càng trưởng thành càng cô đơn :(((
Nhiều năm về sau, bạn trở về bên tôi
Nỗi bất an tràn ngập đôi mắt mệt mỏi của bạn
Nhìn tôi, nói với tôi rằng
Bạn có còn tin vào những câu chuyện cổ tính như ngày xưa
Bạn từng nói với tôi, mỗi trái tim đều chất chứa nỗi cô đơn
Mỗi trái tim đều mong manh, đều khát khao được chạm vào
Nhưng trái tim của bạn mãi mãi bùng cháy
Mãi mãi không lùi bước
Càng trưởng thành càng cô đơn, càng khôn lớn càng cảm thấy bất an
Cũng đành nhìn đôi cánh của những giấc mơ bị gãy lìa
Cũng đành thu hồi lại những lời tự vấn trước kia
Đôi mắt trong sáng của bạn giờ nơi đâu
Cũng đột nhiên hiểu rằng con đường tương lai không hề bằng phẳng
Lẽ nào nói sự thay đổi này là lẽ tất nhiên
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro