Chương 4: Lấy gì để băn khoăn đây?
Y/n bước xuống nhà, đứng trước sảnh cầm điện thoại gọi cho Bo Ah.
Hôm nay trời trở lạnh, từng cơn gió bấc cuộn lên siết chặt vạt áo mỏng của cô, mây theo làn gió cuốn khiến bầu trời thật cao vời vợi.
Âm u ảm đạm
- Eeeeeeee Y/n - Tiếng Bo Ah hòa cùng tiếng gió, cô nàng khoác chiếc áo phao màu hồng nhạt đứng phía bên kia đường nhiệt tình vẫy Y/n.
- Hôm nay phải làm những gì thế - Bo Ah vừa lướt list công việc phải chuẩn bị cho ngày cưới vừa hỏi Y/n
- Mọi thứ cũng ổn thỏa rồi, hôm nay đi chọn váy cưới.
Bo Ah đang uống nước sặc nguyên một ngụm, huých Yn một cái:
- Cậu điên à, làm nhiều thứ thế này, đến đi chọn váy cưới cũng tự đi chọn người ta cười cho. Cậu nên để Park Jimin đưa đi chứ ??
- Kim thị với Park gia đã thống nhất công việc mỗi bên rồi. Nói với anh ta làm gì.
- Trời ạ, đây là ngày cưới của cậu, là ngày rất trọng đại cơ mà ?? Cậu còn coi đây là công việc sao?
Y/n hơi dừng lại, khẽ nói:
- Với anh ta thì không phải vậy sao ??
Bo Ah không nói gì nữa, chỉ có thể lắc đầu thở dài.
Hai người chọn một cửa hàng váy cưới của Pháp. Y/n chỉ lẳng lặng ngồi ngắm những bộ váy trắng muốt tinh khiết. Bo Ah thì chạy tới chạy lui chọn đi chọn lại, bộ nào cũng không vừa í Y/n:
- Nè cậu khó tính vừa thoii
- Mấy bộ này thật sự quá phô trương - Y/n nhún vai
- Vậy cậu thích bộ nào, chọn đi chứ.
Y/n đứng dậy lượn một vòng rồi chọn một chiếc váy hai dây màu trắng vải voan đơn thuần không đính chút chi tiết điểm xuyết nào. Trông rất đơn giản nhưng thuần khiết nhẹ nhàng.
- Đúng là đẹp thật, nhưng mà đại hôn của Park gia và Kim thị, là sự kiện báo trí sẽ chú ý, làm sao có thể mặc đơn giản được - Bo Ah nghiêng đầu nói
- Ừ, dù sao cũng không thể chọn như mình muốn thì như nào chẳng được - Y/n vuốt bộ váy trắng, ánh mắt lãnh đạm lấp lánh
Bo Ah nhìn bạn, là bạn bè bao năm nay, tính cách cô luôn trái ngược với Y/n - một con người luôn bị quá khứ và trách nhiệm bủa vây khiến cô lúc nào cũng trầm mặc và chín chắn.
Đến mức quên cả hạnh phúc của bản thân.
- Này cậu mặc thử đi - Bo Ah dúi bộ váy vào tay Y/n. Y/n hơi bất ngờ:
- Nhưng ..
- Chỉ là thử thôi mà có gì đâu, nhanh, thử đi thử đii
....
Park Jimin mở cửa xe, đỡ người đẹp trong xe bước xuống
- Jimin à, hôm nay anh đi với em như vậy vợ sắp cưới của anh không ghen sao - Annie õng ẹo nói, gõ gõ vào ngực Jimin.
Nếu cô ả không nói có lẽ Jimin cũng quên mất là Y/n bây giờ đã mang danh vợ sắp cưới của anh.
- Cô ấy sẽ không ghen đâu - Anh mỉm cười đáp
Dáng vẻ cười trong nắng, trước gió của Jimin khiến cả Annie cũng phải ngất ngây
Một chàng trai như thế này, luôn không chắc chắn, khiến người ta cảm tưởng như có được nhưng khi ngoảnh lại nhìn kĩ mới biết thật sự chẳng có gì..
Annie níu chặt tay Jimin, tận hưởng mùi hương và vẻ đẹp lịch lãm của anh.
Jimin hộ tống Annie chọn hết thứ này đến thứ khác, tất cả những gì cô muốn. Lúc ngang qua con phố quần áo, giúp Annie chọn đồ, chợt ánh mắt anh dừng ở tiệm váy cưới.
Y/n.
Ánh mắt anh rơi trên người cô gái với mái tóc vấn cao, vận chiếc váy cưới trắng tinh khiết dịu dàng, miệng nở nụ cười ngượng ngùng tươi sáng..
Từ khi gặp nhau hay trên báo đài, chưa baoh anh thấy cô gái ấy cười tự nhiên như thế.
Anh bất giác ngẩn ngơ.
- Jimin, Jimin àaa - Annie níu tay áo anh - Anh nhìn gì thế, anh thấy em mặc bộ này đẹp không?
- À - Anh thu lại ánh mắt, nói - đẹp lắm, em cứ lấy đi.
- Yêu anhhhh
Anh lại hướng ánh mắt về phía cửa hàng váy.
Cô ấy đi chọn váy cưới một mình sao.. Thoáng đã không thấy bóng Y/n đâu, ánh mắt anh không kìm được tìm kiếm.
- Anh đi nghe điện thoại một chút - Jimin nói rồi vội vàng bước về phía Store váy.
- Xin chào, cho tôi hỏi cô gái vừa thử váy ở đây đâu rồi ??
- Chào anh - Nhân viên cửa hàng lịch sự đáp - À cô ấy vừa rời đi rồi.
- Nhanh vậy sao - Anh gặng hỏi - Tôi vừa thấy cô ấy thử một chiếc váy mà.
- Phải đúng rồi, sau đó cô ấy lại rời đi rất vội vàng..
- Vậy cô ấy có lấy chiếc váy lúc nãy không ?? - Jimin hỏi
- Không, cô ấy đặt chiếc khác rồi ạ
Anh hơi dừng lại, rồi lập tức rút thẻ nói:
- Vậy đặt cho tôi chiếc cô ấy vừa thử - Chần chừ một lúc anh nói thêm - Đúng cỡ của cô ấy nhé.
Annie thấy Jimin quay lại với một chiếc túi lạ, liền hỏi:
- Anh mua gì sao
Anh không nhìn cô, chỉ đáp - Thấy một món đồ vừa mắt nên anh mua tặng bạn thôi.
Annie không hỏi thêm, nhưng cô thấy trong chiếc túi lấp ló thương hiệu của hãng váy cưới nổi tiếng.
Cô siết chặt chiếc váy trong tay.
Nếu không thể nắm chặt trái tim anh, làm vợ anh thì cô ta cũng phải giữ chặt anh bên cạnh!
--00--
Y/n đứng trước đại sảnh Park gia, đôi mắt thẫn thờ nhìn dòng người qua lại
Khi nãy cô đã bắt gặp Jimin.
Cô vốn biết Jimin nổi tiếng đào hoa.
Cũng biết cuộc hôn nhân này không tình yêu.
Vậy lấy gì để băn khoăn đây? Y/n nhấc máy gọi cho Jimin.
- Hôm nay em lại chủ động gọi cho tôi sao - Jimin nhấc máy, có thể thấy anh đang rất vui vẻ.
Cũng phải thôi. Y/n khẽ nói - Tôi đang đứng dưới sảnh Park gia.
- Sao em lại ở đây ?? - Jimin bất ngờ, với vội chiếc túi bên cạnh nói - Đợi tôi.
Y/n quan sát dáng anh vội vã đi về phía cô, đến áo khoác cũng không mặc.
- Sao thế, có chuyện gì à - Anh nói hơi nhanh một chút, không giấu được vẻ vội vã. Y/n siết chặt vạt áo, nói:
- Giữa anh và tôi, tôi muốn chúng ta có một thỏa thuận.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro