Chương 244: Tổn thất một nửa đoản cánh điểu
Sắc trời tờ mờ sáng, trong không khí dày đặc sương sớm, làm thế giới như đóng băng lại thành một bức tranh thủy mặc trắng đen. Trên mặt đất cũng kết một tầng sương.
Bạch Tinh Tinh đứng ở cửa duỗi người, hít thở không khí thanh lãnh, làm cơ thể bị bóng đè một đêm phai nhạt đi.
Cọc gỗ bị Kha Đế Tư đè bẹp tối hôm qua đã được trồng lại, chỉ là cọc gỗ rất mới, hiển nhiên là đã thay mới. Parker và Kha Đế Tư sẽ không thèm quản cái này, nhất định là Vinson làm.
Bạch Tinh Tinh nhìn về phía Vinson nói: "Cảm ơn anh, Vinson."
"Chuyện nên làm." Vinson liếc mắt nhìn Bạch Tinh Tinh một cái, bưng chậu đá đi đến phòng bên cạnh, chọn một khối băng sạch sẽ trên núi băng xếp vào trong chậu.
Đây là công việc mỗi ngày của hắn, trước khi Bạch Tinh Tinh rời giường, nấu nước nóng đủ dùng một ngày. Hôm nay Bạch Tinh Tinh bị ác mộng làm tỉnh, hắn mới chưa kịp làm.
Bạch Tinh Tinh đi đến cạnh chuồng gà, nhìn vết máu trên mặt đất, trong lòng nghẹn ngào, "Một, hai, ba.... mười ba con, vừa vặn chết một nửa."
Mười ba con đoản cánh điểu còn lại như chim sợ cành cong mà rúc trong ổ, dư lại cái mông với mấy cọng lông chim dài muốn rụng, giống như cỏ dại mùa thu mọc lưa thưa.
Bạch Tinh Tinh ngẩng đầu nhìn về phía Kha Đế Tư, lông mày hơi nhướng lên, "Còn may là anh đã ăn hết mấy con chết rồi, nếu không nhìn chúng em còn đau lòng hơn."
Kha Đế Tư ngủ đông tỉnh dậy vốn có nhu cầu ăn cơm rất gấp, mười mấy con đoản cánh điểu cộng thêm ba con sói con, vừa đủ cho hắn ăn no. Nghe vậy, Kha Đế Tư cũng chỉ cười nhạt, "Chờ lát nữa, ta đi bắt đoản cánh điểu mới về."
Bạch Tinh Tinh lắc đầu nói: "Không cần, mùa lạnh cũng sắp kết thúc, mười mấy con đoản cánh điểu đẻ trứng đủ để ăn, nuôi nhiều tốn đồ ăn, còn mổ người."
Parker chuẩn bị đi vào nhặt trứng, Bạch Tinh Tinh lại đau lòng đoản cánh điểu, nói: "Hôm nay đừng dọa chúng nó, cho chúng nó ăn nhiều chút, hai ngày nữa lại quay lại nhặt trứng."
"Được." Parker đi ra, đóng cửa lại.
Đoản cánh điểu vẫn giả chết chui trong ổ như cũ.
Cây gai ngoài cửa sống rất dai, chỉ là quả gai vào mùa lạnh rất cứng. Bạch Tinh Tinh không có thứ gì thay thế bàn chải đánh răng, chỉ có thể hái đại mấy quả, xoa nhẹ trên da thú, nhẹ nhàng mà đánh đánh răng.
Nói đến thì cũng thật thần kì, mấy tháng không đụng đến bàn chải và kem đánh răng, chỉ dùng quả gai, hàm răng không những không vàng, ngược lại càng trắng hơn. Quả gai này dường như là thực vật chuyên dùng để vệ sinh hàm răng con người.
Bởi vì ấu xà thích bò loạn, lúc nhóm lửa cửa cũng đóng lại.
Ấu xà trong nhà sợ nhất vẫn là Kha Đế Tư, rất không dám lại gần hắn. Bạch Tinh Tinh liền một tấc cũng không rời Kha Đế Tư, cảm thấy ở bên người hắn là an toàn nhất.
Nhóm ấu xà bò tới bò đi trên mặt đất, liếm liếm nơi này, cọ cọ nơi kia, đôi mắt nhỏ tò mò mà nhìn dễ thương như bảo bảo nhân loại, Bạch Tinh Tinh đột nhiên bị ánh nhìn dễ thương đó làm cho xiêu cả lòng.
"Bảo bảo ngoan, chờ lát nữa liền có đồ ăn." Bạch Tinh Tinh cười nói với một ấu xà, mở nắp nồi ra nhìn nhìn, trứng chưng vừa vặn đông lại.
Bạch Tinh Tinh hứng thú bừng bừng nói: "Vinson giúp ta bưng một chút, Parker, anh đem ổ của bảo bảo đến đây, bỏ chúng nó vào, em cho chúng nó ăn trứng chưng."
Đuôi rắn của Kha Đế Tư nôn nóng mà lắc lắc, khuôn mặt tuấn tú lạnh đi: "Còn của ta đâu?"
Chẳng lẽ không phải là chưng trứng cho hắn? Rõ ràng đây là món hắn thích ăn nhất, hắn vừa mới ngủ đông dậy, một nồi ngày chẳng lẽ không phải là chuẩn bị cho một mình hắn con rắn này?
Bạch Tinh Tinh ngẩn người, xuất phát từ bản năng khách khí, nàng rất biết điều mà trả lời: "Anh cũng có, cùng nhau ăn. Mấy ngày trước không có ai ăn trứng, trong nhà có rất nhiều."
***********************************
14.9.2021
Đẻ con anh liền mất phần :)
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro