Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 2: Bình thường

"Làm gì có, tao quý mày còn không hết nửa đấy."Tôi vội lắc đầu thanh minh, làm sao mà tôi có thể ghét nó được cơ chứ (mặc dù nhiêu lúc nó đáng ghét thật).

"Mày nói xạo đấy à?"-Hoàng tỏ vẻ đa nghi nhìn tôi

"Thật mà thề luôn đấy!! Tao xin lấy tình bạn 5 năm của tao và mày ra để làm chứng."

"Thế mốt mày làm trái lời thề thì sao?"

"Ừm...thì lúc đó mày yêu cầu tao làm gì cũng được"

Sau khi tôi thề thốt hứa hẹn đủ kiểu thì Hoàng đã trở nên thoải mái, vui vẻ hơn.Tự nhiên thấy cắn rứt lương tâm ghê thôi kệ.

"...."

Sáng sớm như mọi khi , tôi đang ngồi ôn lại bài trong lớp từ đâu thằng Khoa cái loa phát thanh của lớp tôi chạy vào hét lớn.

"Ê có đứa được tỏ tình kìa chúng mày ơi"

"Hả đâu dẫn đi xem với."

"Thiệt hả đi đi hóng"

Cả lớp tôi nháo nhào lên kéo nhau đi hóng drama, tôi thì vẫn bình thản ngồi ở đó ôn vì tôi cũng không hứng thú với chuyện đó lắm.Nhưng con Nhi bạn tôi nó một mực kéo tôi đi, và thế là cuộc đời đưa đẩy tôi bị con Nhi kéo đến hiện trường.

Tôi chả bận tâm mấy cho đến khi thấy người được tỏ tình là Hoàng, bạn nữ tỏ tình là em Linh 10A5, nhìn cái cách con bé ngại ngùng e thẹn đứng trước Hoàng trông dễ thương gì đâu.

"Em thích anh, anh có thể hẹn hò với em được không."Linh ngại ngùng nhẹ nhàng vén tóc ra sau vành tai.

Mọi người xung quanh đều cổ vũ kêu Hoàng đồng ý nhưng Hoàng vẫn đứng bất động tỏ vẻ thờ ơ không quan tâm những gì mọi người nói.

"Xin lỗi Linh nhé hiện tại anh không có hứng thú với chuyện yêu đương."

Hoàng chỉ nhẹ nhàng từ chối Linh một cách khéo léo rồi quay lưng rời đi để lại thiếu nữ xinh đẹp với trái tim tan vỡ ở lại.Lại thêm một con tim của một thiếu nữ tan vỡ,Linh cũng xinh xắn ngọt ngào vậy mà Hoàng lại từ chối.

Vài cô bạn đứng cổ vũ Linh tỏ tình vội chạy ra an ủi cô bé rồi đưa Linh về lớp, đám đông cũng giải tán.Trên đường về lớp, cái Nhi liên tục thắc mắc sao Hoàng lại từ chối Linh vì nó nghĩ gu của Hoàng là kiểu con gái xinh xắn cao ráo.

Tôi cũng chả biết nữa, mặc dù chơi với Hoàng đã nhiều năm nhưng tôi cũng chưa hoàn toàn hiểu hết con người nó.Thôi kệ cứ cho là nó không có hứng yêu đương bây giờ đi.

Giờ ra chơi, tôi ra sân sau kiếm một góc yên tĩnh để đọc sách.Nhi nó bận phụ mấy chị lớp 12 làm báo trường tuần này rồi nên hôm nay tôi đi một mình.Tôi lật sách ra thì vô tình làm rớt đồ đánh dấu sách.Quay sang định cúi người xuống lấy thì tôi thấy một bóng dáng quen thuộc là Hoàng.

Trên tay nó là chiếc bật lửa, Hoàng thấy tôi thì vội cất chiếc bật lửa đi quay sang nhìn tôi một lúc rồi giở giọng trêu chọc.
"Nhìn tao làm gì, đừng nói mày cũng có gì với tao đấy nhé."

Tôi nghe câu này thì cũng chẳng buồn đá xéo nó lại một câu. "Không đâu đừng có mà tự luyến quá."

Đẹp trai thì đẹp thật nhưng có thể đừng tự luyến được không? Đẹp trai không đáng sợ, đáng sợ là người đó biết mình đẹp trai

....

Chiều đó, tôi đang ngồi nói chuyện xàm với con Nhi và thằng Trung.Hoàng cũng đi vào lớp, tụi nó tự nhiên đổi chủ đề đang ăn uống sang và nó.

"Này mày biết vụ con Linh tỏ tình Hoàng sáng nay không."

"Biết rồi sao?"

"Lúc bị từ chối Linh tủi thân phát khóc luôn ấy."Thằng Trung kể cho tôi và con Nhi nghe

"Ừm cũng đúng thôi lấy hết can đảm tỏ tình mà lại bị từ chối, vừa buồn vừa quê nữa."Nhi nêu quan điểm của mình lên

 "Cũng đúng."Tôi với thằng Trung gật đầu đồng tình

 Đến giờ vào tiết, tôi ngồi chăm chú nghe giải vì đây là tiết Toán, bình thường mấy môn trong lớp tôi học khá tốt nhưng môn toán của tôi điểm số nó cứ bấp bênh không cao nổi.Mấy bài như hàm số, phương trình lượng giác còn có có mấy bài hình không gian nữa. 

 Tôi thì khi học cũng hiểu được bài nhưng nhiều lúc bị rối và không biết cách làm một số bài.Hết tiết toán, như mọi khi tôi lên hỏi lại thầy một số thứ.Lúc về chỗ, con Nhi nó đang cười nó với thằng Trung, lại đến giờ tụi nó rắc cẩu lương nữa rồi.

 Thấy tôi quay lại bạn Bảo Nhi hồi nãy vẫn đang ngồi cười nó với bạn Đức Trung thì nhanh nhẩu hỏi tôi vài câu.

"Sao ổn hơn chưa?"

"Chưa mày ơi tao vẫn chưa hoàn toàn thấm hết."Tôi làm bộ nhõng nhẽo với Nhi tỏ vẻ không thể hiểu được.

Nhi cũng bất lực thở dài nhìn tôi."Không ổn rồi Ngọc ơi."

 Thằng Trung cũng nói thêm vào vài câu."Sao mày không xem toán như tiếng anh để dễ hiểu hơn.Tao thấy mày giỏi anh mà sao ngu toán thế."

Tôi lườm thằng Trung lắc đầu không đồng tình với ý nghĩ của nó.                     

"Nếu nó đơn giản như thế thì tao đâu có ngu như này."

"Thế sao mày giỏi tiếng anh thế? Tao là tao ngu toàn tập."

"Chả biết nữa chắc do tao có duyên với tiếng anh."

"Thế là mày không có duyên với môn toán rồi."Thằng Trung thở dài nhận xét

  Bảo Nhi cũng gật đầu đồng tình, sao tụi nó lại nói tôi như vậy khác gì kêu tôi dốt toán đâu.Mà tôi cũng dốt thiệt, được rồi tôi sẽ quyết tâm học giỏi toán để tụi nó thấy được tôi vẫn có thể học tốt toán.Tối nay tôi lên mạng lấy đề về làm.

 "......."

 Kết thúc một ngày ở trường, buổi tối tôi đặt ra tiêu chí là làm hết bài tập rồi đi làm đề toán.Nhưng đến lúc giải bài tập toán não tôi tự nhiên ngừng hoạt động.Đọc bài mà cứ rối như tơ vò, ngồi vắt óc suy nghĩ cách làm.Tôi đang ngồi cắn bút để giải bài tập toán thì thằng em của tôi đi vào.

 "Còn giữ tài liệu tiếng anh lớp 8 không? Cho mượn đi."

Tôi không quan tâm chỉ nó cái cất tài liệu trong tủ rồi tiếp tục làm bài.Nó lấy tài liệu rồi mà không đi luôn còn đi lại nhìn xem tôi đang làm gì.

"Chị đang giải bài tập toán à?"

"Ừ đúng rồi."

"Giải được chưa?"

"Chưa ra gì cả."Tôi thở dài chán nản nhìn tờ đề

"Đừng cố quá không thành quá cố đấy."

Tôi lườm nó, hồi nhỏ dễ thương biết bao giờ nói câu nào là thấy ghét câu đó.

"Đã không giúp được thì cầm tài liệu đi về phòng đi.Nhiều chuyện."Tôi khó chịu xua tay đuổi nó đi.

"Không giải được thì nhờ anh Hoàng đi, anh ấy cũng giỏi toán mà."Nó nhìn tôi thở dài nói.

"Làm phiền người ta vào giờ này không tiện cho lắm."Tôi đáp lại nó

 Nó cầm tài liệu đi ra khỏi phòng còn không quên nói vọng lại."Nếu là chị thì anh Hoàng không thấy phiền đâu.Cảm ơn vì tập tài liệu."

 Thằng em của tôi cứ nói ra câu nào là khiến tôi khó chịu câu đó mà nó kêu nếu là tôi thì Hoàng không thấy phiền là có ý gì cơ chứ.Tôi đắn đo suy nghĩ một hồi cũng quyết định nhắn cho Hoàng để hỏi bài.

Ngọc: [Này có rảnh không? Cho tao hỏi xíu.]

Tôi cứ nghĩ chắc là nó không trả lời tôi liền đâu nhưng chưa đầy một phút đã có tin nhắn hiện thị là từ nó.

Hoàng: [Chuyện gì?]

Ngọc: [Chuyện là có một bài toán tao không hiểu cho lắm, mày chỉ tao với.]

Hoàng: [ chụp đề qua ]

 Tôi đọc tin nhắn thì vui mừng vội chụp đề nhanh quá cho nó, nó đúng là vị cứu tinh của tôi lúc này.Hoàng đọc đề sao thì chỉ mất vài phút đã giải xong nó gửi bài giải cho tôi còn kèm theo lời giải chi tiết.Bạn tôi tâm lý ghê!

Ngọc : [cảm ơn mày nhiều]

Hoàng : [Ừ]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro