Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1_Phần2

TFBOYS ngày càng nổi tiếng họ là bộ mặt cho giới trẻ ngày nay . Đi đâu cũng thấy các băng rôn mang tên TFBOYS . Hôm nay là buổi debut lần thứ 8 của TFBOYS .
Tại sân vận động lớn nhất Trung Quốc , dòng người đông đúc ồ ạt ra vào để kiếm chổ ngồi .
Cuộc biểu diễn được kết thúc tốt đẹp , ai nấy cũng đều mệt mõi , TFBOYS phải lên xe trở về nhà thì có cuộc điện thoại gọi tới
- Alo Hàn Băng có chuyện gì vậy em ?
-Khải , anh phải thật bình tĩnh nghe em nói nè
- Em nói đi anh nghe
- Khải , Trúc Anh nhập viện rồi .
- Tại sao chứ .
- Trên đường tới buổi debut xãy ra tai nạn . Nó bị thương đang hôn mê ở bệnh viện .
- Tại sao em lại không nói sớm cho tụi anh biết . Em đang ở đâu . Anh tới đó .
- Em đang ở bệnh viện Nhân Ái
Sau khi nghe điện thoại xong cả ba người đều tức tốc đến bệnh viện .
~~~~~~~~~~~~~~
Tại bệnh viện phòng 2228
Cả ba từ ngoài bước vô phòng thấy Trúc Anh nằm trên giường im lặng ngủ như một tiểu công chúa .
- Hàn Băng em ấy ổn chứ ( Khải nói )
- Hiện tại đã qua cơn nguy kịch nhưng sẽ hôm mê sau không biết khi nào mới tỉnh .
Lời nói phát ra làm mọi người bàng hoàng . Không biết khi nào mới tỉnh lời nói đó làm họ thật đau đớn . Lúc đó , ba mẹ của Trúc Anh cũng từ Hàn qua . Họ nghe nói con gái của mình bị tai nạn liền bay qua đây
- Tiểu Băng con bé sao rồi
-Bác sĩ nói Trúc Anh sẽ bị hôm mê sâu không biết khi nào mới tỉnh
Bà Lên nghe xong khóc nất lên
Tối hôm đó Thiên Tỉ ở lại canh cô . Từng giọt từng giọt rơi xuống bàn tay trắng trẻo của cô .
- Trúc Anh khi nào cậu mới tỉnh . Nói mình nghe đi . Đừng nằm đây nữa dậy đi nào . Cậu đã hứa với mình là sẽ đến xem buổi biểu diễn của mình mà . Cậu lại thất hứa với mình nữa rồi .
.........
Thiên Tỉ đau lắm cô đau 1 cậu đau mười . Tình cảm đơn phương này được hai năm rồi , vui có , buồn có . Cậu không dám làm cô buồn hay khóc nhưng giờ phút này đây cô lại nằm đây gương mặt không có sức sống . Cậu ước gì có thể thay cô chịu . Cậu thà bị thương còn hơn để cô bị thương . Nổi đau này ai hiểu được .
~~~~~~~~~~~~
Sáng hôm sau cậu lại đến trường , ra về lại vô thăm cô . Ngày nào cũng như vậy cứ lặp đi lặp lại . Một hôm Tuấn Khải thấy Thiên Tỉ dạo này khác thường nên lại nói chuyện với cậu
- Thiên Tỉ , dạo này em sao vậy không chú tâm gì hết .
-Em không sao đâu ạ . Anh đừng lo .
-Em đang buồn vụ Trúc Anh đấy à .
- Dạ .
- Thôi đừng buồn nữa con bé sẽ sớm tỉnh thôi .
- Anh hỏi em cái này em phải trả lời thật lòng đó .
-Anh hỏi đi
-Em thích Trúc Anh hả .
- Dạ mà cậu ấy không thích em đâu .
-Sao em biết
-Em chỉ đoán thôi
-Trời tại sao tôi lại có đứa em ngốc như vậy . Con bé thích em đó , con bé thích em 5 năm rồi .
-Anh nói thiệt hả . Tại sao anh biết .
-Băng kể anh nghe .
-Thôi anh bận rồi bái bai em . Đừng buồn nữa đó nha .
-Dạ .
Tối hôm đó lại có người tự kỉ tự nhìn ảnh của một cô bé rồi cười . Nụ cười thật đẹp .
~~~~~~~~~~~~~~~~End chap 1~~~~~~~~~~~~~~~~~~
* Mọi người thấy truyện ra sao .
* Cho tui ý kiến đi ❤️❤️❤️❤️❤️❤️❤️

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #ryn#yee