Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Phân tích nan đề (một)+(hai)+(ba)+(bốn)


81. Phân tích nan đề (một)...

Cho dù mang theo khăn quàng cổ, vẫn có thể cảm thấy bão cát áp bách.

Ma pháp không gian đã khởi động.

Thủy nguyên tố và hỏa nguyên tố không ngừng kịch liệt va chạm giữa không trung.

Thổ nguyên tố vặn vẹo, mặt đất dưới chân quỷ dị chuyển động.

Dilin không dám nhúc nhích, tùy ý hai chân duy trì cân bằng.

Không biết qua bao lâu.

Dilin cảm thấy rõ ràng bão cát mạnh hơn, thân thể run nhè nhẹ.

Hydeine cầm tay cậu, càng ngày càng dùng sức, nhưng ma pháp không gian vẫn dậm chân tại chỗ

Ma pháp sư đánh cược tính mạng sử dụng nguyên tố, giữa các ma pháp sư, một giọt nước quỷ dị đọng giữa không trung, hoàn toàn không chịu ảnh hưởng của bão cát.

Trong đầu mọi người thầm kêu không tốt!

Ma pháp không gian dựa vào nguyên tố ma sát mà sinh ra không gian vặn vẹo, không nên và không thể sinh ra bất luận là nước, lửa hay thực vật.

Sinh ra nước chứng tỏ ma pháp không gian đã bị thực hiện sai. Mà ma pháp không gian khó ở độ tinh chuẩn, một lỗi lầm nhỏ nhất sẽ khiến cho công sức kiếm củi ba năm thiêu một giờ.

Làm thế nào bây giờ?

Đây là suy nghĩ của mỗi người.

Sau đó đại đa số người lựa chọn bất động.

Bradley và Melina khẩn trương trong tích tắc, sau đó cũng hoàn toàn tỉnh táo, tiếp tục làm công việc đã phân ban đầu.

Thời gian diễn luyện đã ít đến thảm thương, đoàn đội lại không có độ phối hợp và ăn ý, càng không nói đến phạm vi trách nhiệm nghiêm mật đặt ra. Lúc này, bọn họ chỉ có thể trông vào Hydeine, bởi vì hắn là linh hồn của toàn bộ ma pháp.

Tuy giọt nước tốt nhất nên do một thủy hệ ma pháp sư giải quyết, nhưng Hydeine là hỏa hệ ma pháp sư cũng có thể giải quyết vấn đề này, dù sấy khô nó mất nhiều thời gian hơn, nhưng lại là biện pháp tốt nhất bây giờ.

Cơ hồ tất cả mọi người đều nghĩ vậy.

– chính là cơ hồ.

Bàn tay đang nắm không có gì thay đổi, vô luận là độ ấm hay lực đạo. Nhưng Dilin có thể cảm giác thấy Hydeine đang chỉ huy mình.

Loại cảm giác này đến từ chỗ sâu nhất trong tinh thần, không cần dùng ngôn ngữ hay hình thái vật chất gì thể hiện, nhưng nó xác thực có tồn tại.

Vũng nước rất nhanh phân giải thành thủy nguyên tố, một lần nữa phiêu tán trong không khí.

Hỏa nguyên tố đột nhiên bay loạn xạ, hăng hái khiêu khích từng thủy nguyên tố.

Ma pháp sư hệ khác còn chưa cảm giác được gì, nhưng hỏa hệ ma pháp sư đã kích động.

Tinh linh hỏa nguyên tố!

Tuy chỉ nhàn nhạt cảm thấy, nhưng đã khiến cho bọn họ kinh hỉ. Bọn họ biết đây là do ở cùng trong một ma pháp, nên mới có thể cảm nhận được tinh linh hỏa nguyên tố của đồng bạn.

Hỏa nguyên tố phấn khích khiến cho ma pháp sư thủy hệ rất vất vả.

Ma pháp không gian yêu cầu nguyên tố va chạm, hỏa nguyên tố phấn khích sẽ khiến thủy nguyên tố yếu đi.

Nhưng không có ma pháp sư thủy hệ nào tỏ vẻ bất mãn. Bão cát sắc bén như lưỡi dao khiến họ ý thức được bão cát đã ở ngay bên cạnh!

Chẳng lẽ cứ thất bại như vậy?

Ngực mỗi ma pháp sư đều tràn ngập không cam lòng.

Nhiều ngày cố gắng, nhiều ngày chờ mong, thế nhưng bị hủy trong chớp mắt ngắn ngủi.

Tiềm lực con người trong lúc nguy cấp luôn vượt xa bình thường.

Bradley và Melina đều là ma pháp sư thủy hệ đồng thời đem tinh thần lực của mình bức đến đỉnh. Dilin hung hăng cắn môi dưới, đau đớn có thể giúp cậu duy trì thanh tỉnh và sắc bén.

Toàn bộ ma pháp sư thủy hệ đồng tâm hiệp lực bức thủy nguyên tố trở về.

Bão cát đã mở ra bồn máu dữ tợn.

Răng nanh như lưỡi đao tử vong, quét trên đỉnh đầu bọn họ.

Khoảnh khắc sắp đổ xuống –

Thủy nguyên tố và hỏa nguyên tố rốt cục tại một điểm vi diệu, đạt tới cân bằng.

Thổ nguyên tố xao động dưới chân nhất thời yên phận.

Thế giới chợt an tĩnh.

Trời và đất, một cái cao cao tại thượng, một cái trầm mặc dưới chân, vô cùng phân minh.

Các ma pháp sư ngó nhau, ngơ ngác nhìn đối phương toàn thân cao thấp cát bụi, sau đó quay đầu, nhìn mặt đất yên ả giống như chưa từng phát sinh chuyện gì.

"Có phải, chúng ta thành công?"

Một ma pháp sư rụt rè hỏi, e sợ quấy nhiễu mộng đẹp khó tin này.

Melina và Bradley tiến đến xem xét hai ma pháp trận phục chế. Mãi đến khi một viên bảo thạch trên ma pháp trận sáng lên, mới nhẹ nhàng thở ra.

"Đúng vậy." Bradley mỉm cười.

"Wa!"

Các ma pháp sư sức cùng lực kiệt phát ra tiếng hoan hô, sau đó một đám ngã lăn.

Dilin không giống bọn họ mất hình tượng ngủ trên mặt đất, mà chậm rãi ngồi xuống, ngẩng đầu thấy Hydeine vẫn sừng sững tại chỗ không nhúc nhích, thậm chí nhìn không ra uể oải. "Có gì không thích hợp sao?" Cậu hỏi.

Hydeine cúi đầu nhìn cậu, sau đó ngồi xuống, chủ động kéo đầu cậu qua, đặt trong lồng ngực mình, "Ngủ một giấc đi."

Trong lòng Dilin khẽ động.

Trước là bởi vì bão cát sắp đến, cho nên phải nghỉ ngơi, vậy còn hiện tại? Chẳng lẽ vì cuộc đại chiến tiếp theo?

Cậu nhìn quanh bốn phía.

Trừ nhóm của cậu, tất cả mọi người đã rút về thành Dabe. Ngay cả Pamela, hai vị tư tế Quang Minh thần hội và Hope đều đã lui về. Cậu tuy không nhìn đến nơi đặt quan tài Ningya, nhưng chắc chắn cũng đã được dẫn theo.

Giờ phút này bình nguyên trơ trọi, hoàn toàn không giống bình minh sau khi bóng tối tan biến, ngược lại giống... yên lặng trước cơn bão.

Dilin ngẩng đầu nhìn Hydeine đã kéo xuống khăn quàng cổ, lộ ra vẻ mặt đạm mạc, cậu an tĩnh nằm trước ngực hắn, cưỡng ép chính mình đi vào giấc ngủ.

Trước khi ngủ, thanh âm Melina không ngừng tiến vào tai.

Xem ra lần chiến thắng này đã hoàn toàn chinh phục kiêu ngạo và lạnh lùng của bà.

"Không nghĩ tới ma pháp không gian cộng thêm hai ma pháp trận phục chế cư nhiên có thể thôn tính toàn bộ bão cát." Bà rút khăn mặt từ túi không gian, chà lau mặt mình, kích động nói, "Khó có thể tin. Một cuộc chiến sinh tử cứ như vậy mà thắng."

Bradley tuy không nói gì, nhưng khóe miệng không thể nào khép lại đã biểu đạt đầy đủ nội tâm vui sướng của ông.

"Xem ra ma pháp không gian này rất hữu dụng." Melina vẻ mặt ôn hòa hiếm thấy nhìn Hydeine, "Ngươi cũng hữu dụng hơn sư phụ của ngươi nhiều lắm."

Hydeine thản nhiên: "Có lẽ bà còn chưa hiểu rõ sư phụ ta."

Melina không nghĩ tới mình khó có được lúc hòa nhã lại chỉ đổi lấy xấu mặt, biểu cảm trầm xuống. May mắn cát bụi trên mặt bà không thiếu, cho nên nhìn qua cũng không rõ ràng.

Các ma pháp sư nằm úp sấp một lát, cảm thụ ấm áp quá lớn xong, lục tục đứng lên, chuẩn bị kết thúc công việc về nhà.

Melina thấy Hydeine còn ôm Dilin không đi, không khỏi cau mày: "Các ngươi có thể về học viện mà tiếp tục thầy trò tương thân tương ái."

Hydeine đột nhiên nói: "Bà nghe thấy không?"

"Cái gì?" Melina không kiên nhẫn hỏi.

"Tiếng đứt gãy."

Melina nói: "Cái gì đứt gãy?"

Bradley đột nhiên kêu lên: "Là ma pháp trận phục chế!"

Các ma pháp sư vốn định rời khỏi giống như trúng phải thuật giam cầm, chân dính chặt tại chỗ, sau đó quay đầu nhìn về phía ma pháp trận phục chế.

Chỉ thấy nhóm bảo thạch dùng làm nguồn sinh lực khởi động ma pháp trận đột nhiên nứt từng khối!

"Cẩn thận." Melina lẩm bẩm một câu, đột nhiên thét to, "Cẩn thận!"

Có lẽ thanh âm của bà quá bén nhọn, phá tan thần kinh các ma pháp sư khác, khiến cho bọn họ theo bản năng dùng hai đùi chạy về thành Dabe. Không thể trách bọn họ không nhớ ra phong hệ ma pháp, mà là tinh thần lực bọn họ thật sự đã cạn kiệt đến mức vô phương sử dụng phong hệ ma pháp.

Dilin mở to mắt.

Giấc ngủ ngắn ngủi thoáng khôi phục tinh thần lực của cậu.

Hydeine hỏi: "Kế tiếp là một trận đánh ác liệt."

Giống như biết hắn muốn hỏi điều gì, Dilin bỗng nhiên ngồi dậy từ trong ngực hắn, rút kiếm ra từ trong túi không gian, đinh một tiếng cắm vào trong, "Gia tộc Bassekou chưa bao giờ lùi bước trên chiến trường."

Hydeine vuốt cằm: "Là ma đạo sư của ngươi, ta cực kì bất mãn với hành động rút kiếm thời điểm này."

"... Tôi muốn có quải trượng."

Melina và Bradley là những ma pháp sư duy nhất lưu lại trừ hai người họ.

Trên thực tế, các ma pháp sư khác lưu lại cũng vô dụng. Ma pháp sư cạn kiệt tinh thần lực giống như kỵ sĩ tàn phế tứ chi, căn bản không có sức chiến đấu.

Melina nhìn Hydeine, thấp giọng: "Học viện cần ngươi."

Hydeine nhướng mày.

Melina mất tự nhiên quay mặt, "Ngươi không cần lưu lại."

Dilin hỏi: "Cô vì sao lưu lại?"

Melina hừ lạnh: "Trò cảm thấy ta kém hơn người gia tộc Bassekou?"

Dilin nhìn về phía Bradley. Chòm râu hoa râm luôn khiến cậu không kìm lòng nổi mà lo lắng cho thân thể của đối phương – dù biết rõ đối phương là cường giả nổi danh đại lục.

Nhận thấy ánh mắt dò hỏi của cậu, Bradley khẽ mỉm cười: "Ngươi có biết lương một năm của hội trưởng nghiệp đoàn ma pháp là bao nhiêu không?"

Dilin lắc đầu.

"Một con số làm cho người ta thực kinh ngạc." Ông lấy từ túi không gian ra các loại vũ khí ma pháp, thấp giọng thở dài, "Hiện tại, là thời điểm ta hồi báo."

82. Phân tích nan đề (hai)...

Cho dù có viện thủ, đội hình bốn người trông có vẻ thập phần yếu ớt.

Vết nứt của ma pháp trận phục chế càng lúc càng lớn.

Melina cúi đầu bố trí các ma pháp trận nhỏ trên mặt đất.

Dilin nhìn trái nhìn phải, Bradley kiểm tra quyển trục ma pháp cùng các dụng cụ phụ trợ, Hydeine nhắm mắt nghỉ ngơi, ai cũng biểu hiện thực trấn định. Cậu đến bên người Melina, hỏi: "Tôi có thể hỗ trợ không?"

Melina vẽ xong nét cuối cùng, quay đầu nhìn cậu, lấy từ túi không gian một bình nước thuốc màu lam, "Rải nó dọc theo ma pháp trận ta đã vẽ."

Dilin tiếp nhận cái chai, nhìn nước thuốc và ma pháp trận, thầm đánh giá, mới bắt đầu công việc.

Tay chân cậu phối hợp rất nhuần nhuyễn. Một vòng lại một vòng, vừa nhanh vừa khéo.

Melina có chút ngạc nhiên. Bà liếc mắt nhìn Hydeine một cái nói: "Ta nghe nói trước đây trò từng muốn đổi đạo sư?"

Dilin sửng sốt. "Trước đây" tựa hồ đã thực xa xôi, hiện tại, cậu tuyệt đối không nguyện ý rời Hydeine, trừ phi... đối phương chán ghét mà vứt bỏ cậu. Đương nhiên, cậu sẽ kiệt lực tránh cho tình huống này xuất hiện.

"Ta nghĩ, hiện tại trò có một lựa chọn tốt lắm." Melina nhướng mày.

Dilin mỉm cười: "Con đã thích ứng với phương thức dạy học của đạo sư."

Melina rõ ràng không vui, "Học sinh của hắn thường chỉ có hai loại người. Kẻ điên và ngốc tử."

"Cần làm nóng người sao?" Hydeine thi nhiên nói.

Melina không để ý hắn, cười lạnh với Dilin: "Nhìn coi, rõ ràng một kẻ điên."

Dilin không dám đáp lời, cười gượng mấy tiếng, chậm rãi lui về bên người Hydeine.

Melina đặt trên trận nhãn của ma pháp trận mấy khối hồng bảo thạch. Đây là một ma pháp trận không gian loại nhỏ, tại thời khắc mấu chôt, có thể bảo toàn tính mệnh.

Hydeine và Bradley nhìn thoáng qua, đều không tỏ vẻ gì.

Rắc, rắc.

Tiếng vỡ nát thực rõ ràng.

Bọn họ quay đầu nhìn lại.

Ma pháp trận phục chế trung tâm, hai khối nguyên tố tinh lớn nhất... vỡ tan.

Dilin cảm thấy phần eo bị siết chặt, thân người đã bị Hydeine kéo mạnh, nhưng vẫn muộn một bước, một cỗ lực cực mạnh đánh thẳng vào ngực, đau đến suýt bất tỉnh.

Cảm giác của ngũ quan trong khoảnh khắc mất đi.

Thần chết dường như đứng bên cạnh chuẩn bị thu thập linh hồn.

Bất quá, bên cạnh cậu không chỉ có thần chết, còn có Hydeine.

Chỉ thấy hồng quang chợt lóe.

Một chùm lửa lớn lao về phía bão cát, chặn lực trùng kích đánh vào Dilin.

Có chút tạm ngừng đó, Dilin mới thở lại bình thường, ngưng tụ thủy nguyên tố đến trước mặt, hình thành một tấm chắn bằng nước, sau đó bắt đầu bắt giữ phong nguyên tố.

Trải qua trận đấu giữa St Paders và St Sorvi, cùng đại chiến giữa Vincent và Hydeine, còn có tràng hợp lực ma pháp không gian kinh tâm động phách vừa rồi, vô luận là cường độ tinh thần hay lực khống chế đối với nguyên tố của Dilin cũng đã hơn xa tân sinh bình thường.

Cậu rất nhanh ý thức được trong toàn bộ ma pháp đã học, hữu dụng nhất chính là phong nguyên tố cậu không quen thuộc nhất.

Chùm lửa lao ra rất xa, cuối cùng kiệt lực tiêu tán.

Bất quá Hydeine đã mang cậu thối lui ngoài ba dặm.

Thân ảnh Melina và Bradley hoàn toàn bị bao phủ trong cát vàng đầy trời.

"Chúng ta làm sao bây giờ?" Dilin liều mạng hét, thanh âm bị gió bạt đi đến mức chính bản thân cũng không nghe thấy rõ.

Hydeine đột nhiên bắt lấy tay cậu, im lặng viết xuống: Ép.

Ép?

Ép như thế nào? Ép cái gì?

Đây là ý niệm đầu tiên trong đầu Dilin. Nhưng cậu rất nhanh kịp phản ứng, Hydeine muốn ép người thao túng phía sau trận bão cát này lộ diện!

Hydeine buông tay.

Dilin dùng thủy nguyên tố cố định mình giữa không trung, còn chưa đứng vững, thủy nguyên tố bắt đầu không an phận mà vùng lên.

Trong đầu Dilin ngoại trừ thủy nguyên tố và phong nguyên tố ngẫu nhiên xuất hiện, hỏa nguyên tố cũng hiện ra rõ ràng! Phải biết, tuy Hydeine từng dạy cậu cảm ứng hệ nguyên tố khác, nhưng cũng chỉ thấy được mông lung bóng dáng, chưa bao giờ sáng ngời trước mắt như vậy. Sáng ngời đến mức ngay cả thủy nguyên tố so ra cũng ảm đạm.

Cậu trừng to mắt.

Sương mù đỏ từ từ tụ lại trước mặt, tựa một lá chắn thiên nhiên ngăn trở bão cát. Nhưng đây mới chỉ là bắt đầu.

Sương càng lúc càng đậm.

Thủy nguyên tố trước người Dilin chậm rãi tiêu thất.

Trước khi cậu ngã xuống, Hydeine một lần nữa ôm lấy cậu, quát khẽ: "Ôm chặt."

Dilin lật tay ôm lấy hắn, bắt trên người hắn như một bao gạo.

Hydeine chờ cậu ôm chắc xong, một lần nữa buông tay.

Sương đỏ đột nhiên biến thành lửa lớn đầy trời.

Ánh lửa phóng lên cao, không kém mãnh liệt hơn bão cát!

Dilin khiếp sợ.

Cậu tựa hồ nhìn thấy trong ánh lửa, một bóng người đang khoa tay múa chân, nhẹ nhàng nhảy múa.

Chẳng lẽ đây là... nguyên tố tinh linh?

Liệt hỏa hừng hực lan tràn về phía trước.

Cát vàng đột nhiên khuếch tán, ùn ùn bao vây liệt hỏa vào trung tâm.

Song phương đang giằng co bất phân thắng bại, một dòng suối đột nhiên bắn tung lên trời.

Dilin nheo mắt, mơ hồ nhìn thấy trong thủy quang hình như là Bradley và Melina.

Nước suối phun ra bốn phương tám hướng.

Cát vàng bị cuốn trôi, đống cát bị phân làm hai nửa rõ rệt.

"Cẩn thận." Dilin kinh hô.

Cát vàng lướt qua lửa, giống như mãnh thú đánh tới cậu và Hydeine.

Hạt cát cọ vào mặt, sắc như dao.

Dilin cố sức nhắm mắt, cắn răng cố định phong nguyên tố giữa không trung.

Tuy không phải lần đầu tiên sử dụng phong nguyên tố, nhưng số lượng lần này hơn xa lần trước, cậu cảm thấy tinh thần lực vừa vất vả tích trữ nháy mắt đã cạn kiệt đến đáy.

Liệt hỏa đột nhiên bùng phát!

Giống như một trận nổ, nháy mắt bao trùm toàn bộ thiên địa trong biển lửa.

Trong mắt tràn đầy ánh lửa chói lóa, nhưng Dilin xác định, trong giây phút lửa bùng phát, cậu nhìn thấy hai thân ảnh nhảy múa. Nói cách khác, Hydeine có hai nguyên tố tinh linh?

Tuy rằng biết hiện tại không phải thời điểm để cảm khái, nhưng trong lòng Dilin vẫn nhịn không được cực kì hâm mộ.

Phong nguyên tố có trân quý, sao có thể trân quý hơn hai nguyên tố tinh linh?

Lửa cao ngập trời hơi thối lui.

Bão cát tựa hồ đã tiêu tán.

Melina và Bradley đứng chung một chỗ, thủy cầu vây bên ngoài họ. Cho dù có tầng bảo hộ này, vẫn có thể nhìn ra râu Bradley và váy Melina có dấu vết bị đốt.

Bọn họ bay đến.

Melina trước hết làm khó dễ, "Ngươi thế này là mưu sát!"

Hydeine nói: "Là tiền bối trong học viện, ta có đầy đủ tin tưởng với bà."

Lời tiếp theo bị Melina nuốt vào. Bà tuyệt đối không muối mặt mà nói, nếu không phải bên cạnh có Bradley, lần này nhất định phải chết.

Bradley nói: "Không ngờ anh cư nhiên có được hai nguyên tố tinh linh. Bất quá, chúng còn có thể dùng được mấy lần?" Kỳ thật ông ta đang gián tiếp hỏi tinh thần lực của hắn còn có thể duy trì bao lâu.

Hydeine nghĩ nghĩ: "Nhiều nhất một lần."

Sắc mặt Bradley ngưng trọng.

Dilin nhìn bốn phía im lặng. Ý bọn họ là, bão cát còn có thể trở lại?

Như vậy, hết ma pháp không gian, đến hai nguyên tố tinh linh, bọn họ còn cần gì nữa mới thắng được trận chiến này?

Hydeine nói: "Hắn không có khả năng hoàn toàn không tổn hại gì." Ma pháp không gian không chỉ là ma pháp không gian, giống như trong đồ thư quán còn có bẫy lửa. Ma pháp không gian hắn thiết kế tinh vi đến từng điểm nhỏ chính là vì trong đó có thủy, hỏa, thổ nguyên tố hình thành bẫy rập.

Vô luận đối phương cường đại đến trình độ nào, trải qua hai lần đả kích liên tiếp như vậy, hắn không tin đối phương còn có thể không mảy may bị tổn thương.

Bradley cười khổ: "Vậy còn mấy lần nữa?" Lần vừa rồi đã là tận lực, nếu đến lần nữa, chỉ sợ thật sự phải liều mạng. Ông cúi đầu tháo nhẫn bảo thạch đã vỡ vụn khỏi ngón tay, thay vào mấy chiếc không tốt bằng. Quyển trục ma pháp đã dùng hết, còn lại một ít đều không dùng được.

Melina thấy ông ta yên lặng sắp xếp, đột nhiên tung ra một câu, "Mục đích của hắn là gì?"

Ánh mắt Dilin chợt lóe.

Hydeine xoa khóe miệng nói: "Thí luyện chăng?"

Melina hồ nghi nhìn hắn.

Hydeine nhún vai: "Bà không biết là, có một người như vậy làm đối tượng thí luyện, là một chuyện thực kích thích sao?"

"Đồ điên." Melina ném lại câu này, chậm rì rì trở về mặt đất, ngồi xuống nghỉ ngơi.

Hydeine cũng đáp xuống.

Dilin chạm đất trước, mắt nhìn hướng thành Dabe.

– không hề có động tĩnh.

Trời dần tối.

Hỏa hệ ma pháp sư duy nhất trong bốn người nhóm một đống lửa.

Dilin lẩm bẩm: "Trước kia tôi luôn cho rằng, lửa nhất định sinh ra từ củi gỗ."

Bradley nói: "Nguyên tố tồn tại với trời đất, vĩnh hằng bất diệt."

"Nguyên tố vĩnh hằng bất diệt, nguyên tố tinh linh lại sẽ tiêu tan thành mây khói." Thanh âm như đao nhọn rét lạnh thấu xương đột nhiên sáp đến.

Dilin quay đầu.

Một người đàn ông cao lớn cường tráng để trần nửa thân trên đang bước tới.

Mái tóc đỏ đón gió tung bay, tấm áo choàng rực rỡ như lửa.

83. Phân tích nan đề (ba)...

Sắc mặt Melina căng thẳng, Bradley mặt không đổi sắc lặng lẽ cầm lấy quyển trục ma pháp trói buộc đặt bên cạnh.

Dilin mơ hồ đoán ra lai lịch người này, thân thể cứng lại.

Duy nhất bình tĩnh là Hydeine. Hắn thậm chí lấy ra một cái bánh nướng áp chảo, đặt trên bếp lò.

Nam tử đi đến phụ cận.

Dilin thấy rõ mặt gã. Vốn phải là gương mặt cực kì anh tuấn, nhưng vết đao chạy từ bên trái trán đến bên phải khóe miệng lại phá hủy sự hoàn mỹ của khuôn mặt, tạo ra vẻ cực kỳ hung ác dữ tợn. Nếu không phải sau lưng gã đeo một thanh đao lớn, cơ hồ giống hệt bọn cường đạo giết người cướp của trong sa mạc.

"Ngươi được như vậy đã rất khó, ta không thể giết ngươi. Các ngươi đi đi." Một đầu tóc đỏ như hỏa diễm chói mắt.

Đám Dilin nhìn Hydeine.

Những lời này rõ ràng nhằm vào hắn.

Hydeine bẻ đôi bánh nướng áp chảo, một nửa đưa cho Dilin, một nửa đưa vào miệng cắn một cái.

Sắc mặt nam tử nghiêm nghị, không giận mà uy, "Trả lời!"

Hydeine nói: "Ta đói bụng."

"..."

Hydeine nói: "Ăn no xong tiếp tục."

Dilin thấy sắc mặt của Melina và Bradley cũng rất mệt mỏi. Trong khoảng thời gian này bọn họ luôn luôn ở cùng nhau, cậu chưa ăn, đương nhiên bọn họ cũng chưa ăn. Cho nên lập tức đưa bánh nướng áp chảo tới.

Bradley muốn từ chối, nhưng Melina không chút khách khí nhận lấy, bẻ đôi mỗi người một nửa.

Dilin lại lấy mấy khối thịt từ túi không gian ra phân phát.

Bị bọn họ không đếm xỉa đến, nam tử cũng không tức giận, mà khoanh chân ngồi xuống: "Cũng tốt."

Quá trình ăn thực lâu.

Dilin nhìn ra, tất cả mọi người đang kéo dài thời gian, để tinh thần lực khôi phục một chút. Kỳ thật ai cũng biết tốc độ khôi phục rất chậm, nhưng ở thời điểm này, được chút nào hay chút ấy.

Sắc trời nhuộm tối.

Chỉ còn cảnh vật xung quanh đống lửa có thể nhìn rõ.

Nam tử đột nhiên nói: "Chắc ta phải đợi đến sáng mai."

Bradley và Melina tuy không nói, nhưng ánh mắt rõ ràng biểu đạt đồng tình.

"Nhưng ta đợi không được." Câu thứ hai của nam tử hất cho bọn họ một gáo nước lạnh. "Dù sao các ngươi kiểu gì cũng thua, đêm tối và ban ngày chẳng khác gì nhau."

Hydeine nói: "Đánh xong mới biết."

Nam tử đáp: "Có lẽ với ma pháp sư mà nói, nguyên tố tinh linh đã thực tài giỏi, nhưng trên thực tế, chỉ cần ta thích, bất cứ lúc nào cũng có thể tập hợp sức mạnh trời đất, triệu hồi ngàn vạn nguyên tố tinh linh."

Trong lòng Dilin chấn động, trấn định trên mặt rốt cục bị phá vỡ một góc.

Ngàn vạn nguyên tố tinh linh? Vậy không phải có thể hủy thiên diệt địa sao?

"Kỳ thật các ngươi hoàn toàn không cần cản đường ta." Nam tử nói, "Trước đó ta đã cảnh cáo bọn họ, chỉ cần thỏa mãn điều kiện của ta, ta sẽ không động đến một cọng cây ngọn cỏ."

Hydeine đáp: "Ta không hứng thú với điều kiện của ngươi."

"Vì sao?"

"Vì ta chỉ muốn đánh bại ngươi."

Nam tử tựa hồ bị tự tin của hắn mê hoặc, "Ngươi không biết ta là ai?"

"Đoán được."

"... Được." Nam tử nói, "Ta thành toàn ngươi." Gã nhanh nhẹn đứng lên, đôi mắt ẩn ẩn lóe ra ánh lửa.

Bradley hỏi: "Các ngươi nếu đã tiêu thất mấy ngàn năm, tại sao lại đột nhiên xuất hiện?"

Nam tử nói: "Ngươi cũng biết ta là ai."

Melina hừ lạnh: "Có gì to tát, chúng ta cũng biết." Dù là một câu rất khí thế, nhưng vì bà hừ quá mất tự nhiên, cho nên khí thế giảm mạnh.

Sắc mặt nam tử lạnh xuống, "Xem ra, chúng ta rời đi lâu quá, cho nên các ngươi đều quên, ai mới là chúa tể chân chính của thế giới này."

Hydeine đứng lên, vỗ vỗ vụn bánh trên người, thản nhiên nói: "Kẻ mạnh."

Hắn đánh lén.

Liệt hỏa đột nhiên bao vây toàn thân nam tử.

Dilin đứng gần gã, má phải cảm thấy đau nhức, đang muốn tránh ra, cánh tay trái đã bị Hydeine kéo mạnh về bên người. Cậu lảo đảo đứng vững, theo bản năng sờ mặt, có nóng lên, nhưng không bỏng.

Melina không cử động. Bà là ma pháp sư thủy hệ, xung khắc với hỏa hệ, thời điểm này muốn giúp cũng không được.

Ngược lại, Bradley đem tất cả các loại quyển trục trong tay ném ra ngoài.

"Thuật trói buộc."

"Thuật trọng lực!"

"Thuật lóa mắt!"

"Thuật trộm cướp."

"..."

Xem ra lần này vị hội trưởng nghiệp đoàn ma pháp ra tay không tiếc tiền. Dilin cảm khái.

Lửa càng đốt càng lớn, hai nguyên tố tinh linh có thể mơ hồ nhìn thấy. Chúng vũ động vòng eo duyên dáng trong lửa, cao hứng phấn chấn.

Dilin thấy sắc mặt Hydeine ngưng trọng, âm thầm chuẩn bị ra tay.

Lửa đột nhiên giống như gió xoáy bốc lên trời.

Dilin tựa hồ nghe thấy hai tiếng kêu bén nhọn.

Hai tinh linh vốn đang nhảy nhót trong lửa nháy mắt vặn vẹo như cơn sóng, chậm rãi kéo dài, cuối cùng tan chảy trong lửa.

Cậu nhìn đến lạnh cả lưng. Tuy rằng chưa tiếp xúc với nguyên tố tinh linh, nhưng là ma pháp sư, đáy lòng mỗi người đều cảm thấy thân thiết và tiếc thương khó tả với sự tồn tại của họ, thậm chí có thể nói, có được một nguyên tố tinh linh là giấc mộng cả đời của mỗi ma pháp sư. Cho nên hiện tại nhìn thấy bọn họ tan thành mây khói, trong lòng Dilin nhịn không được mà khổ sở.

Hydeine không biểu hiện cảm xúc rõ ràng như cậu. Toàn bộ lực chú ý của hắn đã tập trung nơi thân ảnh bắt đầu thoát khỏi ngọn lửa do hắn điều khiển.

"Chỉ có thế này sao?"

Một bóng người chậm rãi đi ra từ trong lửa.

Ánh lửa trực tiếp dán trên da thịt gã, gã lại lông tóc vô thương.

Dilin không biết gã có bao nhiêu sợi tóc, nhưng theo ánh mắt của cậu, hẳn là không rụng một sợi.

Lửa rất nhanh bị vứt ra phía sau.

Hydeine tựa hồ cam chịu, phóng chùm lửa kia lên trời.

Ánh lửa ngày càng xa, bóng tối một lần nữa tràn ngập chung quanh, có một loại âm lãnh cực hạn sau khi lửa nóng thối lui.

"Ta nói rồi, nguyên tố tinh linh sẽ tan thành mây khói. Chúng căn bản không có tác dụng." Nam tử vươn tay, các đốt thon dài, "Hiện tại hối hận còn kịp."

Hydeine khoanh tay, "Ta từng nói đã dốc toàn lực sao?"

Dilin không biết những lời này là thật hay giả, nhưng có thể khẳng định, chúng đã bình ổn nôn nóng và bàng hoàng của cậu.

Nam tử tựa hồ cảm ứng được gì đó, trong mắt đột nhiên xuất hiện sát khí, "Ngươi nhất định phải chết!"

Hydeine nói: "Chết thì phải chết, nhưng tuyệt đối không phải hiện tại."

Bọt nước đột nhiên đánh về phía nam tử từ bốn phương tám hướng.

Trong tay Melina có thêm một ma pháp trượng đen như mực, trên đầu trượng một vòng lam thủy tinh lóe ra quang mang.

Bradley đã dùng hết toàn bộ quyển trục, chỉ còn nhẫn trên tay. Hai tay ông ta không ngừng thủ thế, càng ngày càng nhiều nước hội tụ lại đây.

Dilin chủ động tìm kiếm phong nguyên tố, định dùng chúng sinh ra đao gió. Đây là phong hệ ma pháp cậu mới nghĩ ra, còn chưa trải qua thực nghiệm, cũng không biết có hữu hiệu hay không. Cậu chỉ biết, hiện tại, cái gì cũng phải thử một lần!

"Chỉ có như vậy sao?"

Thanh âm nam tử phiêu đãng khắp bình nguyên.

Ánh mắt Hydeine chợt cứng lại, tựa hồ đang cân nhắc cái gì.

Sóng nước đột nhiên phóng đến. Dilin nghiêng người, một bên che trước mặt Hydeine, một bên cuống quít ngăn cản thủy nguyên tố đang cuộn trào mãnh liệt. Dù phản ứng của cậu đã đủ mau, nhưng trước ngực vẫn ướt một mảng. Đúng khoảnh khắc cậu chuẩn bị dùng phong nguyên tố ít đến thảm thương để phát ra đao gió, một thanh trường kiếm từ trong nước xuyên qua, đâm thẳng vào bụng cậu.

Dilin đau đến mức suy sụp tinh thần lực, tay theo bản năng sờ thanh kiếm kia, lại sờ không thấy.

Đó là thanh đao ảo!

Hydeine thấy thủy kết giới bị phá, lập tức chống đỡ mở hỏa hệ kết giới, sau đó vươn tay ôm cậu, cau mày nói: "Sao ngươi..."

Thân thể Dilin hoàn toàn dựa vào cánh tay hắn.

Hydeine hoảng sợ cúi đầu, khi đôi mắt trạm lam cho dù mỏi mệt cũng chưa từng biến sắc nhìn thấy vết thương trên bụng cậu, thoáng chốc bắn ra lửa giận ngút trời.

Nam tử buồn bã: "Nếu ngươi đau lòng vì cậu ta, nên biết tâm tình của ta giờ phút này."

Hydeine ôm chặt cánh tay Dilin.

Từ khi hắn sinh ra tới nay, chưa từng có chuyện gì làm khó hắn. Hắn có đầy đủ tự tin, cũng có đủ thực lực nắm giữ mọi chuyện trong bàn tay mình. Cho dù nhận thấy mình có tình cảm không tầm thường với thiếu niên trong ngực, hắn cũng thản nhiên và bình tĩnh.

Đã từng, mất khống chế là một điều xa vời với hắn.

Chỉ là đã từng.

Trên người Melina và Bradley cũng bị thương, nhưng đỡ hơn Dilin. Bọn họ chỉ trầy xước ngoài da.

Hydeien nháy mắt di động, giao Dilin cho Melina, sắc mặt âm trầm cơ hồ đông kết thành băng sương, "Đưa hắn đi."

Bà biết ý hắn chỉ ma pháp trận không gian bà thiết hạ trước đó, "Ngươi được không?"

Hydeine không trả lời, nhưng biểu tình lãnh liệt đã nói lên hết thảy.

Melina nói: "Bảo trọng."

Bà liếc mắt nhìn Bradley một cái, Bradley cùng bà khiêng Dilin về hướng ma pháp trận không gian.

Nam tử ngạo mạn nói: "Hiện tại ta thay đổi chủ ý."

Nước ngập trời đánh tới, tựa như cơn sóng thần.

"Toàn bộ các ngươi đều phải chết."

84. Phân tích nan đề (bốn)...

Bradley và Melina đột nhiên bị cố định tại chỗ!

Bọn họ cảm thấy thân thể giống như bị cái gì ngăn chặn, cơ hồ không thở nổi.

Bradley miễn cưỡng quay đầu, nhìn nam tử tóc đỏ ngạo nghễ đang giằng co với Hydeine, gian nan phun ra hai chữ, "Thần, uy."

Máu loãng đột nhiên phun ra như suối từ miệng vết thương của Dilin. Sắc mặt cậu trắng xanh, khí thở ra nhiều hơn hít vào, hiển nhiên đã đến thời điểm sinh tử.

Bradley và Melina liếc nhau, trong lòng cùng ra một quyết định.

Kỳ thật tinh thần lực của ma pháp sư không phải không thể cạn kiệt, từ xưa có một chú ngữ có thể làm được điều này. Nhưng cái giá phải trả tương đối bi thảm. Tinh thần lực một khi đã cạn kiệt đến mức ấy, sẽ biến thành thương tổn vĩnh viễn. Nói cách khác, từ đó về sau, tinh thần lực của bọn họ sẽ giảm mạnh. Giống như cái chén đựng nước bị hổng một lỗ, không bao giờ có thể rót đầy nữa.

Nhưng thời điểm này, không còn thời gian tự hỏi về sau ra sao, ý nghĩ duy nhất trong đầu bọn họ chính là vô luận thế nào đều phải mang Dilin đi.

Chú văn rất nhanh niệm xong.

Tinh thần vốn khô cạn đột nhiên dâng đầy.

Thủy nguyên tố trôi nổi trong không khí tụ tập thành kết giới, giúp bọn họ chống lại thần uy áp chế. Tại khoảnh khắc tứ chi khôi phục tri giác, bọn họ lao nhanh về phía ma pháp trận Melina bố trí trước đó.

Thủy kết giới nhanh chóng sinh ra vết rách.

Đây là lần đọc chú ngữ nhanh nhất trong đời của Melina.

Ngay tại khoảnh khắc ma pháp trận không gian phát động, bà phát hiện Dilin mở mắt, nhìn thẳng về phía Hydeine.

Thủy kết giới sụp đổ.

Hơi nước ào ào rớt xuống như đá sỏi, vừa vặn ngăn trở tầm mắt cậu.

Nhoáng một cái, bọn họ đã trở về thành Dabe...

"Bọn họ đi rồi." Nam tử tóc đỏ nói.

Hydeine không trả lời. Bởi vì chỉ cần hắn vừa mở miệng, máu loãng sẽ chảy ra. Bradley và Melina đứng cách nam tử tóc đỏ một đoạn còn bị áp chế đến không thể nhúc nhích, huống chi Hydeine trực diện đối kháng với gã! Lục phủ ngũ tạng trong thân thể cơ hồ xoắn thành một khối, hai chân như bị đổ chì, giờ phút này còn có thể đứng, hoàn toàn dựa vào ý chí của hắn.

Nam tử tóc đỏ nói: "Kỳ thật ta rất tán thưởng ngươi."

Tơ máu từ khóe miệng chậm rãi chảy xuống.

"Bất quá, ta cũng thực chán ghét ngươi." Nam tử tóc đỏ vừa dứt lời, đã thấy Hydeine cong đầu gối quỳ xuống.

Khóe miệng gã giương lên, "Xem ra kiêu ngạo của nhân loại cũng có hạn..." Hỏa tiễn xuyên qua ngực gã nhanh đến mức ngay cả bản thân gã cũng không thấy rõ ràng.

Nam tử tóc đỏ khiếp sợ cúi đầu.

Hydeine một tay chống đỡ, nháy mắt đã di động về sau hơn mười thước, sau đó từng chút từng chút chậm rãi đứng lên.

Lửa đỏ nhảy múa chung quanh hắn.

Vui vẻ và minh diễm.

Nhưng phân nhiệt tình không phản chiếu trong cặp mắt trạm lam kia. Ánh mắt hắn lạnh như băng, "Lần này, ta thay Dilin trả lại cho ngươi."

Nam tử tóc đỏ cúi đầu nhìn miệng vết thương bị lửa xuyên thủng. Bởi vì để trần nửa thân trên, cho nên miệng vết thương càng thêm rõ ràng, ngay cả tơ máu cũng không có, hơn nữa mắt thường có thể thấy nó chậm rãi khép lại.

"Nếu là nhân loại, như vậy sẽ chết?" Gã cười lạnh.

Hydeine nói: "Vừa rồi mới chỉ là bắt đầu."

Hắn lấy từ túi không gian ra một ma pháp trượng, bắt đầu ngâm xướng chú ngữ.

Nam tử tóc đỏ lạnh lùng nhìn hắn, "Mất đi nguyên tố tinh linh, chuyển sang ngâm xướng để sử dụng cấm chú sao? Bất quá, ngươi cho rằng cấm chú lợi hại hơn nguyên tố tinh linh?"

Cát vàng bốn phía dựng thẳng thành bức tường, quay cuồng trong không trung vọt tới.

Cấm chú của Hydeine hoàn thành.

"Liệt diễm phần thành!"

Cấm chú ma pháp tối cao của hỏa hệ ma pháp sư.

Vô số lửa cháy từ trên mặt đất tụ lại, tạo thành biển lửa.

Nam tử tóc đỏ tùy ý để liệt hỏa thiêu đốt hai chân mình, tươi cười đùa cợt.

Kỳ thật liệt diễm phần thành mặc dù là cấm chú ma pháp, nhưng đặc biệt của nó là tính sát thương quy mô lớn, thích hợp để công thành đoạt đất, sử dụng để chiến đấu với một cao thủ thì hơi lộ vẻ yếu ớt.

Tường cát càng lúc càng gần.

Hydeine đứng dưới tường cát cao mấy chục thước, giống như một con kiến bất cứ lúc nào cũng có thể bị nghiền nát.

Trong mắt nam tử tóc đỏ hiện lên ánh tàn nhẫn, ý niệm giết chóc trong thân thể như muốn xông ra, cơ hồ kiềm chế không nổi.

Gã hung hăng cắn đầu lưỡi, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm về phía Hydeine, lại tựa hồ lướt qua hắn nhìn thành Dabe.

Tường cát rốt cục chôn vùi Hydeine.

Nam tử tóc đỏ thế nhưng không thở ra, gã đột nhiên cảm thấy nguy hiểm. Cảm giác này lâu rồi gã chưa nếm phải. Nếu không phải bản năng thân thể vẫn duy trì cảnh giới, gã thậm chí sẽ cho rằng đó là ảo giác.

Thân thể của gã khẽ nhúc nhích, mới vừa bước nửa bước về hướng Hydeine biến mất, gan bàn chân đột nhiên đau xót, hỏa diễm nóng rực cơ hồ đâm thủng chân.

Cảnh sắc bốn phía bỗng nhiên biến đổi.

Một nguyên tố tinh linh cao lớn ở trước mặt hắn vũ động, dáng múa yêu dã giống như khiêu khích không lời.

Hydeine đứng sau nguyên tố tinh linh, sắc mặt tái nhợt, ánh mắt lại sáng khác thường.

Nam tử tóc đỏ chậm rãi dịch chân, thân thể có chút bất ổn, "Lửa giận tinh linh?"

Nguyên tố tinh linh tổng cộng phân làm hai loại.

Một là loại bình thường, từ nguyên tố biến thành tinh linh. Một loại khác là nguyên tố tinh linh có ý thức, sức mạnh của chúng rất lớn, cơ hồ gấp mười lần nguyên tố tinh linh bình thường. Nhưng đồng thời, chúng cũng có cá tính độc lập, thập phần khó chơi, thậm chí có đôi khi chủ động công kích người triệu hoán mình. Bất quá tại Mộng đại lục, có rất ít người có thể có nguyên tố tinh linh loại sau. Người có được thường chỉ có hai kết cục, một là chết cũng không nói ra nó tồn tại, hai là chết không thể nói ra nó tồn tại.

Hậu quả là, hiện nay Mộng đại lục không có mấy người biết nguyên tố tinh linh cũng phân loại.

Nam tử tóc đỏ nhìn chằm chằm Hydeine, đồng tử co rút, "Ngươi không sợ bị nó cắn trả?"

Hydeine nói: "Giết ngươi xong ta sẽ lo lắng vấn đề đó."

"Giết ta?" Nam tử tóc đỏ ngửa mặt lên trời cười to, sau đó trầm giọng: "Ngươi thật sự là nhân loại cường đại nhất ta từng gặp, bất quá cũng chỉ như vậy. Ngươi cho rằng lòng bàn chân là nơi yếu ớt nhất của ta?"

Hydeine không trả lời, trả lời gã là công kích của lửa giận tinh linh.

Ngọn lửa trong đêm đen chói lòa đến mức khiến cho người ta không thể mở mắt.

Nam tử tóc đỏ nhìn chằm chằm ngọn lửa thấu trời, huyết sắc trong mắt rốt cục kiềm chế không nổi, hừng hực dấy lên...

"Ổn định."

Dilin mơ hồ nghe thấy có người đi tới đi lui bên tai, vết thương trên bụng khiến cậu đau đến suýt ngất. Hầu kết cậu giật giật, mùi máu đầy miệng.

"Trò tỉnh rồi?" Thanh âm lạnh lùng của Melina vang lên.

"Không có việc gì." Khuôn mặt tròn vo của Meron xuất hiện bên giường. Hiển nhiên, tại thời khắc mấu chốt ra tay cứu người chính là vị tư tế Quang Minh thần hội này. Quang Minh thần hội nổi tiếng nhất về thuật trị liệu quang hệ. Đây là một trong những nguyên nhân nó duy trì được ảnh hưởng trọng yếu tại đại lục.

Môi Dilin ngập ngừng, muốn mở ra, lại không có khí lực.

Melina nói: "Hydeine còn chưa trở về."

Ánh sáng trong mắt Dilin lập tức tán đi, ngơ ngác nhìn cuối giường đến ngẩn người.

Melina đột nhiên thở dài: "Mọi người đỡ trò ấy đi."

Meron ngăn cản: "Thương thế của cậu ta không thích hợp hoạt động."

Melina nói: "Chẳng lẽ ông không nhận ra kỳ thật trò ấy muốn nhìn về phía tiền tuyến?"

Weiler ở bên hừ lạnh: "Chẳng phải đều là tường sao, nhìn bên kia không được à?"

"Ngu ngốc." Melina mắng xong, tay nhẹ nhàng huơ huơ.

Thân thể Dilin di động, sau đó chậm rãi nằm xuống cuối giường. Dù cậu chỉ nhìn thấy tường, nhưng vẫn chớp chớp đôi mắt với Melina.

"Các ông đều ở trong này?" Pamela đi vào, "Ai đang coi vương tử Ningya?"

Weiler nói: "Hope ở đó, huống chi cậu ấy đã bất tỉnh, sao phải coi?"

Melina hỏi: "Các ngươi chuẩn bị rút lui?"

Pamela nói: "Chúng ta đã là nhóm cuối cùng. Nếu không phải hiện tại vương tử Ningya không thích hợp để di chuyển, các người đến nơi sẽ chỉ nhìn thấy một tòa thành rỗng."

Bên ngoài đột nhiên truyền đến tiếng thét chói tai.

Sắc mặt Pamela đại biến, vội vàng lao ra, quát: "Có chuyện gì?"

"Có quái nhân chạy ra ngoài."

Pamela nhất thời mất tăm.

Quái nhân.

Meron và Weiler liếc nhau, vội vàng nhảy qua cửa sổ ra ngoài.

Melina nhíu mày, cuối cùng quyết định ở lại. Hiện tại việc duy nhất bà cần làm là bảo đảm Dilin bình an.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #dammie