Chương 5: Vợ anh
Jimin ngả lưng trên chiếc ghế sofa nhung. Ngẩng mặt nhìn trần nhà mờ ánh đèn.
Mùi vang đỏ thoang thoảng hòa cùng không khí lành lạnh
" Cuộc hôn nhân này không tình yêu, chi bằng cho nhau khoảng trời riêng đi, sau này chúng ta chỉ là vợ chồng trên giấy tờ, còn lại anh có cuộc sống của anh, tôi sống cuộc sống của tôi, không xâm phạm đến nhau"
Y/n quay người rời đi, mặc cho vạt áo tung bay trước gió để lại anh đứng giữa dòng người
Vội vã buốt lạnh.
Anh chầm chậm mở mắt, ngửa cổ uống hết ly rượu.
Anh đang nghĩ gì. Bao nhiêu năm nay nữ nhân đối với anh chỉ như cơn gió thoáng qua, hà cớ bây giờ lại ngẩn ngơ ?
Jimin đứng bên cửa. dưới kia ánh đèn đường lấp lánh xa xăm.
" chỉ là gặp một bông hồng lạ mà thôi "
phải, có lẽ chỉ là anh gặp một cơn gió khác lạ, khiến bản thân tê tái một chút mà thôi..
Anh nhìn chiếc túi hiệu đựng váy cưới,
Có lẽ cũng chỉ là anh cảm đang cảm thấy có lỗi với Y/n thôi.
...
Y/n ngồi trong căn phòng trắng xóa trang hoàng lộng lẫy. Khoác trên mình bộ váy trắng nặng thật nặng. Cô lẳng lặng nhìn từng bông tuyết trắng xóa to như lông ngỗng bay rợp trời.
Ngày hôm nay cô cưới rồi.
Bên cạnh cô mọi người lúc nãy còn bận rộn ríu rít giờ đã yên lặng rồi.
Bo Ah im lặng đứng ở cửa phòng, chợt nói:
- Có muốn thay đổi quyết định không?
Y/n nhìn cô gái xinh đẹp tuyệt trần trong gương, miệng mỉm cười mà ánh mắt mờ nhạt:
- Còn có thể sao.
Ba Y/n đã đứng trước cửa lễ đường.
Ba đã già rôi, tim Y/n chợt nghẹn lại. Hôm nay cô lấy chồng rồi, chẳng thể ở cạnh ba nữa rồi..
Cô nắm lấy tay ba, chỉ cúi đầu không nói gì.
Cánh cửa rộng lớn mở ra, cô nghe giọng ba loáng thoáng êm đềm
- Con gái, nhất định phải sống tốt.
Trong lòng như cuộn trào cảm giác nghẹn ngào. Y/n ngẩng đầu nhìn ba, ánh mắt, nụ cười, bàn tay ba vẫn dịu dàng như bao năm qua, như 15 năm trước...
Khoảnh khắc mọi thứ như mờ dần dưới ảnh đèn chói lóa.
Cô bắt gặp hình bóng Jimin.
Anh vẫn rất đẹp trai, nụ cười hào phóng vẫn nở trên môi. Khi ánh mắt chạm nhau.
Cô cảm tưởng làn nước mỏng trong đôi mắt cô đã khiến cho đồng tử anh rung động dữ dội
- Ta giao đứa con gái này cho con - Ba cô chậm rãi nói, đôi tay ông đặt lên vai anh dường như dằn nỗi lòng mình lại - Hãy thay ba, bảo vệ nó thật tốt nhé.
Y/n chưa baoh thấy ánh mắt ba như vậy.
- Vâng, nhất định con sẽ làm được - Jimin không hề do dự, ánh nhìn kiên định của anh khiến Y/n khựng lại.
bốn mắt chạm nhau, không một chút do dự.
- Con nhất định sẽ bảo vệ cô ấy.
Giọt nước mắt cô như nỗi lòng cô có ai kéo đổ, lăn dài trên đôi gò má.
Anh nắm lấy tay cô.
Thoáng chốc cô cảm thấy Park Jimin trước mặt mình như hư ảo, hơi ấm này, cô vẫn cảm nhận được từng chút một.
Anh lau giọt nước mắt trên má cô:
- Đừng khóc - Anh nhỏ giọng thì thầm, ánh nhìn dịu dàng kh khỏi khiến người ngẩn ngơ
Bên tai cô văng vẳng xa xăm tiếng cha sứ, anh siết chặt tay cô nói:
- Con đồng ý.
- Kim Y/n, con có đồng ý lấy Park Jimin làm chồng. chung sống mãi về sau không?
"Chung sống mãi về sau"
Có lẽ là một giấc mộng, Y/n đáp:
- Con đồng ý.
Anh mỉm cười, cô chưa baoh cảm thấy nụ cười ấy lại xán lạn tựa nắng mai đến thế.
Khoảnh khắc anh cúi xuống hôn lên đôi môi lạnh của cô. Hơi ấm vấn vương ấy,
Trong khoảnh khắc Y/n đã muốn nó đừng tan biến.
--00--
Nửa đêm.
Jimin cảm thấy trời đất hình như quay một vòng tròn. Anh uống hơi nhiều.
Trong cơn mê anh thấy có bóng dáng người con gái dìu anh từ xe hơi lên nhà, hơi ấm của cô dịu dàng đỡ lấy anh.
trước khi nhắm mắt chìm vào giấc ngủ trên chiếc giường mềm mại, dưới ánh đèn lờ mờ, anh thoáng thấy dáng vẻ xinh đẹp của Y/n nhẹ nhàng đắp chăn cho anh.
Lúc nào cũng thế, ánh mắt cô mệt mỏi vô cùng..
Anh chìm dần vào giấc ngủ, đôi tay muốn níu cô lại, nói gì đấy nhưng lại chẳng đủ sức..
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro