Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 257: Giết chết Bạch Tinh Tinh

Bạch Tinh Tinh bị bắt lấy có chút đau, rụt rụt tay, cứng rắn nói: "Không thích."

Khuôn mặt Tu lập tức tái xanh, bàn tay đang nắm tay nàng không khỏi buông lỏng.

Bạch Tinh Tinh nhân cơ hội rút tay mình ra, cúi đầu liền thấy, cả hai tay đều đỏ, còn có mấy dấu tay.

Tu rất nhanh phát hiện ra dấu vết trên tay nàng, ngay cả thương tâm tuyệt vọng cũng quên hết, vội bắt lấy tay Bạch Tinh Tinh, sức lực nhẹ hơn rất nhiều: "Là ta không tốt, làm đau nàng, để ta thổi thổi cho nàng."

Tu không có giới hạn mà lấy lòng ngược lại lại làm Bạch Tinh Tinh bối rối, cuống quít rút tay mình về, "Thật sự không cần, anh đừng đụng vào em."

Bạch Tinh Tinh dưới tình thế cấp bách mà đẩy Tu một phen, Tu không hề có chuẩn bị, bị đẩy lui lại vài bước, rốt cuộc cũng bình tĩnh lại.

Hắn trầm mặc nhìn Bạch Tinh Tinh một lúc lâu, trong ánh mắt còn lóe lên ánh sáng, nhưng không có chút vui mừng nào, đó chỉ là nước mắt bị phản xạ dưới ánh sáng mặt trời lộ ra sự bi thương.

"Nàng có thể từ chối ta, nhưng không thể ngăn cản ta thích nàng."

Tu cười cười, chỉ là ý cười này lại làm cho người ta cảm thấy chua xót, "Thực vật trong viên vương bảo đều được chọn lựa từ nhiều nơi, ta đưa nàng đi dạo."

"Không được, em đang đợi Parker." Bạch Tinh Tinh không dám nhìn mặt Tu, ngẩng đầu nhìn về phía một cái cây cao to, đột nhiên "A" một tiếng.

Thực vật ở tiền viện luôn bốn mùa xanh ngát, hơn nữa đều rất đẹp, chỉ có một cái cây này nhìn qua khá bình thường, vỏ cây màu xám nâu cơ bản, còn rất chiếm diện tích. Bạch Tinh Tinh cẩn thận nhìn lại, càng xem càng quen mắt.

"Nàng biết?" Tu lập tức hỏi.

Bạch Tinh Tinh không xác định mà lắc đầu, duỗi tay muốn sờ thân cây. Còn chưa chạm vào vỏ cây, bàn tay đã bị cầm lại.

"Đừng chạm vào, vỏ cây thô ráp, cẩn thận bị thương."

Bạch Tinh Tinh rụt lại như bị điện giật, đầu quay sang một bên, bước về phía cửa sau của viên vương bảo. Nghe được tiếng bước chân theo sát, Bạch Tinh Tinh muốn để hắn đi, đành phải nói: "Viên vương nói cho tụi em một túi hạt kê dại, anh lấy giúp em đi."

"Được." Tu vui vẻ đáp ứng, hưng phấn vọt vào trong vương bảo.

Bạch Tinh Tinh nhìn bóng dáng Tu rời đi mà thở phào, quay đầu nhìn lại về phía cái cây kia, luôn cảm thấy đã từng thấy nó.

Nàng nâng đầu lên, lơ đãng đối mặt với một đôi mắt sắc bén trên không trung, một con hắc ưng đang đứng trên đỉnh thạch bảo.

Ưng thú đều là cao cao tại thượng, Bạch Tinh Tinh không để ý gì, lại đi vào trong. Parker ngồi ở chính sảnh nhìn về phía nàng, hiển nhiên là nghe được nàng và Tu nói chuyện, khuôn mặt đầy tức giận.

Bạch Tinh Tinh chột dạ mà cười cười, dùng khẩu hình không tiếng động nói: "Nghe giảng cho tốt." Sau đó đi dọc theo hành lang.

.....

Tu một đường dò hỏi, tìm được chỗ của viên vương, đang chuẩn bị gõ cửa vào, lại không ngờ nghe được một câu như tiếng sét đánh giữa trời trong.

"Thật sự phải giết chết Bạch Tinh Tinh sao?" Là tiếng của lang vương.

Tròng mắt của Tu hơi phóng lại, ngưng hô hấp.

"Không phải là ta giết nàng, là Rosa. Nhớ kỹ, chúng ta không biết gì, chỉ là bỏ phòng vệ lang tộc của vương bảo." Giọng nói của viên vương lộ ra sự lạnh nhạt, nếu không phải do Tu nhớ kỹ giọng nói trong lòng, cũng không dám tin đây là viên vương vạn thú kính ngưỡng.

Bỏ đi phòng vệ.... Tinh Tinh!

Hô hấp của Tu gấp gáp, xoay người liền chạy.

"Ai?" Theo giọng nói của viên vương, cửa "Phanh" một tiếng mà mở ra, bị người dùng sức quá mà đập lên tường lại bắn ngược vài lần, lại không thấy ai mở cửa.

Lang vương lúc này mới phát hiện có người, nhúc nhích cái mũi, thở phào: "Là Tu."

Viên vương nói: "Mau ngăn hắn lại, không thể để hắn nói ra."

"Được." 

********************************

6.10.2021

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro