Chương 302: Bạn lữ của viên vương
Một nồi nước lèo chỉ có thể chia cho khoảng 50 người, ít nhất còn phải nấu sáu bảy nồi.
Bạch Tinh Tinh nấu đến mồ hôi chảy đầy đầu, Parker đau lòng cực kì, đuổi nàng đi chỗ khác, đích thân hắn nấu. Nhưng giống cái còn lại không ai nôn nóng, vô cùng kiên nhẫn mà chờ đợi.
Tay nghề Parker tốt hơn, nấu hai nồi cùng lúc, chẳng những không vướng víu, ngược lại mùi canh nấu ra càng thơm, tốc độ cũng càng nhanh.
Giống cái ăn xong cũng không rời đi, tình nguyện ở lại một gian nhà nóng như cái lò dưới thời tiết oi bức, cũng muốn tham lam một chút ở lại ngửi mùi hương.
Vinson theo ý của Bạch Tinh Tinh, lấy ra ba túi bột mì, cao giọng nói: "Đây là bột hạt kê dại đã phơi khô, chúng ta gọi nó là bột mì, mọi người rửa sạch cối đá, có thể lại đây lấy một ít về, sang năm đến mùa trồng trọt còn có thể tới chỗ ta nhận hạt giống hạt kê dại."
Còn lại hai túi bột mì cũng đủ cho Bạch Tinh Tinh ăn một năm.
"Thật tốt quá!"
"Có hạt giống sang năm có thể ăn nhiều hơn!"
Trong chính sảnh vang lên tiếng hoan hô của giống cái.
Bạch Tinh Tinh đi với Kha Đế Tư ra sông tắm rửa một chút, còn mang theo ấu xà chơi một vòng, chờ thú nhân rời đi hết, bọn họ mới quay về.
Parker lại nấu thêm một nồi nước lèo, chuẩn bị cho giống cái vương tộc, bên trong không chỉ nhiều thịt, còn bỏ thêm mộc nhĩ, nấm, rau xanh và trứng chim, đủ mọi màu sắc vô cùng hấp dẫn.
Bạch Tinh Tinh cũng được một chén lớn.
"Thèm lắm rồi đi, vừa vào đã gặp nàng nuốt nước miếng, đi lên lầu rồi ăn, ở đây nóng." Parker đưa chén cho Bạch Tinh Tinh nói.
Bạch Tinh Tinh ôm chén ngửi thử, cười nói: "Bạn lữ của viên vương chắc cũng là vượn tộc đi, nàng nhất định là thích ăn chay hơn giống cái khác, cho nàng nhiều đồ ăn chay một chút."
Rõ ràng là lời hay, nhưng vượn thú tới lấy đồ ăn không hiểu sao lại cảm nhận được chút ác ý từ Bạch Tinh Tinh.
Nàng vừa thổi nguội canh, vừa thầm nghĩ: Mong trái cây mau chín, tiếp theo nên thử sản xuất rượu trái cây đi.
Nàng chỉ là một nữ sinh cao trung bình thường, không có tài năng gì, miễn cưỡng nói đến thành tựu thì cũng chỉ có tự ủ rượu nho, dù là không có men rượu, nàng cũng có thể làm được.
......
Viên vương bảo, Viên vương mang theo khuôn mặt nhăn nhó bưng chén canh đầy đủ hương vị đi vào phòng ngủ, vừa đi vào sắc mặt lập tức trở nên dịu dàng.
"Cầm, đây là đồ ăn hổ vương phát, ta thấy không tồi, nàng nếm thử đi." Viên vương trên mặt mang theo lấy lòng nói.
Một nữ nhân trẻ tuổi ngồi trên bệ cửa sổ, nàng có một mái tóc hoa lệ màu lam uốn lượn như rong biển, vẫn thả dài che hết mông.
Nàng vừa nghe tiếng liền quay đầu, lộ ra một khuôn mặt thanh tú, làn da trắng nõn giống Bạch Tinh Tinh, tuy rằng bề ngoài không hoàn mỹ như giống đực, nhưng ở hiện đại thì cũng được coi là một mỹ nữ, ở chỗ này càng không cần phải nói.
Chỉ là trong đôi mắt màu xanh lam lắng đọng lại dày đặc tâm cơ, hoàn toàn không thấy được sự thiên chân ngây thơ ở thiếu nữ.
Đương nhiên, tuổi của nàng cũng không trẻ như vẻ ngoài như vậy.
"Đồ ăn bên Bạch Tinh Tinh kia ngươi cũng dám cho ta ăn?" Cằm của nàng nâng lên, lộ ra sự tức giận.
Viên vương vội nói: "Ta hỏi qua, giống cái đều nói ăn vô cùng ngon, nàng nếm thử."
Cầm bắt bẻ mà nhìn nhìn.
Viên vương liền nói: "Ta vừa đi vừa thổi một đường, hẳn là không nóng nữa."
Cầm cho viên vương một ánh mắt tán thưởng, động tác ưu nhã giơ tay, múc một muỗng bỏ vào miệng.
Sau đó, một ngụm lại tiếp một ngụm.
Đến khi ăn hết một giọt cũng không thừa, Cầm đột nhiên nổi điên, ném cái chén đá lên mặt đất.
"Phanh!" một tiếng, chén đá bị ném lên đất lăn thật xa.
"Đã nói thống nhất vạn thú thành đâu? Ta muốn lục tinh, cho ngươi thời gian một năm nữa, không lấy được lục tinh cũng đừng muốn làm bạn lữ của ta nữa!"
Viên vương cúi thấp đầu xuống, thề thốt: "Ta nhất định thành công!"
**************************************
12.2.2022
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro