Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 6 : thổ lộ

Sáng hôm sau Thế Huân đã ở trước cửa đợi rồi . Lộc Hàm ngạc nhiên :
- thế Huân , em đến từ bao giờ?!
- em mới đến thôi , để em đưa anh đi học .
Thế Huân kéo Lộc Hàm lên xe của nhà mình . Chú tài xế rất nhanh đã đưa 2 cậu đến trước cổng trường .lộc Hàm đang định bước xuống thì Thế Huân kéo lại :
- Hả?! Sao vậy Thế Huân?
- Anh tháo kính ra đi .
- hả? Tại... S....? - chưa nói hết câu Thế Huân đã tháo kính của Lộc Hàm ra rồi đưa cho cậu 1 cặp kính áp tròng . Sau đó chỉnh lại mái tóc cho cậu .
- anh xuống được rồi đó .
Lộc Hàm bước xuống xe , bọn con gái vây quanh lại , hú hét :
- Lộc Hàm kìa!!
- trời ơi cái tên khù khờ đó sao lại lột xác thành như vậy được.
- đẹp trai quá !!!
Bọn con gái trầm trồ khen ngợi khiến Lộc Hàm xấu hổ muốn chết . Cậu núp sau lưng Thế Huân , chợt chiếc lamborghini phóng tới . Xán Liệt, Bạch Hiền, Chung Đại bước xuống :
- Thế Huân sao còn chưa vào lớp?! Ủa ... Ai đây? - Xán Liệt há hốc miệng.
- Lộc Hàm sao hôm nay cậu khác vậy?! - Bạch Hiền cũng ngạc nhiên ko kém .
- chà! Cậu đẹp trai thật đó vậy mà lâu nay cứ trốn sau cái vỏ bọc khù khờ hoài - Chung Đại cười .
Thế Huân cũng cười còn Lộc Hàm xấu hổ muốn độn thổ xuống đất luôn.
Dưới sân trường bây giờ là 5 mỹ nam , đi đến đâu là đốn ngã biết bao trái tim thiếu nữ trong trường này đến đấy . Haiz, cũng từ đó mà bao nhiêu chuyện rắc rối xảy ra với Lộc Hàm .
Ngày nào đi học Lộc Hàm cũng nhận được thư tỏ tình .
- Haizzz.. - lộc Hàm thở dài
- sao thế?! Lại nhận được thư tỏ tình à?!- xán Liệt cười nhìn Lộc Hàm .
- ầy nay nai nhỏ nổi tiếng rồi nha - Bạch Hiền cũng góp vui.
- gì? Thư tỏ tình gì? Với ai? - Thế Huân ngạc nhiên hỏi.
- thì thư tỏ tình của mấy đứa con gái gửi cho Lộc Hàm đó -  Chung Đại giải thích.
Mặt Thế Huân giận dữ , tối sầm lại .
- Nào , đưa đây mình đọc cho - xán Liệt châm chọc Lộc Hàm.
- làm gì co gì chứ?! - Mặt Lộc Hàm đỏ như gấc giọng nói lí nhí.
Xán Liệt, Bạch Hiền, Chung Đại mải chọc Lộc Hàm mà không để ý có người bên cạnh mặt đen hơn cục than rồi .
Thế Huân tức giận bỏ đi . Xán Liệt hết nhìn Bạch Hiền, rồi lại nhìn Chung Đại xong nhìn qua Lộc Hàm tỏ vẻ không hiểu :
- này bữa nay Thế Huân có chuyện gì vậy?!
- ai mà biết .
Lúc Thế Huân đưa Lộc Hàm về , Thế Huân vẫn ko chịu nói chuyện với Lộc Hàm . Mặt thì chăm chăm vô cái điện thoại chơi game 1 mình . Lộc Hàm muốn phá vỡ bầu không khí yên lặng này bèn lí nhí:
- Thế Huân , em có muốn đi uống trà sữa với anh rồi về không?!
- Không!!!
-...
Mặt Lộc Hàm xụ 1 đống . Lúc xuống xe , Thế Huân cũng thèm nhìn Lộc Hàm 1 cái . Lộc Hàm nhìn xe chạy đi mà mặt buồn rười rượi . Rốt cuộc thằng nhóc đó đang giận dỗi mình chuyện gì?!
Lơ đãng 1 hồi , cậu bị vấp trúng cái bậc ngã nhào xuống đất . Đầu gối đau nhói :
- ui da..
Đau đến chảy cả nước mắt . Bỗng có 1 người chạy lại đỡ cậu . Lộc Hàm nhìn ngạc nhiên:
- Thế...Huân?!
- em chứ ai . Anh đi đứng kiểu gì thế? Mắt anh để lên trời à?! - thế Huân giận dỗi .
- À , tại anh không để ý thôi , không sao mà.
- không sao cái gì mà không sao . Nhìn cái đầu gối anh đi , chảy máu rồi kìa - Thế Huân tức giận lớn tiếng khiến con nai nhỏ sợ hãi . Thế Huân biết mình hơi quá nên nhỏ giọng xuống:
- em xin lỗi , mà cũng tại anh đi đứng ko thèm nhìn đường đó . May mà e nhìn thấy .để em dìu anh vô nhà.
Thế Huân đưa Lộc Hàm vô nhà xong tỉ mỉ rửa vết thương cho cậu , dán vết thương xong xuôi . Lộc Hàm nhìn mặt Thế Huân miệng lí nhí :
- hôm nay em giận anh cái gì đúng không?!
Thế Huân không trả lời chỉ chăm chăm vào cái vết thương của Lộc Hàm .
- Anh làm sai gì đúng không?!
-...
Lộc Hàm cũng bất lực nhìn Thế Huân , mặt cậu buồn rười rượi .
- Lộc Hàm - Thế Huân gọi tên cậu nhưng ko ngẩng mặt lên.
- Hả?!
- Em...
- em cái gì cơ? Thế Huân .sao hôm nay em lạ vậy?!
- Lộc Hàm .. Nếu em nói em thích anh thì anh sẽ làm gì?!
Lộc Hàm ngạc nhiên không chớp mắt nhìn Thế Huân :
- Thế Huân.... Chuyện này... Chuyện này... Anh
- em cũng ko rõ những cảm xúc này có từ bao giờ , em cũng ko biết phải đối diện với anh như thế nào ...
- ...
- nói ra được như thế này em cũng thấy thoải mái hơn nhiều , anh nói cho em biết đi anh nghĩ gì về em?
- Thế Huân...
- vâng! Anh
- em biết rõ chuyện này không được phép xảy ra mà . Em là con trai , anh cũng là con trai chuyện này ko được đâu . Hơn nữa em là idol , em phải giữ hình tượng . Nếu nhất thiết phải trao tình cảm , anh nghĩ tốt hơn nên là con gái.
- nhưng em thích anh mà ...
- nhóc à! Em còn nhỏ , sau này lớn lên em sẽ nhận ra tình cảm này chỉ là nhất thời , em phải lo cho sự nghiệp hơn nữa sau này em sẽ kết hôn vs 1 cô gái chứ ko thể là con trai được.
- ý anh là em không đủ trưởng thành đúng ko? Em còn nhỏ nhưng em đủ sức để bảo vệ anh mà.
- chuyện ko phải như thế em hiểu không?! Em không thể yêu con trai được.
Thế Huân cảm giác bất lực , ánh mắt nặng trĩu buồn , cười nhẹ 1 cái nhưng tưởng chừng nước mắt muốn vỡ òa ra:
- em hiểu rồi . Là  em sai , em không nên nói những lời này với anh .
- Thế Huân , anh không phải có ý đó...
- em hiểu rồi , sau này sẽ không bao giờ nói những lời ngu ngốc này trước mặt anh đâu. Anh nghỉ ngơi đi , em đi về nhà đây.
- Thế Huân , anh....
Thế Huân mỉm cười với Lộc Hàm rồi rời đi , cậu cảm thấy ngực mình đau như muốn vỡ ra từng mảnh , đây là lần đầu tiên cậu tỏ tình mà bị từ chối 1 cách thẳng thừng như vậy . Tình yêu vốn dĩ phải như vậy sao ??
Lộc Hàm nhìn bóng lưng đau thương của Thế Huân khuất sau cánh cửa mà hối hận . Cậu vừa mới làm tổn thương trái tim của 1 cậu nhóc mới lớn sao???

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro