Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chương 1:Thì ra

Công ty Thời Trang Vạn Hoa. Một cô gái với thân hình nhỏ nhắn gương mặt thuần khiết đáng yêu đang đứng ngước mắt nhìn tòa cao ốc công ty đồ sộ trước mặt. Không ai khác đó là tôi. Cao Mẫn Tuệ.
"Mẫn Tuệ mày làm được cố lên nào! "
Hôm nay là ngày xin vịêc vào vị trí trợ lí giám đốc của tôi. 10 năm cố gắng học tập thay đổi cả ngoại hình lẫn tính cách, chỉ mong một ngày có thể xứng đôi đứng bên cạnh anh , người con trai 10 năm trước , Trịnh Thiên Vũ.
Nhìn quang cảnh xung quanh, đông người thật, mọi người đều ăn mặc cẩn thận đến từng món đồ . Ngồi xuống tôi nghe hai cô gái kế bên thì thầm:
" ê nhìn mình được chứ, phải cẩn thận mình nghe nói có rất nhiều người chỉ vì sai một lỗi nhỏ trong phối trang phục đã bị tổng giám đốc không thương tiếc loại trừ, haiza đẹp trai lắm nhưng thật sự rất lạnh nha "
" ghê vậy sao? " Cô gái với gương mặt trang điểm kĩ càng một thân đồ hiệu ngỡ ngàng
" ừ thận trọng thận trọng "
" tôi không lo váy channel với tui dior tôi đang mang là mẫu mới nhất chắc chắn sẽ thành công " cô gái hàng hiệu có vẻ rất tự tin vào bản thân
Nhìn lại bản thân tôi có cảm giác khá tự ti cảm giác này đã lâu lắm rồi chưa xuất hiện trong tôi, một chân váy bút chì cùng sơ mi trắng kết hợp với chiếc balô kiểu đen tuyền cùng đôi giầy cao gót, tổng thể không phải quá khó coi chỉ là nó đều là hàng được mua ngoài chợ. Điều chỉnh lại chút cảm xúc tôi bắt đầu chuẩn bị cho phần phỏng vấn của bản thân

Rồi lát sau cuối cùng cũng tới lược tôi , sau một hồi căng thẳng tôi cố gắng bình tâm hoàn thành phần phỏng vấn của bản thân , tôi khá mãn nguyện với những gì bản thân làm được.
3 ngày sau:
" alô tôi là Mẫn Tuệ xin hỏi ai vậy ạ? "
" chào tôi là quản lí phòng nhân sự công ty Vạn Hoa, thông báo cho cô cô được thông qua trở thành thư kí của tổng giám đốc , chúc mừng cô, mai có thể bắt đầu công việc hẹn gặp lai. '
nghe một lúc tôi thoáng ngầy người " cảm ơn cảm ơn tôi sẽ cố gắng " cô reo lên vì quá phấn khích, tắt máy cô quay sang cô bạn cùng phòng Hạ Ngôn:
" Ngôn Ngôn tui được làm thư kí của anh Thiên Vũ rồi đó ăn mừng thôi "
Nhìn cô bạn mình vui mừng Hạ Ngôn cũng vui mừng thay cô.
" Tuệ Nhi thân ái chúc mừng bà tối ta đi ăn vịt quay nhờ " cô cười tít mắt đáp lại
" ok Ngôn Ngôn "
................................................
Hôm nay được gặp lại anh Thiên Vũ rôÌ vui quá
" Chào anh em là Cao Mẫn Tuệ, ngày mới tốt lành "
" cảm ơn em đi theo anh, anh dẫn em tới bàn làm vịêc "
Anh là thư kí chính của tổng giám đốc, Hứa Minh , trông anh rất thân thiện và gần gũi đó là cảm nhận đầu tiên của cô về anh. " có thể gặp mặt tổng giám đốc trước không ạ? " cô bạo dạng nói
" nôn nóng vậy sao? " anh khẽ chọc làm mặt cô thoáng đỏ lên. " được thôi đi nào "
Tôi đang đứng trong phòng làn vịêc của anh, mọi thứ được sắp xếp rất gọn gàng ngăn nắp trên chiêc bàn làm vịêc rộng lớn là một người con trai ngũ quan tuấn lãnh, đang làm việc. Anh không ngẩng đầu lên chỉ lạnh nhạt hỏi:
" chuyện gì? "
Hứa Minh dường như cũng bị lép vế trước khí thế cường đại tỏa ra từ anh
" Trịnh tổng tôi đưa thư kí mới đến "
Nghe nhắc đến tôi thoát khỏi suy nghĩ vội vàng nói:
" chào Trịnh Tổng tôi là Cao Mẫn Tuệ , tôi là thư kí mới của anh, tôi sẽ cố gắng. "
Không mặn không nhạt anh khẽ nói " được rồi thư kí Cao ra ngoài pha giúp tôi ly cà phê "
" Dạ vâng "
Tôi cười tươi quay sang nháy mắt với Hứa Minh rồi chạy ra ngoài.
Khoảng 15' sau tôi quay lại với ly cà phê trên tay, gõ cửa phòng tôi nghe âm thanh quen thuộc ấy vang lên:
" vào đi "
" Trịnh tổng cà phê của anh "
Tôi đặt ly cà phê xuống bàn nói tiếp, lúc nãy anh cúi đầu khiến bản thân có chút không nhìn rõ gìơ thấy rõ anh cô có chút thất thần, 10 năm rồi đã 10 năm rồi cô mới gặp lại người con trai này. Bất tri bất giác cô khẽ hỏi:
"Trịnh Vũ là anh "
Anh khẽ ngẩng đầu lên nói:
" Cô quen tôi "
Cô chết sững, anh rõ ràng biết tên cô....
" em là Mẫn Tuệ 10 năm trước ở Cô Nhi Viện, anh... "
Cô thử nhắc lại với hi vọng anh nhớ mình nhưng
"có thể ra ngoài tôi không biết cô "
Cô đứng chết chân khi phản ứng được, mắt cô khẽ phím hồng tôi chạy ra ngoài, nhanh tới nhà vệ sinh , thì ra sâu bao năm cuối cùng gặp lại anh không nhớ mình, sau bao cô gắng thay đổi thì ra mọi thứ chỉ là con số không, thì ra chỉ là mình cô ảo tưởng , thì ra, ... biết bao cái vì sao , những giọt nước mắt lặng lẽ rơi xuống tựa như trái tim đang nứt ra của cô vậy. Cô đã bao lẫn tưởng tượng ra viễn cảnh cô gặp lại anh cả hai vui mừng rồi mọi chuyện sẽ tốt đẹp như khi đó nhưng... thì ra trên đời không có chuyện gì tốt như vậy.
Hết chương 1

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: