Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 2 : Trùng sinh - Tuyết Thanh Ca

Ai , nắm chặt vai ta , xua đi một đời vắng lặng ?

Ai , gọi trái tim ta , xóa đi một kiếp tủi hờn ?

Đỡ lấy vai ta , cùng ta một đời phẳng lặng

Gọi lòng ta , che chở cho ta cả đời .

( Trích : Phế hậu tướng quân / Nhất Độ Quân Hoa )

------------------------------------------------------------
Sở Dao cảm thấy rất đau , cơ thể như đang trôi lơ lửng trên một khoảng không nào đó . Trái tim nàng thật đau đớn , nàng mơ hồ nghe thấy tiếng Sở Bắc Chiến gào thét gọi tên nàng, giọng hắn mang theo sự ưu thương cùng đau buồn . Nàng thấy nực cười vô cùng : Hắn chẳng phải luôn muốn hi sinh nàng để cứu Lục Chỉ Nhi sao ? Sao có thể gọi nàng đầy ưu thương đến thế . Tất cả chỉ là ảo giác của nàng thôi sao ?

Nàng thật sự rất mệt rồi , tuổi thanh xuân của nàng đều dành cho hắn , cùng hắn vào sinh ra tử , nam chinh bắc chiến . Nhưng cho dù mạnh mẽ đến mấy , nàng cũng là nữ nhi . Nàng dùng tất cả để yêu hắn nhưng đến cuối cùng bản thân chỉ nhận lại được cái chết . Nhưng nàng không oán trách hắn , vì nàng hiểu Lục Chỉ Nhi là nữ nhân hắn yêu , còn nàng ... giữa hắn và nàng chỉ tồn tại quan hệ chủ tớ , không hề có tư tình nam nữ . Cho nên một người tôi tớ hi sinh vì chủ nhân của mình là một điều vô cùng bình thường ....

Ý thức của nàng dần mất đi , bản thân chìm sâu vào trong một giấc ngủ - một giấc ngủ có khi không có ngày tỉnh lại ....

------------------

Chẳng biết trôi qua bao lâu , Sở Dao dần có ý thức , nàng chỉ cảm thấy thân thể thật nhức nhối , nhất là đầu , đau như có thứ gì đó đập vào . Nàng kinh ngạc : Chẳng phải ta đã chết rồi sao ? Tại sao lại thấy đau như vậy ?

Nàng cố mở mắt ra , đảo mắt nhìn xung quanh ... cảnh vật xung quanh thật xa lạ !

Dùng hết sức lực , nàng cố ngồi dậy , đánh giá xung quanh , nàng chưa từng nhìn thấy nơi này , trong phủ Thất vương cũng không có nơi nào như vậy , rốt cục đây là đâu chứ .

Căn phòng này rất lớn , được làm từ gỗ lim , cả căn phòng có hương gỗ nhè nhẹ . Nàng nằm trên một chiếc giường lớn , rất êm , tấm mành làm từ vải nhung , thêu hình hoa mẫu đơn , trông rất hoa lệ . Phía giữa căn phòng có một bàn trà , phía xa có một bàn trang điểm . Căn phòng được trang trí bởi rất nhiều tranh chữ , tranh vẽ và các loại bình cổ .

Nàng đi theo Thất vương đã lâu , khả năng nhận định đồ vật không phải người thường có thể so sánh . Những món đồ trong căn phòng này đều là những bảo vật có giá trị liên thành , chỉ một chiếc bình thôi cũng đủ để người thường ăn sung mặc sướng một đời .

Nàng vô cùng nghi hoặc , thoạt nhìn căn phòng này rất giống khuê phòng của nột đại tiểu thư nhà quyền quý nào đó , ... nhưng nàng đâu phải .

Nàng cảm thấy đau đầu , liền đưa tay lên day day hai bên thái dương . Bỗng nàng nhìn đôi tay của mình mà kinh ngạc . Đôi tay này thon dài , da thịt trắng như bạch ngọc , mềm mại vô cùng . Khác hẳn với đôi tay đầy thô ráp trước kia của nàng . Đây đâu phải cơ thể của nàng . Rốt cục thì chuyện gì đã xảy ra kia chứ ??

Bỗng một loạt ký ức tràn về đầu của nàng , nàng cảm thấy đầu đau vô cùng . Một mảnh mơ hồ , nhưng sau khi sắp xếp lại cũng có thể rõ được đôi chút : Chủ nhân của thân thể này là Tuyết Thanh Ca - Nhị tiểu thư của Thừa tướng phủ . Năm nay 16 tuổi  Cha nàng là Tuyết Ngạo Hiên , trước kia là Đại tướng quân của Nam quốc , lập rất nhiều chiến công , được phong làm Hộ quốc đại tướng quân . Sau này trở về triều liền thành thừa tướng . Mẹ nàng là Lưu Trân Phỉ - Đại tiểu thư của một gia tộc giàu có . Phía trên nàng còn có một đại ca , hắn tên Tuyết Thanh Lẫm -  năm nay 20 tuổi , là một công tử vô cùng nổi tiếng trong kinh thành . Cha nàng xuất thân nhà võ , tính cách vô cùng nghiêm khắc , mẹ nàng xuất thân khuê các , vô cùng hiền dịu , còn đại ca của nàng , hắn là một người nổi tiếng ôn nhu trong kinh thành , không biết đã cướp mất trái tim của biết bao thiếu nữ . Ba người họ vô cùng thương yêu nàng , chỉ cần là thứ nàng muốn thì nhất định sẽ lấy về làm nàng vui . Vì thân thể của nàng từ nhỏ yếu ớt , bệnh tật luôn quấn người nên bọn họ luôn muốn dành những thứ tốt nhất cho nàng , mong muốn giúp bệnh của nàng nhanh chóng hết .

Sở Dao giật mình , Tuyết Hạo Nhiên , nàng dĩ nhiên đã nghe qua , hắn cùng Sở Bắc Chiến được mệnh danh là " Song đỉnh Chiến thần của Nam quốc " . Trong đầu nàng liền hiện lên một suy nghĩ : Nàng đã trọng sinh , hơn nữa lại trọng sinh thành con gái của vị Chiến thần tướng quân này .

Tuyết Thanh Ca ! Nàng từng nghe qua cái tên này , con ma bệnh của nhà Thừa tướng . Không những vậy , vị Tuyết tiểu thư này còn thích Thất vương gia nữa , cái này thì cả kinh thành đều biết . Sở Dao vỗ vỗ đầu , nở một nụ cười khổ , tại sao khi sống lại vẫn có thể liên quan tới Sở Bắc Chiến kia chứ

....

Cửa phòng bỗng mở ra , Sở Dao giật mình nhìn ra cửa . Bước vào là một cô gái trẻ , tầm 16 - 17 tuổi , gương mặt khá ngây ngô , mặc bộ y phục màu lục , mái tóc búi hồ lô , trông khá dễ thương . Theo ký ức kia thì cô gái này là Tiểu Thúy - nha hoàn thân cận của Tuyết Thanh Ca .

Tiểu Thúy bước vào , nhìn thấy Tuyết Thanh Ca tỉnh lại thì không khỏi sững người , sau đó đôi mắt đỏ lên , ngấn lệ . Nàng ta lao đến bên giường , nắm lấy tay Sở Dao " Tiểu thư , tiểu thư , người đã tỉnh rồi . Người có biết Tiểu Thúy đã rất lo cho người không . Hôm đó biết tin tiểu thư ngã xuống hồ , lão gia và phu nhân suýt nữa ngất ra . Mọi người ai cũng đều rất lo cho người ... "

Sở Dao nhớ ra , ngày hôm đó Tuyết Thanh Ca ra mái đình ở giữa hồ ngắm cảnh , nàng nhìn thấy mấy bông hoa bên bờ hồ rất đẹp , định bước xuống bậc hái thì chẳng may trượt chân ngã xuống hồ , sau đó liền hôn mê . Thời gian bây giờ là mùa đông , tuy mặt hồ chưa đóng băng nhưng nước rất lạnh mà thân thể của Tuyết Thanh Ca vốn yếu ớt . Gặp nước lạnh như vậy liền hôn mê mấy ngày không tỉnh .

Sở Dao vỗ vỗ vai Tiểu Thúy " Chẳng phải bây giờ ta đã không sao rồi ư " . Tiểu Thúy ngẩng lên nhìn Tuyết Thanh Ca , nàng cảm thấy tiểu thư nhà mình có gì đó thay đổi , cơ thể vẫn như vậy nhưng khí chất hoàn toàn bất đồng . Trước kia tiểu thư yếu đuối nhu nhược , cả người trông chẳng có chút sức sống . Mà bây giờ , nàng cảm nhận được trên người tiểu thư có một loại khí thế khiến người khác phải e sợ , đôi mắt đầy sức sống , cũng đầy sắc xảo . Tiểu Thúy cứ ngỡ như mình gặp ảo giác , cảm thấy tiểu thư như đã biến thành người khác .

Sở Dao như nhớ ra điều gì , nàng liền hỏi Tiểu Thúy " Tiểu Thúy , ta ngã xuống hồ là ngày bao nhiêu ? " . Tiểu Thúy ngẩn người , sau đó trả lời " Tiểu thư ngã xuống hồ ngày 26 tháng 11 , đã hôn mê 3 ngày rồi " .

Sở Dao kinh ngạc . 26 tháng 11 , chính là ngày nàng tự sát trước mặt Sở Chiến Bắc . Chẳng lẽ ngày hôm đó nàng vốn đã chết nhưng lại được trọng sinh vào thân thể của Tuyết Thanh Ca . Vậy thì Tuyết Thanh Ca thực sự bây giờ ở đâu ? Chẳng lẽ đã chết trong thân xác của Sở Dao nàng ?

Tiểu Thúy như nhớ ra điều gì , bèn nói " Cũng thật kỳ quái , ngày hôm ấy đúng là đen đủi , xảy ra quá nhiều chuyện ! "

Sở Dao nhìn Tiểu Thúy , giọng nói có chút khàn khàn " Ngày hôm đó xảy ra chuyện gì ? " . Trái tim nàng vô thanh vô thức đập nhanh .

" Ngày hôm ấy tiểu thư ngã xuống hồ hôn mê . Phủ Thất vương gia cũng xảy ra chuyện , nghe nói là có người tự sát ! Nghe nói là một nữ nhân ! Lúc đầu còn tưởng chỉ là lời đồn , ai dè ngày hôm sau phủ Thất vương lại treo khăn tang . Vì chuyện này mà đã mấy ngày Thất vương không lên triều rồi ... "

Tâm Sở Dao khẽ run lên , hắn vì chuyện của nàng mà mấy ngày không lên triều ? Không , không thể ! Chẳng qua là hắn muốn diễn vở kịch trọng tình trọng nghĩa mà thôi , hắn ta hẳn là bây giờ phải rất vui đi !

Tiểu Thúy nhìn sắc mặt Sở Dao khẽ biến đổi , tưởng nàng đau lòng vì Thất Vương gia lại không tham dự triều chính vì một nữ nhân , ai mà chẳng biết Tuyết Thanh Ca đã thích Sở Bắc Chiến nhiều năm kia chứ . Tiểu Thúy khẽ an ủi " Tiểu thư , người đừng buồn . Thất vương gia chắc chắn không thích nữ nhân đã chết kia đâu . Nô tỳ nghe nói người đó là thuộc hạ của Thất vương . Nô tỳ nghĩ hẳn là vì cùng nhau ra chiến trường , vào sinh ra tử nên Thất vương có chút thương tiếc cho người kia . Ai chẳng biết Thất vương trọng tình trọng nghĩa kia chứ ... "

Sở Dao thầm cười lạnh . Trọng tình trọng nghĩa sao ? Hay cho một câu Thất vương trọng tình trọng nghĩa . Sở Dao lấy lại vẻ lạnh nhạt " Sau này trước mặt ta , đừng bao giờ nhắc về Thất vương nữa . Ta không muốn nghe về hắn "

Tiểu Thúy giật mình , chẳng phải tiểu thư rất thích Thất Vương sao ? Trước kia mỗi khi nhắc đến Thất vương , tiểu thư liền e thẹn đỏ mặt . Bây giờ , trên gương mặt toàn sự lạnh nhạt , thậm chí nàng như cảm thấy đôi mắt của tiểu thư chứa hận ý .

" Vâng , nô tỳ đã hiểu ... Để nô tỳ đi thông báo cho lão gia , phu nhân cùng đại thiếu gia . Biết ngài tỉnh dậy chắc họ vui lắm " . Nói xong Tiểu Thúy đỡ nàng tựa vào thành giường , kéo chăn lên . Sau đó rời ra ngoài .

....

Một lúc sau , tiểu Thúy trở lại cùng 3 người khác

Dẫn đầu là một nam nhân trung niên , tầm hơn 40 tuổi , gương mặt nghiêm nghị , cả người tỏa ra một khí thế bức người . Đó chính là cha hiện tại của nàng - Tuyết Ngạo Hiên . Tiếp theo là một phụ nhân tầm 40 tuổi , vì nhan sắc được bảo dưỡng nên trông cứ như mới chỉ 30 , gương mặt đầy hiền từ , dịu dàng . Đó chính là mẹ của nàng - Lưu Trân Phỉ . Tiếp theo đó là một thiếu niên tầm 20 tuổi , dáng người cao gầy , gương mặt thư sinh , cả người đầy ôn nhu , nhưng nàng có thể nhận thấy được trong mắt hắn có đủ sắc xảo , đủ mưu mô . Đó chính là huynh trưởng của nàng - Tuyết Thanh Lẫm .

************************************

Từ bây giờ mình sẽ gọi luôn Sở Dao là Tuyết Thanh Ca nhé

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro