy vẫy tay, có lẽ ngay một cái vẫy tay các bạn cũng không làm, cứ như vậy đều tự bước đi về những hướng khác nhau, bạn thở phào nhẹ nhõm, nghĩ rằng chặn đấu rốt cuộc cũng chấm dứt, nhưng bạn lại không biết rằng mình đã bắt đầu đứng trên một con đường khác, một trận đấu mới lại bắt đầu rồi.

Bạn băn khoăn sao nó không chấm dứt đi? Khi nào mới có thể nghỉ ngơi? Vĩnh viễn không chấm dứt đâu! đó là sinh mệnh!


11. "Có người rất thích những vì sao, giơ tay lên trời muốn hái chúng xuống, nỗ lực lâu ngày, nhưng vẫn không thể hái được. Người ta cười rằng: đúng là không biết lượng sức.

Anh ta đáp: giơ tay hái sao, dù không hái được, nhưng lại được ngắm cảnh đẹp, tay cũng không bị bẩn"


11. "Vết thương đau đớn nhất thế gian  chính là vết thương không đổ máu, không có thuốc hay, cũng không thể chữa khỏi, cho dù bình phục, cũng như ánh trăng trên mặt nước, nhìn thì thật tròn vẹn, yên bình, nhưng mỗi khi gió thổi qua, nó sẽ dễ dàng lộ ra vết rách, âm thầm đau đớn"


12. "Trái tim của cô gái giống như bông hoa, sẽ vì người trong lòng mà nở rộ, cũng sẽ vì người trong lòng mà héo rũ"


13. "Trong truyền thuyết, nếu cá chép muốn hóa rồng, thì phải rút đi toàn bộ vẩy cá trên người mình, chặt đứt vây cá, mới có thể hóa thành rồng; trong truyền thuyết, con chim phải tự đốt cháy mình, trải qua đau đớn thiêu đốt của ngọn lửa, mới có thể hóa thành phượng hoàng. Chẳng lẽ thanh xuân tất yếu phải trải qua ngu muội đau khổ, mới có thể đạt được khôn ngoan trưởng thành?"


14. "Thời niên thiếu, vì chưa từng bị tổn thương, nên không biết thế nào là nhân từ, vì chưa từng sợ hãi, nên không biết thế nào là thoái nhượng, chúng ta luôn tùy hứng, không quan tâm hay thương hại người khác.

Cho đến một ngày, chúng ta bị tổn thương, hiểu rằng phải trải qua đau đớn và sợ hãi, mới có thể hiểu rõ nhân từ và thoái nhượng. Nhưng khi ấy, tuổi xuân vô tư không biết kiềm chế cũng dần dần bay mất. Cách chúng ta ngày một xa hơn"


15. "Chúng ta trưởng thành, nhưng trong lòng ngực là một trái tim, đã bị tổn thương"


16. "Thời niên thiếu, chúng ta thích lập nên những kế hoạch, cho rằng bản thân mình đủ thông minh, đủ nổ lực, là có thể thực hiện được, nhưng chúng ta không biết không gian quanh ta chính là đường kẻ dọc, thời gian của chúng ta chính là đường kẻ ngang, chúng tạo nên vận mệnh, mà chúng ta chỉ là một quân cờ nho nhỏ trên bàn cờ vận mệnh ấy, chỉ cần bàn cờ kia rung nhè nhẹ thôi, chúng ta cũng sẽ bị lệch khỏi quỷ đạo kế hoạch"


17. "Hâm mộ là một chuyện rất huyền diệu, nếu tình cảm đó cứ tiếp tục nhen nhóm về phía trước, nó có thể biến thành khâm phục, coi người ấy là tấm gương sáng; nếu tình cảm đó lùi dần về phía sau, nó có thể biến thành ghen ghét, coi người ấy là kẻ địch, tuy nhiên, không có ai là một thiên thần hoàn hảo, cũng không có ai hoàn toàn là ác quỷ, chính vì vậy, hâm mộ biến thành đố kỵ, thành ghẹ ghét, làm cho người ta giãy giụa giữa phía trước và phía sau"


18. "Cuộc sống có rất nhiều lối rẽ, ý nghĩ sai lầm, có lẽ sẽ bước chân vào một lối rẽ. đương nhiên, lối rẽ cũng là đường, cũng có người đến được con đường có bầu trời bao la bát ngát, tuy nhiên, nếu như thời gian có thể chảy ngược, đối mặt với dung nhan tang thương, nụ cười mệt mỏi, họ sẽ tình nguyện lựa chọn con đường đúng nhất, không muốn để lỡ mất một bước"


19. "Luôn có những thời gian, sau khi qua đi, mới phát hiện nó còn khắc sâu trong trí nhớ. Nhiều năm sau, đứng dưới ngọn đèn trong đêm tối, bỗng nhiên nhớ lại, sẽ lặng lẽ mỉm cười"


20. "Chúng ta không có cách nào ngăn cản vận mệnh lấy đi những thứ trong tay chúng ta, tuy nhiên, chúng ta có thể lựa chọn những thứ chúng ta lấy được từ trong cuộc sống và trân trọng nó"


______________________________

#PiN# 

Truyện của Đồng Hoa viết luôn khiến mị phải đọc thật chậm, thật kỹ, nghiền ngẫm từng chữ từng chữ một, có thể đọc lần đầu tiên sẽ cảm thấy mơ hồ, không rõ thế nhưng sau khi đã hiểu được thì từng từ từng từ một chậm rãi khắc vào trong tâm trí, mỗi lần nhớ tới, lại chầm chậm cảm thấy nuối tiếc đến đau lòng thanh xuân của mình

Nếu như ai đã từng đọc "Thời niên thiếu không thể quay lại ấy", đã trải qua một khoảng thời gian giống như nhân vật La  Kì Kì trong truyện sẽ tự nhiên hiểu rõ cái cảm giác thổn thức, tan nát ấy sâu sắc đến mức nào. Ai trong chúng ta cũng có thanh xuân, chỉ là, thanh xuân của mỗi người lại là một câu truyện riêng, mà mỗi chúng ta chính là một la Kì Kì 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro