Văn Án
Tên: Thành Chủ Kia, Đứng Lại Cho Bổn Nương
Thể loại: Nữ phụ, Dị giới, Xuyên không
Summary:
"Nàng ta là người xuyên không, trùng sinh, mafia, sát thủ, công chúa băng lãnh hay mạnh mẽ khô khan gì gì đấy, ta không quan tâm! Nàng ta có bao nhiêu người theo? Ta không quan tâm! Nàng ta xem thường ta? Không quan tâm! Nàng ta đụng vào một sợi tóc của Phi Táng? Ta sẽ hảo hảo bồi cho nàng ta một trận!"
"Ta vậy mà thực có giá a~, chính miệng nàng vừa nói a~, nương nhà ta còn không mau bồi ta một đêm"
"Lưu manh, bỏ tỷ tỷ ta ra"
"Huân Huân, chúng ta cũng có việc cần làm đấy"
"Các vị chủ nhân ngưng ngọt"
_______________________________________
Chap 1: Vân Nam Tửu Đồ
Núi Vân Nam
"Nếu Thiên Minh nhà ngươi mà là nữ nhi thì quả thực chúng ta không chỉ là huynh đệ kết nghĩa đơn thuần đâu"
"Đùa ta à? Chúng ta không chỉ là huynh đệ đơn thuần đâu! Muội muội nhà ta cảm mến ngươi đã lâu, nay ta muốn giúp nó tác thành với ngươi"
"Tưởng gì hóa ra là chuyện này, giờ Ngọ ngày mai sẽ có sính lễ, ta sẽ rước Linh nhi về phủ, đừng lo"
"Đa tạ ngươi"
"Ta phải về trước, cáo từ"
"Cáo từ"
Thân ảnh của nam tử kia rơi trong hư vô, xóa nhòa đi ánh trăng thuần khiết
Nhật Nguyệt vĩnh viễn không tương phùng
Nhưng vĩnh sinh suốt kiếp không hối hận
Hắc Dạ Bạch Nhật khó tương phùng
Người rời ta lặng theo thiên địa
Một vòng rồi lại thêm vòng nữa
Rồi một ngày sẽ nhận ra
Duyên sinh không gặp, cả đời tiếc thương.
"Sai lầm nối tiếp sai lầm, ta yêu người nhưng người không yêu ta. Biết làm sao được, kiếp trước người đau khổ vì ta, kiếp này ta hối hận vì người."
"Nhân duyên vô tận, kiếp duyên của đại ca vẫn còn, đừng từ bỏ"
"Muội muội!"
"Lần này huynh từ bỏ, kiếp sau sợ sẽ càng khó gặp nhau"
"Đây là lựa chọn của ta, ta sẽ đợi lão Thiên sắp đặt, kiếp cuối cùng"
"Ta chỉ cầu mong, huynh đừng quá hối hận"
"Ta cũng chỉ mong là vậy"
"Ta đợi chàng đã chín kiếp dài dăng dẳng
Chỉ mong rằng đừng có quên nhau
Không hận, không hờn, không hối tiếc
Chỉ mong được cùng chàng tấu nên một bài ca tình ái cuối cùng"
"Ta đợi chàng đã được một kiếp Yêu Hồ
Chỉ mong rằng hai ta đừng đổi thay
Không yêu, không khóc, không đau buồn
Chỉ mong được yêu chàng bằng cả trái tim rỉ máu"
"Chỉ sợ mong ước đó quá khó khắn"
"Muội biết"
"Về thôi, ngày mai chúng ta phải dậy sớm nữa đấy"
"Ta biết mà"
______________________________________________________________________
Kyle_Foxy Ta mắc bệnh văn chương à?
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro