Chap 13
Một buổi sáng tốt lành lại đến. Mọi người cùng nhau đến trường và vùi mình trong đống bài tập chất đống. Mọi thứ cứ lặp đi lặp lại khiến những cô cậu học sinh không tránh khỏi sự chán nản.
Cô giáo chủ nhiệm bước vào lớp với gương mặt phấn khởi và đầy vui vẻ. Nhìn xung quanh lớp ai cũng đang cắm mặt vào quyển sách một cách vô tri khiến cô không khỏi lo lắng cho sức khoẻ của những đứa con mình.
"Cả lớp chú ý! Có tin vui đây"-cô cn nhẹ giọng nói
"Giờ thì có gì mà vui hả cô"-một bạn thở dài rồi nằm ườn ra bàn
"Nghe rồi sẽ biết,lúc đó đánh giá vui hay buồn cũng chưa muộn. Được rồi tất cả nghe đây ,để ăn mừng hội thể thao diễn ra thành công tốt đẹp nhà trường đã quyết định tổ chức một chuyến đi dã ngoại 2 ngày 1 đêm cho toàn bộ các học sinh trong trường và nhà trường sẽ hỗ trợ 50% chi phí cho chuyến đi. Chuyến đi lần này là một phần cũng vì muốn các em có tinh thần thoải mái trước khi ra trận. Vậy nên cứ xả láng đê."
"YEEEEEEEEEE. TRƯỜNG MÌNH LÀ NHẤT!!"-cả lớp đồng loạt hét lên
"Bao giờ mình đi vậy cô?"
"Cuố tuần này"
Ể nhà trường thông báo có muộn quá khôm vậy?"
"Vậy là được rồi,thông báo sớm để suốt ngày chúng mày tơ tưởng đi đi đi à?"-cô cn bật cười nói
"Để đảm bảo an toàn cùng như giúp các em những trải ngiệm tốt nhất nhà trường đã đầu tư bao nguyên khách sạn nơi chúng ta đến nghỉ ngơi. Vậy nên các em không cần lo về chỗ ngủ nghỉ ăn uống. Một tay nhà trường đã sắp xếp đủ. Buổi tối sẽ có những hoạt động chung gắn kết tình đồng chí đồng đội giữa các học sinh và thầy cô giáo. Đứa nào mà trốn tối ngày hôm đó thì biết tay với cô đó nhé"-cô cn nhìn những đứa con của mình với đôi mắt trìu mến
"Thông báo vậy thôi còn giờ thì mở sách vở ra"
Tiết học kết thúc. Cô cn vừa bước ra khỏi lớp là cả lớp đã nháo nhào bàn về chuyến đi sắp tới
"Ê tối nay đi shopping không mấy bà"- Lisa cùng Jisoo bước tới chỗ cô và nàng
"Ý hay đó. Hôm đó chúng ta phải hót nhất trường"-nàng tự mình vỗ tay
"Vậy tối nay 8h hẹn ở nhà Jennie nha"-Jisoo nói
Bốn người đang nói chuyện rất vui vẻ bỗng có bóng người từ xa bước tới.
"E hèm..nghe nói mấy cậu định đi shopping hả? Có thể cho tôi đi cùng không"-Jimin ngại ngùng nói
"HẢ"-cả lũ mât chữ A mồm chữ O nhìn cậu,chỉ có mình Chaeyoung là trông có vẻ rất bình tĩnh
"Đừng hiểu lầm,chỉ là tôi cũng cần sắm chút đồ,đi một mình thì chán quá nên mới muốn đi cùng các cậu thôi"-Jimin gãi gãi đầu kiếm đại một lí do nào đó
"Vậy thì..chúng..ta..cùng đi..ha"- Jisoo vừa nói vừa nhìn sang đôi bạn trẻ
"Ừm càng đông càng vui mà"-nàng nói một cách hồn nhiên mà không hề để ý người ngồi bên cạnh gương mặt đã đỏ như trái ớt
Lisa thấy tình hình có vẻ không ổn liền khều tay Jennie và ra ám hiệu để nàng mau nhìn cô.
"Cậu thấy..sao...Chae?"-nàng ngập ngừng nói. Nhìn qua cô mà nàng giật thót mình
"Mình sao cũng được. Dù sao cậu cũng nói CÀNG ĐÔNG CÀNG ZUI mà nên mình chẳng có ý kiến gì cả"-cô cố nhẫn mạnh từng câu từng chữ
"Vậy được rồi. 8h nhà Jennie phải không? Tôi sẽ đến đúng giờ"-Jimin nói xong liền rời đi
Jisoo và Lisa thấy không khí nghe có vẻ cũng không ổn nên cũng nhanh chóng chạy mất dép để lại mình cô ngồi đó với một gương mặt lạnh băng.
"À ờm..Chaeyoung à mình có bài này chưa hiểu lắm cậu giảng giúp mình đi"
"Không, lười lắm"-cô chảnh choẹ quay mặt đi
"Hả?"-nàng ngơ ngác
"Hả cài gì?"-cô bật lại nàng
"Yahhh.Muốn gì?"-nàng bắt đầu cáu kỉnh
"Ủa gì? Ủa gì? Cậu định làm gì?"-cô sợ hãi lùi về sau
"Cậu rõ ràng là giận cá chém thớt mà. Cậu ấy chỉ là không muốn đi một mình nên mới mới đi cùng bọn mình thôi. Sao cậu phải như vậy?"-nàng nói
"Như vậy là sao? Mình có bảo không cho cậu ấy đi hả?"-cô bức xúc
"Cậu không nói nhưng nó thể hiện ở thái độ của cậu ý,ai cũng nhìn ra cái thái độ khó chấp nhận đấy của cậu"-nàng nhăn mặt nói
"Yaa Jennie, thái độ của mình làm sao? Cậu nói gì vậy?"-cô có chút tức giận
"Mình nói có gì sai hả? Cậu xem lại bản thân mình đi Chae!"
"Kim Jennie! Cậu nói vậy là có ý gì?"
"Cậu đừng ích kỉ như vậy Chaeyoung! Mình không muốn nói chuyện với cậu nữa"-nàng nói rồi đi một mạch ra khỏi lớp
"Jen.."-cô định gọi nàng lại nhưng rồi lại thôi
Suốt cả ngày hôm ấy nàng trốn học không lên lớp khiến ai cũng lo lắng. Jisoo và Lisa thấy không an tâm nên cũng bảo Chaeyoung đi kiếm nàng nhưng cô lại nhất quyết không đi mà cứ ngồi lì trong lớp chống mắt xem nàng đi được bao lâu. Kết quả là đến khi tan trường rồi mà nàng vẫn chưa trở lại trường. Cô lúc này biết hoảng rồi liền vội vã cầm cặp của nàng rồi phi ra ngoài cổng trường đã có Jin đứng đợi
"Từ từ thôi có dì mà em hấp tấp zậy. Ủa mà Jennie đâu?"-Jin đỡ lấy cố đang thở hổn hển
"Đi thôi anh,đến nhà Jennie"-cô vội vã ngồi lên xe
Anh thấy cô vội như vậy nên cũng chẳng dám tốn giây phút nào mà lên xe phóng nhanh đi.
Đến trước cửa nhà nàng,cô bước xuống rồi hối hả bấm chuông inh ỏi. Bác quản gia bước ra,thấy cô liền cười vui vẻ
"Chaeyoung đó hả cháu,có gì mà vội vậy"-bác quản gia vỗ vai cô
"Jennie...jennie về chưa bác?"
"Con bé chưa. Nó không đi cùng cháu hả"-bác quản gia có chút hoảng
"Cậu ấy đi đâu được chứ?Bác không cần lo đâu cháu sẽ tìm cậu ấy về. Nhanh thôi"-cô nói rồi liền quay lại xe
"Ta đi tìm Jennie thôi anh"
"Biết tìm con bé ở đâu đây?"
"Cậu ấy không đi xa đâu. Chỉ cần tìm ở những nơi cậu ấy hay tới là được. Tóm lại anh cứ đi theo chỉ dẫn của em là được"
Sao khi đi đến 7749 nơi mà nàng hay lui đến thì cô và Jin vẫn chẳng tìm thấy bóng dáng của nàng đâu. Cô nóng ruột như ngồi trên chảo dầu. Gọi đến cháy máy mà nàng vẫn chẳng nghe lấy một cuộc. Bỗng cô nảy ra gì đó rồi liền bảo Jin đưa mình đến chỗ nào đó. Quả thật chúa đã cứu cô lần này,thấy bóng dáng nàng đang đứng ở trước con ngõ mà khi cô và nàng bị đám đầu gấu đuổi đánh làm lòng cô nhẹ bẫng đi. Cô vội vàng bước xuống tiền về phía nàng
"Kim Jennie!"-cô cầm tay nàng hét lên
Nàng thấy cô thì vô cùng ngạc nhiên
"Sao cậu ấy lại biết mình ở đây?"-nàng nghĩ
Nhưng chỉ giây sau khi lấy lại bình tĩnh nàng đã lạnh lùng hất tay cô ra rồi ngoảnh mặt bỏ đi. Cô đuổi theo nàng rồi nắm chặt tay nàng một lần nữa. Lúc này nàng có hất đến sáng mai cũng không hất nổ tại cô lắm chặt quá.
"Bỏ mình ra"-nàng bực tức nói
"JENNIE!CẬU BIẾT CHỖ NÀY NGUY HIỂM LẮM KHÔNG? SÁNG GIỜ CẬU ĐÃ ĐI ĐÂU VẬY HẢ?"
Cô to tiếng với nàng khiến nàng vô cùng ngạc nhiên. Từ trước đến nay Chaeyoung chưa tưng hét vào mặt nàng như vậy.
"Mình..đi đâu liên quan gì đến cậu"-tuy rằng đã cố kìm nén nhưng vì bị cô mắng mà nàng càng thêm tủi thân đến phát khóc
"Cậu có biệt mọi người lo lắng cho cậu lắm không? Sao lại không liên quan đến mình? Nếu cậu xảy ra chuyện gì thì mình biết phải làm sao đây Jennie? Chẳng phải mình đã nói không thể sống nếu thiếu cậu sao JENNIE!!!"-cô bực tức mà vừa nói vừa ôm lấy nàng
Nàng nghe cô nói mà sững người . Cái ôm bất chợt của cô khiến nàng như được vỗ về rồi từ đó mọi tủi thân cứ thế được bộc lộ. Nàng cô khóc như một đứa trẻ con ăn vạ trong lòng mẹ.
"Mình xin lỗi Jennie à! Sáng nay là mình sai. Chỉ vì chuyện cá nhân mà ảnh hưởng đến mọi người. Là mình ích kỉ. Cậu tha lỗi cho mình nhé?"-cô nhẹ nhàng đẩy nàng ra rồi lau từng giọt nước mắt trên gò má nàng
"Mình cũng xin lỗi. Sáng nay mình có quá lời với cậu"-nàng xị mặt
"Không! Cậu chẳng có lỗi gì cả. Nếu sáng nay cậu không làm vậy thì mình sẽ không biết rằng mình ích kỉ đến thế nào. Xin lỗi và cảm ơn cậu Jennie"
Không gian tình từ đến lại bỗng bị phá vỡ bởi một ánh đèn sâng chói cùng tiếng còi inh ỏi. Jin từ xe thò đầu ra nhìn hai ngườ rồi vỗ tay một cách nồng nhiệt
"Cảm động quá! Anh biết là bọn em còn nhiều điều muốn nói lắm nhưng mà để sau đi. Cả hai bên gia đình đã gọi cho anh đến cháy máy rồi đó,anh cũng nói với họ là Jennie chỉ vì giận Chaeyoung quá lên mới đi quay quẩn giải strees. Tí cứ về mà tha hồ bịa chuyện nhé"
Cô và nàng nhìn nhau cười rồi cũng dắt tay nhau bước lên xe.
"Ủa mà sao cậu biết mình ở đây mà tìm vậy"-nàng quay sang cô hỏi
"Sao mình biết cậu ở đấy được chứ. Mình và anh Jin đã đi tìm cậu khắp nơi nhưng không thấy rồi chẳng hiểu sao có cái linh cảm nào đó đưa mình đến đây và thấy cậu thôi"
Nói chuyện một hồi hai người mới nhớ ra có hẹn đi shopping nên liền nhắc Jin đi nhanh hơn để về nhà chuẩn bị
Jennie về đến nhà thì ba mẹ đã ở trong nhà đợi nàng sẵn. Thấy nàng bước vào liền ôm chầm lấy hỏi han đủ điều. Nhưng..Chaeyoung thì lại chẳng may mắn như zậy. Bước vào nhà chờ đón cô là gương mặt "man dợ" của ông bà Park
"Con chào ba mẹ..con mới zề. Con..con lên phòng thay đồ"-cô vừa nói vừa chạy thục mạng lên phòng
"Park Chaeyoungggg! Con đứng lại đó"-ông bà Park cầm chiếc dép trên tay đuổi theo cô
Vào giây phút cuôia cùng cô đã kịp chạy vào phòng mà khoá trái cửa.
"Ba mẹ,có gì chúng ta từ từ nói"-cô hoảng sợ giữ chặt tay nắm cửa
"Rốt cuộc con đã làm vì mà đề con gái cưng của ta phải giận vậy hả?"-bà Park nói
"Khôn hồn thì mau ra đây không ta sẽ phá cửa đoá"-ông Park dở tèo đe doạ
"Thôi mà ba mẹ. Con biết con sai rồi vả lại con cũng xin lỗi và cậu ấy đã tha lỗi cho con rùi mà"
"Thật không?"-bà Park hỏi
"Thật mà mẹ. Hai người tin con đi"
"Thôi được rồi tạm tha cho con lần này. Thay đồ rồi xuống ăn cơm lẹ"-ông bà Park cũng tạm tin rồi bước xuống nhà
Sau khi chắc chắn rằng ba mẹ đã xuống nhà thì cô mới dâm thở phảo nhẹ nhõm rồi bước vào phòng tắm. Sau khi tắm rửa thay đồ xong cô liền bước xuống nhà ăn cơm.
"Con chuẩn bị đi đâu mà ăn mặc đẹp zậy"-ông Park hỏi
"Cuối tuần trường con có buổi cắm trại 2 ngày 1 đêm nên là con định đi mua chút đồ"
"Cầm thẻ của ba nè"-câu nói giản dị mà toát ra mùi tiền thơm ngát
"Tiền tháng trước ba chuyển cho con con vẫn chưa tiêu hết nữa"-cô sua tay tỏ ý từ chối
Ăn cơm xong nhìn lên đồng hồ. Chỉ còn 10' nữa là đến hẹn. Cô liền vội vàng tạm biệt ba mẹ rồi lấy xe rời khỏi nhà. Đến trước cửa nhà nàng cô đã thấy nàng cùng hai người bạn của mình đứng đó.
"Đến rồi đâyyy"- cô đi đến rồi mở cửa bước xuống xe
Cô cầm tay nàng dắt nàng về phía ghế phụ. Đang định mở cửa mời nàng vô ghế ngồi thì bỗng nghe thấy tiếng mô tô từ xa tiêna tới. Không ai khác người đó chính là Jimin. Cậu ngồi trên con mã chiến của mình với bộ au phít rất ngàu lòi. Mở kính mũ bảo hiểm cậu liền tươi cười chào mọi người.
"Rõ ràng nói sẽ đến đúng giờ vậy mà lại muộn mất 3'. Cậu đúng thật là.."-cô nhìn cậu chẹp miệng
Đáp lại cô là cái củi trỏ húc vào bụng khiến cô đau điếng người của Jennie. Nàng nhìn cô cười trìu mến làm cô chẳng dám ho he nửa lời.
"Được rồi đi thôi"-nàng nói rồi định ngồi lên phần ghế phụ trên xe Chăyoung
Nhưng điều kịch tính đã xảy ra. Ngay trước khi nàng định bước vào trong xe,Jimin đã bước đến đưa một chiếc mũ bảo hiểm cho nàng.
"Cậu muốn đi cùng mình chứ? Yên tâm đi mình lái xe an toàn lắm!"-cậu cười nói
Một bên là Chaeyoung đang đứng mở cửa cho nàng,một bên là Jimin đang đưa chiếc mũ bảo hiểm rủ nàng lên xe khiến nàng bị kẹp ở giữa vô cùng khó xử. Nhìn sang Lisa và Jisoo đầu nàng liền nhảy số
"À..mình cần có chuyện cần nói với Jisoo và Lisa nên là mình sẽ đi với hai cậu ấy. Phải không?"-nàng nhìn sang hai người bạn của mình nháy mắt cầu cứu
"À à phải rồi, cái này là bí mật không thể bật mí vậy nên để cậu ấy đi với tụi mình đi"-Lisa sau khi nhận được tina hiệu từ bạn mình liên nhanh nhảu nói
Sau khi được giải vây nàng liền nhanh chóng chạy lên xe hai người bạn của mình để cô và cậu đứng đó nhìn nhau không thôi.
"Yaaa,đừng coa đứng đó nhìn nhau nữa. Đi thôi muộn rồi"
Phải đến khi Jisoo lên tiếng hai người mới chịu lên xe rời đi. Ngồi trên xe nàng liên tục thở dài mệt mỏi
"Hai người họ sao vậy chứ?"
"Đừng nói cậu vẫn không biết nguyên nhân là gì đó nhé?"-Lisa ngạc nhiên hỏi
"Bộ có nguyên nhân luôn hả?"-nàng ngơ ngác hỏi
"Thôi bỏ đi, từ từ rồi cậu sẽ biết thôi"-Jisoo thở dài bất lực
"Mau nói đi chứ,nguyên nhân là gì?"-nàng sốt ruột
"Rồi cậu sẽ biết. Nói ra Chaeyoung sẽ giết bọn mình mất"
"Nói gì vậy chứ"-nàng tuy rất tò mò nhưng cũng đành nhịn vào trong
Chiếc xe dừng lại ở trước một cửa hàng lớn,nơi cô và cậu đang đứng đợi sẵn
Bọn hò đi lên phía quần áo cao cấp. Đi đến đâu càn quét đến đó,chiếc thẻ đen liên tục được đưa cho nhân viên.
"Mình cầm giúp cậu"-Jimin định cầm lấy những chiêca túi quân áo trưen tay nàng
"À thôi không cần đâu. Cũng không nặng lắm"-nàng lùi về sau sua tay tỏ ý từ chối
Không khí ngượng ngùng khiến Jimin vô thức dụt tay về. Cô đứng sau trông không vừa mắt liền tiến về phía nàng giật lấy mấy chiếc túi trên tay.
"Cậu khoẻ thật đấy như này mà kêu không nặng"-cô chu môi nói
"Biết ngay mà,tay cậu đỏ hết rồi nè. Sĩ"-cô cầm bàn tay nàng quan sát kĩ càng
"Cậu nói gì cơ?"-trên miệng thì nàng nở nụ cười trìu mến bên dưới thì nàng nhéo bụng cô đau điếng
"Aaaaaa,mình nói là để mình cầm giúp cậu thôi mà"-cô dùng đôi mắt long lanh xin nàng tha mạng
"Là cậu tự nguyện đó nhé"-nàng tha cho cô rồi tiếp tục đi tiếp
Jimin đứng sau hai người. Nhìn đôi bạn vui vẻ như vậy liền có chút buồn bã. Lúc nãy khi nàng lùi về sau chẳng hiểu sao tim cậu lại nhói vô cùng. Nhìn cách Chaeyoung chăm sóc nàng khiến cậu không khỏi nể phục. Cậu lại thua cô rồi sao?
Sau khi đã mua sắm đủ đổ cho hôm cắm trại năm người họ quyết định ra về. Vì là nhà Jisoo,Lisa và Jimin có hơi không tiện nên một phần vì không muốn làm phiền họ,một phần vì muốn đi cùng Chaeyoung nên nàng quyết định leo lên xe cô một cách quả quyết trước ánh mắt bất lực của cậu.
Đưa Jennie về đến nhà. Nàng đang định chào tạm biệt cô rồi bước xuống xe thì bỗng bị cỗ giữ tay kéo lại.
"Jennie à..ngồi lại với mình chút thôi được chứ? ."-cô ngập ngừng nói
"Chae àaa cậu sao vậy? Trong người không khoẻ sao? Hay cậu gặp chuyện gì? Kể cho mình nghe được chứ?"
"Không có gì. Chỉ là mình muốn ở bên cậu thế này lâu thêm một chút"-cô ôm nàng vào lòng
Nàng cũng nhẹ nhàng ôm lại cô. Hai người cứ ôm nhau như vậy một hồi lâu mới luyến tiếc tách rời.Cô ngẩng mặt lên nhìn nàng,nàng cũng bất giác nhìn vào mắt cô rồi cười
"Yahh mau về đi kẻo ba mẹ cậu lo đó"-nàng nhìn vào đồng hồ trên tay rồi đánh nhẹ vào ngừoi cô sau đó bước xuống xe
"Vê đây! Pai pai nhoaa"-cô kéo kính lên lặng lẽ cười rồi vẫy tay phóng xe đi
Thời gian trôi qua nhanh chóng rồi cũng đến cuối tuần-ngày tận hưởng niềm vui. Trùng hợp làm sao khi hôm nay cũng chính là sinh nhật của nàng và điều đó cũng chỉ được nàng phát hiện ra từ hai hôm trước. Nói thật nàng rất mong đợi thứ gì đó từ Chaeyoung. Một món quà hay một điều gì đó khiến nàng hạnh phúc nhất trong đời? Điều đó cũng chỉ có mình nàng hiểu rõ
Như thường lệ thì Chaeyoung vẫn đến đón nàng rồi cả hai cùng đến trường tập chung. Vì chuyến đi được xuất phát khá sớm thêm nữa đêm qua nàng thức muộn vì quá đỗi mong chờ nên khi đến trường mắt nàng còn chẳng mở ra nổi.
"Buồn ngủ lắm hả?"-cô ân cần xoa xoa mắt nàng
Đáp lại cô là cái gật đầu nhẹ. Sau khi sắp xếp một hồi thì hai người cũng đã lên xe ổn định chỗ ngồi. Lên đến nơi cô liền lấy ra đưa cho nàng chiếc gối rồi điều chỉnh ghế ngồi giúp nàng thoải mái nhất có thể
"Mau ngủ đi rồi còn lấy sức mà quẩy chứ"-nàng nói nhỏ
Không hề khách khí nàng liền khoác lấy vai cô rồi tựa vào vai ngủ ngon lành.
Rồi không biết đưa cái gối chi nữa???
Ngủ một giấc đã đời liền mở mắt dậy,buông tay cô ra rồi rụi rụi mắt. Thấy cô đang nói gì đó với Jisoo và Lisa nên nàng cũng tò mò mà bị cái nói bé quá chẳng nghe thấy mẹ gì cả.
"Ôi chu choa nàng công chúa ngủ trên xe đã dậy rồi đấy à. Cậu có biết cậu làm khổ Chaeyoung như nào không? Thấy cậu ngủ ngon quá mà cậu ấy không dám động đậy,đóng băng giữa mùa hè luôn á"-Jisoo vừa nói vừa nhìn nàng cười châm chọc
"Đi chơi mà lăn ra ngủ như lợn để Chaeyoung ngồi một mình cô đơn vậy mà koi được á. May sao vẫn còn những tấm lòng hảo tâm ở đây đến để giúp đỡ cậu ấy thoát khỏi cơn trầm cảm"-Lisa tự mãn nói
Jennie nhìn qua nàng gương mặt đầy tội lỗi.
"Đừng tin hai cậu ấy nói,bốc phét là giỏi thôi. Mình ổn,khoẻ lên là đằng khác đấy"
"Okok hai người nói gì cũng chuẩn. Jisoo àa có lẽ chúng ta hết giá trị lợi dụng rồi,phắn thôi"-Lisa vỗ tay bôm bốp
Thế rồi hai người kia cũng rời đi,con mỗi cô và nàng. Nàng quay ra bóp bả vai giúp cô đỡ mỏi coi như là hối lỗi
"Ầyyyy mình nói mình ổn mà. Cậu không cần cảm thấy có lỗi đâu. Mình không thích vậy"-cô nói rồi nắm lấy tay nàng
"Không thích thì thoii. À mà hôm nay..."-nàng định nói gì đó nhưng lại ngập ngưngg chẳng nói ra thành lời
"Hôm nay làm sao?"-cô quay sang hỏi
Nghe cô nói vậy nàng có chút buồn. Chẳng lẽ Chaeyoung không nhớ sinh nhật nàng?
"Không có gì"-nàng quay mặt về phía cửa sổ lắc đầu
Đã đến nơi cần đến. Tất cả học sinh lao nhanh xuống xe ngắm khung cảnh thơ mộng nơi đây.
"Đỉnh vãi!!!"
"Chụp cho tao chụp cho tao"
"Ngon ngon"
Cô cn bước xuống thấy học sinh vui vẻ như vậy cũng bất giác cười theo.
"Được rồi cả lớp chú ý! Như cô đã nói đây là chuyến đi hoà mình với thiên nhiên nên tất cả mọi thứ đều được tổ chức ở ngoài trời. Nhà trường đặc biệt bao luôn khách sạn này để các em có những ngày thư giãn tinh thần thoải mái nhất. Mong là các em đừng có "báo" quá gây ảnh hưởng đến nhà trường những người xung quanh và chuyến đi hôm nay. Được rồi giờ các em sẽ được tự do chọn bạn cùng phòng của mình,2 người một phòng và đương nhiên là nữ-nữ,nam-nam.Không có ngoại lệ. Ok"
Không cần nói cũng biết cô và nàng sữ chung một phòng. Sau khi nhận chìa khoá lên phòng cất đồ dùng cá nhân cô và nàng liền thay quần áo để xuống dưới sảnh ăn bữa trưa cùng mọi người. Bước xuống đến nơi nhìn xung quanh đâu đâu cũng là người quen khiến cả hai không khỏi cảm phục về độ chịu chơi của trường.
Hai người đi về phía Lisa và Jisoo đang đợi sẵn và bất ngờ thay ở đó còn có sự góp mặt của Park Jimin.
"Mau ngồi đi"
"Chae à mình muốn cái đó"-vì món ăn đặt có phần hơi xa so với tầm với của nàng nên nàng đã nhờ cô lấy giúp mình
Cô cũng hiểu ý nàng mà vươn tay gắp lấy thứ nàng muốn nhưng trớ trêu thay Jimin đã nhanh hơn một bước
"Của cậu"-cậu gắp đặt vào bát nàng
"Ồ cảm..ơn cậu"-nàng dè dặt nhìn sang cô
Chaeyoung sau khi chứng kiện hành động của cậu liền ngơ ngác,mặt cũng bất giác đỏ lên từ khi nào.
"Có ai đó không ăn ớt mà vẫn thấy cay ta"-Jisoo châm chọc nói
"Nín liền"-nàng dơ nắm đấm hăm doạ
Suốt bữa ăn mọi người đều nói chuyện rất vui vẻ nhưng hình như chẳng ai nhớ hôm nay là ngày gì khiến nàng có chút buồn.
Sau bữa trưa là khoảng thời gian của mọi người,có thể làm gì mình muốn miễn là không vượt quá phạm vi
Và cô và nàng chọn cách...lên phòng nghỉ ngơi. Ỳe ye không còn gì lãng xẹt hơn. Thật sự lúc cô gợi ý đến chuyện đó nàng có hơi ngơ ngác nhưng nghe cô kêu mệt nên nàng cũng đành thôi. Mới lên phòng cô đã lăn lên giường ngủ,nàng cũng không có gì làm nên cũng đành nên giường ngủ thôi. Dù sáng đã ngủ đủ giác nhưng chỉ cần nằm lên chiếc giường êm ái là có thể say vào giấc nồng.
Thức giấc nhìn về phía giường chẳng thấy bóng dáng cô đâu khiến nàng rất chán nản. Đi chơi mà cô cứ đi một mình chẳng thèm rủ nàng là xaooo???
Bước ra khỏi khách sạn thấy mọi người đang vui chơi ở khu đất trống nên nàng cũng nen nỏi ra đó tìm cô.
"Cậu thấy Chaeyoung đâu không?"
"Mình thấy cậu ấy cùng đám Jisoo đang làm gì ở bên kia kìa"-cô bạn chỉ về phía cách đó không xa
"À thấy rồi,mình đi nhé"-nàng vẫy choà cô bạn kia rồi tiến về phía mấy con người kia
Nàng từ từ bước đến,khoảng cách ngày càng gần rồi...Jimin từ đâu xuất hiện chặn trước mặt nàng.
"Je..jennie à cậu đi với mình ra đây chút"-trông cậu có vẻ hơi sượng
"Nói sau đi mình cần.."-nàng định né cậu sang một bên nhưng liên tục bị cậu chặn lại
"Việc quan trọng lắm đi cùng mình đi ha"-Jimin chắp tay xin cô
"Thôi được rồi"
Nhận được sự đồng ý của nàng Jimin liền cầm tay nàng kéo đi. Vừa đi cậu vừa ngoái lại nhìn cái gì đó khiến nàng cảm thấy khó hiểu.
Jimin kéo nàng về phía những bộ loa đài oách sờ lách để chuẩn bị cho buổi tối cháy bỏng ngày hôm nay.
"Ờm..ờm thầy hiệu trưởng có ngờ mình kiểm tra các thiết bị cần thiết cho tối nay nhưng mà mình chẳng biết gì cả. Cậu giúp mình kiểm tra âm thanh nhé"
"Ủa trời cậu không biết rồi sao mình biết? Mà sao không biết mà cũng nhận zậy???"-nàng nhìn cậu bật cười
"Ờm ờm..."-cậu ấp úng,chân tay luống cuống liên tục ra ám hiệu gì đó
"JENNIEEEE!!"-cô từ xa chạy tới
"Gì đó? Đi sướng chân mới nhớ tới mình hả!?"-nàng khoanh tay xụ mặt
"Nào..nào có. Mình..mình"
"Thôi được rồi,cậu không cần giải thích. Mình đi trước đây"-thấy cô cứ ấp ứng chẳng nói nên lời khiến cô tức giận vô cùng. Sao cô chẳng thèm quan tâm gì đến nàng vậy?
Nàng rời đi để cô và Jimin đứng đó nhìn nhau cười bất lực.
"Xong hết chưa?"-Jimin quay sang cô hỏi
"Chuẩn bị hết cả rồi chỉ cần chờ đợi thôi. Cậu đừng có mà đòi phá chuyện của tôi"-cô quay sang nhìn cậu cười nói
Jimin không nói gì chỉ gật đầu cười.
Khoảng thời gian bung xoã đã đến,khoảng thời gian ai cũng háo hức mong đợi. Tối đến,những ánh đèn được chiếu khắp mọi nơi,tiếng nhạc sập sình vô cùng sôi động. Ai nấy cũng diện cho mình những bộ cánh đẹp nhất.
Nàng diện lên mình bộ váy trắng ngắn giúp nàng khoe trọn đôi chân dài miên man. Tự tin sải bước trên mặt cỏ,nàng bước về phía mọi người đang đứng tụm lại
"Chaeyoung đâu?"-Lisa liếc liếc ngó ngó rồi hỏi nàng
"Không biết"-nàng nhún nhẹ vai
"Có thiệt là không biết không?"-Lisa e dè hỏi
"Đã nói là..."-nàng khó chịu
"Yahhh Kim Jennie sao cậu không đợi mình?"-cô bước tới
"Zậy mà kêu hỏng bít"-Jisoo nhếch mép cười
Để học sinh có khoảng thời gian thoả mái nhất nhà trường đã mời Dj về để giúp các học sinh dễ hoà nhập hơn. Chứ giờ chẳng lẽ lại cho hiệu trưởng lên hát karaoke.
Tiếng nhạc sập sình cùng tiếng hò reo không ngớt của mọi người khiến nàng có hơi choáng váng.
"Nhảy gì sung dử"-nàng lẩm bẩm
Thấy mọi người vẫn đang hoà nhập cùng điệu nhạc nên nàng cũng không muốn làm phiền mà đành đi dạo một mình vậy. Bầu trời đêm nay thật đẹp khiến nàng không khỏi cảm thán.
"Jennie?"-một cô gái bước về phía nàng
"Joy?cậu cùng ra đây ngắm cảng sao?"
"Ò nhạc lớn quá nên mình không quen"
Hai người đứng cạnh nhau không nói cũng biết không khí ngại ngùng cỡ nào.
"Ừm..cậu với Chaeyoung dạo này sao rồi?"-Joy bất giác hỏi
"Bọn mình vẫn vậy"-Jennie chỉ gật đầu nhẹ
"Ồ"
......... một khoảng lặng khiến không khí có phần gượng gạo
"Chaeyoung là một người tốt. Cậu nhất định..."
"Cậu không phải lo đâu. Mình hiểu điều đó hơn bất cứ ai hết,không phải sao?"-nàng nói với giọng điệu mạnh mẽ
Joy nghe nàng nói vậy có hơi đơ người một chút nhưng rồi cũng bất giác nở nụ cười.
"Cậu muốn quay lại sân khấu với mình không?"-Joy khoác tay nàng nói
"Đương nhiên rồi"-nàng cười
Nàng vừa trở lại sân khấu liền bị Lía,Jisoo giật người bịp mắt kéo đi đâu đó.
"Yahh bỏ ra coi"
Sau khi được giải thoát đối mắt khỏi bóng tối thì trước mắt nàng là một con đường nhỏ dải đầy hoa hồng. Đi theo những cánh hoa nàng đã đến nơi cần đến. Trước mắt nàng là Park Chaeyong đang đúng dưới ánh đèn trên tay cầm theo chiếc bánh kem.
Happy birthday to you
Happy birthday to you
Happy birthday, happy birthday and the start burn tonight
Happy birthday to you
Happy birthday to you
Happy birthday, happy birthday, happy birthday to you
Lisa,Jisoo và cả Jimin từ đằng sau bước đến cất lên những tiếng hát trời phú cùng tiếng vỗ tay nồng nhiệt. Chaeyoung cầm chiếc bánh bước tới trước mặt nàng mỉm cười nhẹ.
"KIM JENNIE CHÚC MỪNG SINH NHẬTTTTT"-cô hét lên tận trời cao
"Các cậu..."-nàng xúc động không nói lên lời
"Bọn mình định quang minh chính đại chúc mừng sinh nhật cậu nhưng Chaeyoung lại một mực muốn tạo bất ngờ cho cậu"-Lisa nói
"Mấy thứ này đều do Chaeyoung nghĩ ra rồi rủ bọn mình làm đấy"
"Cậu đừng trách Chaeyoung hôm nay bỏ rơi cậu nữa. Có lí do cả màaa"-Jisoo nhìn nàng nói
"Cả chiều hôm nay các cậu làm cái này là vì mình sao..?"
"Chứ cậu nghĩ vì ai"-Lisa bật cười
"Cảm ơn các cậu nhiều lắmm. Vậy mà mình cứ nghĩ không ai nhớ chứ"-nàng bật cười rồi ôm chầm lấy Lisa
"Ấy ấy người cậu cần ôm là Chaeyoung kia kìa"-Lisa đẩy nàng ra nói
"Cậu ấy nghĩ cho cậu nhiều lắm đó"-Jisoo mỉm cười nhẹ
"Được rồi hai người nói chuyện đi. Tụi này đi trước"-Jimin quay ra nhìn cô nháy mắt rồi kéo hai người kia đi
Giờ đây chỉ còn cô và nàng. Cô nhìn nàng trìu mến,nàng nhìn cô với đôi mắt đỏ ửng như sắp khóc.
"Chúc mừng là được rồi lại còn bày vẽ"-nàng đánh nhẹ vào vai cô
"Mình muốn làm cậu bất ngờ mà! Sao? Vui chứ?"-cô cầm chiếc bánh lên trước mặt nàng
"Cảm ơn cậu..Chae àaa"-nàng ôm chầm lấy cô
Khoảng khắc ấy tim cô như sững lại,cánh tay không tự chủ được mà ôm nàng vào lòng nhẹ nhàng hôn lên mái tóc.
"Jennie à! Mình có điều muốn nói với cậu"-cô buông nàng ra rồi mạnh mẽ nói
"Chuyện gì mà trông cậu có vẻ nghiêm túc vậy??"
Cô nhìn Jennie,hít một hơi thật sâu rồi cầm lấy tay nàng.
"JENNIE À! MÌNH THÍCH CẬU!"
——————————-
End chap
Thi xong ta nói nó nhức nhức cách nack🥰
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro