Chương 288: Không hề kết lữ
Eve kéo kéo Bạch Tinh Tinh, nhẹ giọng nói: "Chúng ta đi xuống đi, đám nhãi con sợ hãi."
"Ân ân."
Các nàng rón ra rón rén đi xuống lầu, vào một gian phòng ở lầu năm.
Eve vuốt ve đầu ấu tể trấn an chúng nó, hỏi: "Ngươi rốt cuộc đang làm gì a? Con kiến kiếm cả buổi mà cũng thả ra."
"Buổi sáng có hai con kiến chết ở chỗ đó, ta dù sao cũng không có việc gì, liền muốn thử xem một chút có phải nơi đó có vấn đề gì không." Bạch Tinh Tinh đặt khay lên bàn, ôm một con báo từ trên mặt đất lên, đặt trên đùi vuốt ve.
Báo con lớn lên nhanh, không đến một năm tuổi liền nặng tới hơn ba mươi cân. Con báo ngồi trên đùi nàng ngẩng đầu lên, thèm thuồng nhìn thịt nướng.
Bạch Tinh Tinh liền lấy một miếng thịt đút nó ăn, "Các ngươi có ngửi thấy mùi gì không? Trên tảng đá có vết lõm đó có mùi không?"
Con báo ăn đến thơm ngọt lập tức vùi đầu vào bộ ngực đầy đặn của nàng, trong miệng kêu từng tiếng nức nở.
Eve nhìn bộ dáng thân mật của nhãi con nhà mình và Bạch Tinh Tinh, lộ ra nụ cười sâu xa, phiên dịch cho nàng: "Nhãi con nói có mùi của Xà thú."
Bạch Tinh Tinh dừng động tác vuốt lông, cúi đầu, lại thất thần.
Nhất định là do Kha Đế Tư tối hôm qua làm ra!
Bạch Tinh Tinh cũng không còn hứng thú vuốt lông cho báo con, buông nó ra, buồn bực mà xoa xoa đầu.
Thế giới này tuy là quen một vợ nhiều chồng, nhưng thật ra dục vọng chiếm hữu của giống đực không bao giờ ít, so với nam nhân ở hiện đại còn nhiều hơn. Bá đạo như vậy lại không thể không chấp nhận cùng chung bạn lữ với người khác, nghĩ lại cũng thật bi ai.
Bạch Tinh Tinh thầm thề, nhất định không thể có thêm bạn lữ.
Ba con báo con bị mùi đồ ăn hấp dẫn đến thèm thuồng mà trèo hai chân trước lên bàn, từng đứa từng đứa ngửi. Eve theo thứ tự mà chụp đầu chúng nó, khẽ quát: "Xuống dưới, các ngươi ăn mất đồ ăn của Bạch Tinh thì nàng phải chịu đói."
"Ngao ô~"
Đám báo con vừa nghe liền ngoan ngoãn lại.
Bạch Tinh Tinh thu lại tâm tình, cười nói: "Ta mới ăn no, các ngươi cũng cùng nhau ăn đi."
Nói xong nàng cho mỗi con báo con ăn một miếng, lại dùng rau dưa cuốn thịt thành một cuốn, đưa cho Eve nói: "Ngươi mau nếm thử, như vậy ăn rất ngon."
Eve ghét bỏ cau mày né đi, "Ta không ăn cỏ."
"Ăn vô cùng ngon." Bạch Tinh Tinh tự mình cắn một ngụm, vừa ăn vừa nói: "Không tin ngươi mau thử xem."
Eve nửa tin nửa ngờ mà lấy một miếng rau xanh, dưới ánh mắt ủng hộ của Bạch Tinh Tinh, quấn lấy thịt, cắn một ngụm nho nhỏ.
"Thế nào?" Bạch Tinh Tinh chờ mong mà nhìn Eve.
Eve nhai hai miếng, mặt lập tức nhíu lại, muốn nhả cũng không biết nhả thế nào, ngậm trong miệng nhìn khắp nơi cũng không biết làm thế nào, đành phải nuốt xuống.
"Cũng không đến mức vậy chứ." Bạch Tinh Tinh cắn một ngụm, ăn rất ngon a, rau mới hái vừa tươi vừa ngon.
Eve vẻ mặt đau khổ chép chép miệng, lấy thịt ra cho đám báo con ăn, đặt lá cây trên bàn, "Ta là giống cái báo tộc, lại không phải là vượn tộc các ngươi. Nhưng mà giống cái vượn tộc các ngươi thật dễ nuôi, không có thịt liền cho ngươi ăn lá cây là được."
"Nga...." Bạch Tinh Tinh không có lời nào để nói, yên lặng ăn rau dưa cuốn.
Giải quyết đồ ăn xong, Bạch Tinh Tinh chuẩn bị lên tầng cao nhất bồi Kha Đế Tư, Eve thấy nàng vội vàng đi liền nói: "Ngươi không chơi với nhãi con của ta nữa a."
"Ta muốn ngủ trưa."
"Thì ngủ ở nơi này a, rất khó để không có ai quấy rầy." Phía sau Eve, ba con nhãi con hưng phấn mà nhảy nhót, như đang tán đồng kiến nghị của nàng.
***************************
9.1.2021
Sorry mọi người, đầu năm mới nhưng mình thi liên tiếp mấy ngày nên trễ truyện :(
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro