Đơn phương
Ai cũng nói tình đơn phương là tình đau nhưng có lẽ chỉ đúng một phần .
Tôi yêu đơn phương anh được hai năm ,nếu nói đến anh có lẽ chỉ dùng hai chữ hoàn hảo để diễn tả con nhà giàu , đẹp trai , học giỏi , chơi thể thao rất giỏi là người bạn trai lý tưởng của bao cô gái .
Còn tôi thì ngược lại hoàn toàn nhà thì chỉ đủ ăn , nhan sắc coi như là tạm được , học cũng không giỏi mấy thì lấy cái quyền gì tỏ tình với anh .
Nên chỉ biết đứng đằng sau quan sát chăm sóc anh .
Lấy nước lấy khăn để sẵn cho anh ,để khi tập xong anh có thể dùng đó cũng là điều duy nhất tui có thể làm được .
Đã hai năm trôi qua hằng ngày cô vẫn chuẩn bị cho anh những thứ đó .
Cô nghĩ rằng mối tình này sẽ chẳng ai biết ngoài cô và nó sẽ mãi mãi bị vùi lắp theo thời gian.
Nhưng có lẽ ông trời không phụ tấm lòng của cô như mọi hôm cô vẫn đặt những thứ đó ngay chỗ cũ nhưng bỗng nhiên có một vòng tay to lớn ôm cô từ phía sau làm cô giật mình :
'Là anh ư sao anh ấy lại ôm mình ko lẽ anh ấy biết hết mọi chuyện rồi sao '
Anh đứg đó nhìn ng con gái phía trước mình cứ ngây người ra , rồi mỉm cười và dựa vào vai cô và nói :
" Cảm ơn những gì em làm cho anh cô gái tốt bụng làm bạn gái anh nha "
Lúc đó tôi không nói nên lời rồi òa khóc thật to như đứa trẻ chỉ biết dựa vào lòng anh và gật đầu.
Kể từ ngày đó anh luôn ở bên chăm sóc cô làm cô rất hạnh phúc .
Chỉ cần ta có lòng chân thành phép màu sẽ đến với ta dù ta là ai.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro