P16
Ngày t2 ko có ba ma ở nhà...
7.00am
-Này dậy mau dậy mau muộn học rồi má nội!!!
Hắn cầm cồng chiêng ra khua om sòm bên tai mà nó vẫn ko chịu mở mắt.
Phật.
Hắn kéo chăn 1 phát thế là cả người nó lăn xuống giường.
-Oáp còn sớm mà gọi cái qq j?
Nó gãi gãi đầu rồi dụi mắt nhìn hắn.
-7.00 rồi má má ko ik là 2 đứa đến ngắm nhà Wc đấy.
-Hả? -nó ngố mặt ra -A A A... Sao ko gọi t dậy sớm.
Nó chạy 1 mạch vào nhà tắm. Hắn thì đứng đấy chống nạnh thở dài"đúng là nhỏ ngốc làm việc j cx đến mình giờ mới thấy 2 má vất vả với con này ntn rồi? Ai mà lấy phải nó thì chỉ có khổ?!! Cẩn thận nó bị ế cũng lên muahahaha"
Hắn đứng cười sụ sụ 1 cách đắc í.
7h15
-Lên xe đi bây giờ còn sớm ko phải lo.
-Haiz sớm là do t chưa kịp ăn j chỉ thay mỗi quần áo với VSCN í.
Nó nhảy phắt lên xe đứng thẳng người để ko xảy ra sự cố như mấy hôm trước. Thấy nó ôm chặt cổ hắn tủm tỉm:
-Xe này cx có cái tốt nhể? Tiện cho bà được ôm t thỏa thích còn j nữa?
-Cái thằng mơ hão!!!-nó làu bàu làm tất cả các động tác uy hiếp người trên ko trung.
Kítt...
-Đến trường rồi.
Hắn chống chán cho nó xuống đất an toàn rồi dắt xe vào trường.
Nó thanh thản đi sau để cho hắn cất xe trước.
-Ú òa đố biết là ai???
Bỗng nhiên có 1 bàn tay khá dài che mất mắt nó. Nó khẽ khẽ cười:
-Lại là cậu à Mặc Mặc?
Nó gỡ tay ra qay lại thì nụ cười trên môi cứng đờ còn người đối diện ngại ngùng gãi đầu:
-Bà đoán sai mất rồi!!!
-Haha ngại quá t chỉ mới gặp ông vài lần lên tạm thời ko nhớ được rõ lắm...
Nó cười cười rồi gõ đầu anh:
-Hết trò rồi à mà làm như trẻ con!
Anh đau điếng bĩu môi nũng nịu như trẻ con:
-Ứ phải vui mà?!!
Động tác của anh làm cho mọi người xung quanh tủm tỉm cười.
-Haha mọi người đang nhìn ông kìa chết nhé lần sau được làm người nổi tiếng rồi...
Nói xong anh khoác tay lên vai nó kéo nó đi vào lớp ko cho nó có cơ hội được cười bung rún.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro