Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 7: đừng đụng vào anh ấy!!

Hôm sau Thế Huân cũng không đến rước Lộc Hàm đi học nữa . Lộc Hàm cũng cảm thấy nhói nhói nơi lồng ngực .
Mấy ngày nay Thế Huân cũng ko đi học , Xán Liệt quay xuống hỏi Lộc Hàm :
- cậu với Huân Huân có chuyện gì à ? Dạo này thấy nó thẫn thờ lắm , đến học cũng ko thèm đi.
- 2 cậu giận nhau gì đúng ko? - Bạch Hiền cũng tò mò không kém .
- À ko có gì đâu mà .
- thật không đó?! - Xán Liệt ánh mắt nghi ngờ.
- này cậu thôi đi , cậu ấy đã nói không rồi mà còn làm khó cậu ấy - Chung Đại nãy giờ jm lặng cũng không chịu được mà lên tiếng.
- Nếu có chuyện gì nhất định phải nói cho tụi mình biết đó nha - Bạch Hiền nói.
- mình biết rồi .- Lộc Hàm cười nhưng trong lòng rối bời từng mạch cảm xúc.
Ngày hôm nay Thế Huân vẫn không đi học , Lộc Hàm cảm thấy thiếu vắng 1 cái gì đó rất quen thuộc . Thế Huân , em không sao chứ?! Sao em không đi học ?! sao em không gặp anh?
Đã mấy ngày liền Thế Huân ko đi học , Lộc Hàm buồn rầu cũng ko có tâm trạng nào để mà học nữa . Buổi chiều đi làm cũng ko có tinh thần , ước gì ngày mai đến thật nhanh và có thể thấy Thế Huân đi học.
Đúng là cầu được ước thấy mà , hôm nay Thế Huân đi học nhưng 3 người Xán Liệt , Bạch Hiền , Chung Đại lại không đi . Nghe nói họ đang đi quay chương trình gì đó. Mặc kệ , Thế Huân đi học là được rồi . Lộc Hàm vui mừng chạy lại chỗ Thế Huân đang ngồi :
- Thế Huân , sao mấy ngày nay em ko đi học? Anh lo lắng lắm đó.
- em không sao cả .- Thế Huân trả lời lạnh lùng , mặt cũng ko thèm nhìn Lộc Hàm .
- em muốn uống trà sữa ko , anh mời ?- Lộc Hàm hơi hụt hẫng .
- Em ko khát - Thế Huân vẫn ngồi khoanh tay mặt vẫn lạnh lùng như vậy , ánh mắt xa xăm.
- ừm,, anh hiểu rồi , thôi anh về lớp - Lộc Hàm buồn bã rời đi .
Thế Huân vẫn lạnh lùng như vậy , cũng chẳng thèm nhìn Lộc Hàm 1 cái . Tâm trạng khó tả. Lộc Hàm mắt cay cay như muốn khóc luôn , Thế Huân sao lại như vậy ? Sao em lại lạnh lùng như vậy ?
Lộc Hàm không còn để ý gì xung quanh nữa cho đến khi va vào cậu bạn lớp bên , làm đổ hết ly cafe vào áo cậu ta . Cái cậu bị đụng trúng hét lên :
- YAHHHH! CÁI THẰNG KIA!
- tôi xin lỗi để tôi lau sạch vết bẩn cho cậu .
Lộc Hàm bối rối dùng tay có gắng lau sạch áo cho hắn , hắn tức giận hất tay Lộc Hàm ra rồi đạp cho cậu 1 cái ngã nhào xuống đất :
- Mày tính sao với cái áo dính bẩn này hả ?
- Tôi ...tôi... Xin lỗi - Lộc Hàm lí nhí , đầu cúi sát xuống đất .
- mày tưởng xin lỗi là xong hả ?! Này thì xin lỗi này ... Xin lỗi này...
Mỗi câu xin lỗi là hắn lại dùng chân đạp cho cậu 1 cái , máu mũi , máu miệng cậu đã chảy ta hết rồi . Đau quá , đau quá Thế Huân ... Cậu nghĩ chắc Thế Huân bỏ mặc cậu không quan tâm nữa rồi , cậu cảm thấy đau thắt nơi lồng ngực . Câu không cảm nhận được xung quanh nữa , hoàn toàn buông xuôi , hoàn toàn bất lực , Thế Huân à...
BỐP . 1 hộp sữa tươi bay thẳng vào đầu hắn văng tung tóe khiến hắn tức giận mà hét lên :
- ĐỨA NÀO? LÀ ĐỨA NÀO HẢ???
- xin lỗi anh ấy ngay đi !!!
Đứng trước mặt hắn là 1 cậu thanh niên cao ráo , rất đẹp trai nhưng ánh mắt thì sắc như dao cạo . Là Ngô Thế Huân sao??? Lộc Hàm chỉ kịp nhìn thấy gương mặt ấy rồi lịm đi .
- xin lỗi anh ấy đi !!! - Thế Huân lặp lại 1 lần nữa .
- hả? Mày mới nói gì cơ ? Tao á ? Haha...Mày là cái thằng quái quỷ nào thế .?
- Là Ngô Thế Huân.
- mày muốn chết.....h....?! Hự....
Sau câu nói ấy là 1 cú đá ngay giữa bụng hắn . Khiến máu họng hắn trào ra 1 bụm . Chưa hết lại thêm 1 cú ngay đầu khiến hắn ngã nhào xuống đất , bàn ghế đổ rạp xuống . Hắn tức giận giơ nắm đấm lao về phía cậu . Thế Huân xoay người đá thêm 1 cú giữa bụng làm hắn ôm bụng quằn quại , la hét dưới đất trước hàng trăm ánh mắt kinh ngạc . Dám đụng đến Lộc Hàm cho dù ngươi có là ai thì Ngô Thế Huân ta cũng sẽ lấy mạng ngươi .
Thế Huân phủi phủi quần áo rồi bế xốc Lộc Hàm đến phòng y tế .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro