
Chương 267: Dọn tới hổ vương bảo
Tình cảm của con người thật mờ mịt, cũng thật yếu ớt, đây là cảm nhận của Bạch Tinh Tinh lúc này.
Bất kể là thân thể có mệt mỏi cỡ nào, lúc yên tĩnh trong đầu nàng luôn điên cuồng mà chiếu lại tình cảnh Tu chết thảm. Mất ngủ hơn nửa đêm, nửa đêm còn lại vẫn liên tục gặp ác mộng.
Ngày hôm sau tỉnh lại, đầu đau giống như cả đêm không ngủ. Bạch Tinh Tinh nỗ lực làm cho mình lên tinh thần, mặc một cái áo khoác da thú ra cửa thông khí.
Sau khi băng tuyết tan rã, thế giới nhanh chóng nhuộm lên màu xanh lục. Bờ sông đầy một màu xanh của cây liễu, trên mặt đất còn chui lên một ít cỏ dại, ven tường còn mọc lên mấy cái mầm khoai lang đỏ.
Bạch Tinh Tinh suy nghĩ trong chốc lát mới nhớ tới, mùa lạnh năm trước Parker trồng mấy dây khoai lang đỏ, sống được một đoạn thời gian, tuyết rơi liền không thấy nữa, không nghĩ tới năm nay vậy mà lại sống lại.
"Ai!" Bạch Tinh Tinh thở dài, thực vật yếu ớt như thế lại có sinh mệnh kiên cường dẻo dai, thú nhân cường hãn lại có thể dễ dàng chết như thế.
Phía trên chiếu xuống một cái bóng râm, Bạch Tinh Tinh liếc mắt thấy lỗ tai dựng lên trong bóng liền biết là Parker.
"Thật tốt quá, sau khi cây lớn nàng liền có lá cây ăn." Parker cười nói, khom lưng gác cằm trên đỉnh đầu Bạch Tinh Tinh.
Bạch Tinh Tinh bị cái cằm cứng của Parker cấn cho đau, hoảng hốt né tránh.
............
Vinson không hề ngoài dự đoán mà trở thành hổ vương mới, sáng sớm liền hưng phấn mà đi tới trước cửa nhà của Bạch Tinh Tinh.
"Bạch Tinh Tinh!"
"A?" Bạch Tinh Tinh quay đầu, thấy là Vinson liền đứng dậy. Vì mấy hôm trước nàng không ăn được bao nhiêu, huyết áp thấp, lúc đang chuẩn bị đi tới chỗ Vinson, Bạch Tinh Tinh đột nhiên bị choáng váng mãnh liệt.
Parker vội đỡ lấy Bạch Tinh Tinh, nàng liền thuận thế mà dựa vào người hắn, chờ bớt choáng.
"Nàng sao vậy?" Parker hoảng loạn hỏi, Vinson cũng khẩn trương đi tới, "Ta đi kêu thú y...."
Vinson nói xong liền dừng lại, thú y.... nhưng tất cả thú y đều là vượn tộc.
Bạch Tinh Tinh che trán lại, gượng cười nói: "Không có gì, bây giờ tốt hơn rồi. Vinson, anh tới có chuyện gì không?"
Để chứng minh mình không sao, Bạch Tinh Tinh đứng thẳng dậy, chống cánh tay hoạt động một chút. Kha Đế Tư đứng ở cửa sổ phòng ngủ nhìn nàng, trong tay cần hai con rắn nhỏ kêu "tê tê" với Bạch Tinh Tinh.
Vinson thả lỏng lại, nói: "Bây giờ ta là hổ vương, muốn đưa mọi người dọn vào hổ vương bảo ở."
"Không cần đâu, chúng em ở chỗ này rất tốt, cảm ơn ý tốt của anh." Bạch Tinh Tinh không chút suy nghĩ liền từ chối.
Nếu Vinson chỉ là bạn bè bình thường với nàng, nàng đương nhiên không chút khách khí mà vào ở, nhưng Vinson chiếu cố nàng như bạn lữ, nàng nếu không muốn đồng ý với hắn, dựa vào cái gì mà hết lần này đến lần khác nhận lấy sự chiếu cố của hắn?
Trong mắt Vinson đầy thất vọng, đôi mắt rũ xuống, thấp giọng nói: "Ta muốn bảo hộ nàng."
"Có Kha Đế Tư và Parker, em rất an toàn." Bạch Tinh Tinh nói xong liền nhìn về phía Parker, vốn tưởng Parker vẫn sẽ kiêu ngạo như cũ, lại thấy hắn trầm mặc khác thường.
Bạch Tinh Tinh lại nhìn về phía Kha Đế Tư ở cửa sổ, Kha Đế Tư không có phản ứng gì, nhưng không từ chối cũng đủ thuyết minh thái độ của hắn.
"Đi chỗ của ta ở đi." Vinson thành khẩn nói: "Ta lo lắng viên vương sẽ hại nàng, bên người nàng tốt nhất nên có thú bốn văn tùy thời bảo hộ."
"Em...." Bạch Tinh Tinh do dự.
"Dọn đi." Kha Đế Tư đang yên tĩnh đứng bên cửa sổ mở miệng nói.
Hắn không thể vẫn luôn bên cạnh tiểu Bạch không đi săn, nhưng để tiểu Bạch lại cho Parker chiếu cố hắn không yên tâm, viên vương hẳn là biết hắn lúc nào cũng có thể lấy mạng của ông ta, nếu lúc tuyệt vọng có khả năng kéo theo tiểu Bạch, đó là điều duy nhất mà hắn không thể tiếp nhận.
***********************************
5.11.2021
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro