Chương 2.
7 giờ tối tại nhà chính Doãn gia.
Doãn Hạo Vũ lê chân về đến nhà, có chút mệt. Cả ngày hôm nay cậu đi lấy thông tin về phần dự thi của mình từ đầu cuộc thi đến chung kết, tìm hiểu cả hội đồng chấm thi, nhà tài trợ,... hi vọng sẽ giúp ích một chút. Vừa về nhà đã thấy mọi người tập trung đông đủ ở phòng khách, cả chị hai đang mang thai cũng xuất hiện. Doãn Hạo Vũ cúi đầu chào mọi người rồi ngồi ở phía đối diện.
- Đông đủ rồi, bắt đầu nói được rồi chứ ? - Doãn Tiêu Thiên vỗ tay nói.
Doãn chủ tịch bắt đầu mở miệng :
- Hừm ... Doãn Hạo Vũ, có lẽ con đã biết chuyện xảy ra vừa rồi gây tổn thất không nhỏ đối với thanh danh của tập đoàn, của Doãn gia, cổ phiếu ngày hôm ấy tụt dốc chưa từng thấy. Còn cả số tiền đã đút cho phía hội đồng chấm thi, cho nhà trường và các bên liên quan là không nhỏ...
- Ông định bắt tôi chịu trách nhiệm ? Trong khi tôi không làm gì sai cả. - Doãn Hạo Vũ cúi đầu cười.
- Mày còn định ngoan cố đến khi nào nữa ? Ba mẹ đồng ý để mày học tập ở Học viện, chu cấp cho mày đủ thứ . Mày gian lận trong cuộc thi lớn như vậy còn cãi chày cãi cối. - Doãn Tiêu Thiên không nhịn được .
Chị hai Tiêu Thy bình tĩnh quát lại :
- Thôi nào. Rõ ràng Hạo Vũ không làm chuyện bậy bạ đó. Em cứ im lặng để ba nói tiếp không được sao?
Không gian yên lặng một khoảng. Tiếp theo Doãn Phong lão gia lại lên tiếng :
- Chúng ta đã sắp xếp cho con nghỉ học, nhưng chưa phải là cách tối ưu nhất. Dù gì đi nữa con cũng là một Omega, không thể sống mãi với thuốc ức chế được.
Doãn Hạo Vũ dần hiểu ra ý chính ông định nói. Khoé miệng run run :
- Ông đừng nói .. các người định bán tôi đi cho người ta vì tập đoàn à ?
Doãn Phong đánh gãy lời con trai út ngay lập tức :
- Buôn bán cái gì. Việc kết hôn sẽ mở ra tương lai mới cho con tốt đẹp hơn nhiều, cái quá khứ kia cũng sẽ dần bị lãng quên. Con nói có ý đúng . Số tổn thất con gây ra, con phải chịu. Đừng lo, kết hôn với Châu thiếu gia rất tốt cho con.
Doãn Tiêu Thy không nhịn được cơn nóng giận :
- Ba à, em ấy mới 20 tuổi. Cả ngày chỉ quẩn quanh trong phòng tập đàn. Cái gì cũng không biết mà bị gả đi. Con không đồng ý.
- Do chị lúc nào cũng bênh nó nên bây giờ nó lộng hành đấy. Đẹp mặt chưa ? Con rơi ở ngoài mà tưởng mình hạng nhất à ? Ảo tưởng
- Hai chị em thôi hết đi. Một đám hỗn láo chỉ biết cãi lời. - Doãn Phong bực mình
Sau đó Doãn phu nhân tiến tới cầm tay Duẫn Hạo Vũ, vỗ chầm chậm như an ủi :
- Con yên tâm. Nhà chính Châu gia, Châu phu nhân bên đó từng là bạn bè của mẹ ruột con. Họ sẽ không để con bị uỷ khuất. Không còn cách nào khác, chúng ta đã đề nghị từ tháng trước và họ đã đồng ý. Con hãy thông cảm cho ba.
Mắt Doãn Hạo Vũ dần đỏ lên vì tức giận, cậu không ngờ mình bị coi như món hàng bán đi, đủ bình tĩnh phản bác lại :
- Năm năm qua tôi uống thuốc ức chế, các người vẫn luôn khinh bỉ. Hôm nay lại động lòng thương làm tôi có chút bất ngờ... Được rồi! Cưới thì cưới. Chẳng qua ...
-... tôi có một điều kiện
- Con cứ nói - Doãn Phong nghĩ ngợi rồi trả lời
- Sau khi kết hôn tách tên tôi ra khỏi toàn bộ tài sản mà các người đã thương hại tặng cho tôi. Tôi không cần. Ngoài ra ... sau này không được can thiệp vào cuộc sống cá nhân của tôi một lần nào nữa. Tôi sẽ tự trả lại trong sạch cho chính mình.
Không đợi ba mình nói "được" , Duẫn Hạo Vũ đã tự động bước lên phòng, theo sau đó là Doãn Tiêu Thy đầy lo lắng .
——————————
- Vốn dĩ em không cần đồng ý. Chị sẽ giúp em.
Doãn Hạo Vũ nhìn chị mình cười, là nụ cười chân thật nhất suốt mấy ngày vừa qua . Khẽ nắm lấy tay chị :
- Chị hãy lo con trong bụng đi đã. Cảm ơn chị đã bảo lưu học bạ cho em...
- ... cuộc hôn nhân này đổi lại cho em sự tự do, cũng đáng lắm.
Doãn Tiêu Thy thở dài nhìn đứa em mình, cô không hiểu sao Hạo Vũ lại kiên cường mạnh mẽ đến thế, trong lòng thầm khâm phục em nhỏ. Chất giọng của một người mẹ, động viên Hạo Vũ :
- Tiểu Vũ em chú ý giữ sức khoẻ. Có chuyện gì phải gọi ngay cho chị biết rõ chưa ?
Doãn Hạo Vũ ậm ừ rồi tiễn chị ra cửa. Sau đó lại nằm xuống suy nghĩ kế hoạch của mình. Chẳng mấy chốc lại thiếp đi.
———————————
Một tuần sau.
Dạo này Doãn Hạo Vũ cứ quanh quẩn ở phòng tập piano, cậu kiên trì luyện tập lại khúc nhạc số 9 của Beethoven một cách điên cuồng. Tiếng chuông điện thoại đánh thức cậu đang ngủ gục trên ghế sofa. Mở ra xem, là của Doãn Phong. Ông ta gọi cho cậu, đại khái 7h tối nay ở nhà hàng X sẽ đi gặp chồng tương lai, ăn mặc gọn gàng và không thiếu câu "đừng để mất mặt Doãn gia". Doãn Hạo Vũ gật gật rồi cúp máy, nằm ngủ tiếp. Không lâu sau lại giật mình tỉnh dậy, về lại biệt thự chuẩn bị để tối đi gặp người của Châu gia .
7h tại nhà hàng X
Doãn Hạo Vũ cố tình đến sớm trước nửa tiếng. Nhà hàng X là một nhà hàng gia đình kín đáo, phòng ăn cậu đang ngồi là phòng VIP, bên ngoài có phục vụ đợi tiếng chuông của khách. Doãn Hạo Vũ thầm nghĩ xem ra phía Châu gia khá coi trọng cuộc hôn nhân này.
Đồng hồ điểm 7h, một thân ảnh sau cửa gỗ xuất hiện. Nghe tiếng động, Doãn Hạo Vũ ngước mặt lên nhìn đồng thời chạm mắt với người đàn ông đối diện. Lại bị vẻ lạnh lùng cương nghị của đối phương thu hút pha lẫn chút sợ hãi. Trong khi cậu còn ngơ ngác, đối phương đã lên tiếng :
- Chào buổi tối, tôi là Châu Kha Vũ , rất vui được gặp mặt- người đàn ông vẫn nhìn cậu nãy giờ.
- A .. xin chào, tôi là Doãn Hạo Vũ, rất vui được gặp mặt . - Hạo Vũ hơi gấp gáp, bắt tay với Châu Kha Vũ.
- Xin lỗi đã để cậu phải đợi, tôi vừa kết thúc chuyến công tác chiều nay, còn quay lại công ty xử lí chút công việc. Chúng ta bắt đầu gọi món chứ ? - người đàn ông tỏ vẻ áy náy, đưa menu về phía cậu.
Doãn Hạo Vũ gật gật nhận menu rồi gọi món. Cả hai vừa ăn vừa trò chuyện. Có điều Doãn Hạo Vũ thật sự không tin chồng sắp cưới, Alpha tương lai của mình lại là Tổng giám đốc tập đoàn xa xỉ phẩm CZ , còn là quí tử của Châu gia - Châu Kha Vũ. Khí tức Alpha bức người của anh ta làm Doãn Hạo Vũ khá khó chịu. Đối diện với sự nghiêm nghị, gương mặt thở ra băng của Châu Kha Vũ, Doãn Hạo Vũ cúi gầm mặt. Có lẽ nhận ra sự lo lắng này, Châu Kha Vũ nhếch mép:
- Không cần lo âu quá đâu. Tôi cũng không ăn thịt cậu. Tôi có tìm hiểu qua về cậu, chỉ là trước khi kết hôn muốn biết về thông tin của vợ mình thôi. Cậu đang học piano nhỉ ? Ở Học viện Nghệ thuật Bắc Kinh ? Rất giỏi
Doãn Hạo Vũ chột dạ, cả ngàn con kiến chạy râm ran trong lòng, quyết định đối mặt :
- Vâng, nhưng tôi đang bảo lưu học bạ. Anh chắc đã biết chuyện đó, tôi sẽ nghỉ ngơi một thời gian.
Châu Kha Vũ gật đầu, tao nhã rót nước vào li cho cậu rồi tiếp chuyện :
- Tôi không để ý mấy. Cậu sắp trở thành bạn đời hợp pháp, tôi sẽ cố gắng không để cậu thiệt thòi.
Doãn Hạo Vũ ngạc nhiên, người này vừa nói gì cơ ? "Tôi sẽ không để cậu thiệt thòi" á ? Nhưng chẳng để bản thân thất thố, Doãn Hạo Vũ lịch sự :
- Mong anh giúp đỡ.
Cả hai tiếp tục dùng bữa, bữa ăn khá vừa miệng với cậu. Cứ anh hỏi tôi đáp như thế. Đến lúc kết thúc bữa ăn, Châu Kha Vũ đưa cậu về. Doãn Hạo Vũ ngồi trên xe bên cạnh anh, môi khẽ mím chặt, thầm nghĩ : " Phải nói ra thôi" . Trong bữa ăn, Châu Kha Vũ đề cập đến chuyện Châu phu nhân và mẹ cậu là bạn thân, bà rất háo hức gặp lại cậu sau nhiều năm. Doãn Hạo Vũ biết Châu phu nhân, cả hai người cũng nhận ra mình đã sớm gặp người còn lại. Hoá ra ... đi một vòng rồi trở lại , vẫn là những người quen cũ.
Chẳng mấy chốc đã đến trước dinh thự Doãn gia. Doãn Hạo Vũ quay lại vâng dạ cảm ơn Châu tổng. Cậu chuẩn bị tinh thần, không phải tỏ tình đâu, là chuyện khác :
- Ừm .. tôi có thể nói cái này một chút không ?
Châu Kha Vũ hơi mệt xoa xoa ấn đường sau một ngày dài. Nhưng khi nghe Doãn Hạo Vũ hỏi, vẫn niềm nở khoác tay cho cậu nói .
- Tôi biết cuộc hôn nhân này mang tính chất kinh doanh. Anh có lẽ biết xung đột của tôi và Doãn gia. Hôm nay tôi muốn nhờ anh một chuyện, coi như là chút quyền lợi của Omega như tôi khi làm bạn đời của anh.
Châu Kha Vũ xoay mặt nhìn cậu khó hiểu, vẫn bảo trì im lặng, lông mày nhíu nhẹ, thâm tâm mách bảo chuyện Hạo Vũ sắp nói là nghiêm túc.
Doãn Hạo Vũ hít sâu một hơi, nhìn thẳng vào Châu Kha Vũ :
- Tôi muốn nhờ người của anh điều tra thực hư việc tôi gian lận trong cuộc thi Tân Hoa mới đây. Đồng thời tôi sẽ hợp tác nghiêm túc với anh trong cuộc hôn nhân này. Tôi không biết phía Châu gia có ý định gì với Phong Chấn, nhưng tôi hi vọng anh hay Châu phu nhân không cần nể mặt tôi. Tôi nhất định giúp đỡ.
Doãn Hạo Vũ đã điều tra, CZ là một tập đoàn xa xỉ phẩm lớn mạnh, là con rồng của nền kinh tế Châu Á, họ vốn dĩ không cần cuộc hôn nhân này hay hợp tác với tập đoàn kinh doanh như Phong Chấn. Người được lợi dĩ nhiên là bên Phong Chấn. Vậy chỉ còn có thể là muốn thu mua cổ phần, bởi Phong Chấn khá mạnh bên phía Đông Nam Á. Đồng nghĩa CZ càng bành trướng. Căn bản cậu không có tình cảm gì với Duẫn gia, còn có chút căm hận. Thôi thì ... hợp tác cùng Châu Kha Vũ, vừa thoát khỏi Doãn gia vừa rửa sạch nỗi oan.
Đối mặt với vẻ điềm tĩnh và giọng nói lạnh lẽo âm trầm của Doãn Hạo Vũ khi nhắc về gia đình. Nói Châu Kha Vũ không bất ngờ là nói dối, anh ngơ ngác một hồi. Sớm biết cậu có mâu thuẫn, nhưng tới mức đem cả tập đoàn ra trao đổi như vậy .. không tưởng tượng được. Châu Kha Vũ suy nghĩ, lấy lại vẻ mặt băng lãnh, đồng ý với cậu :
- Không cần cậu nhắc, tôi chắc chắn sẽ điều tra về vụ án đó.
Châu Kha Vũ không trả lời vế thứ hai. Ra hiệu tiễn cậu còn mình lái xe về rồi suy nghĩ.
Doãn Hạo Vũ thấy anh không bàn vấn đề kia cũng không nói gì, chắc đả kích tinh thần người ta lắm. Cậu mỉm cười lên phòng. Kế hoạch thành công bước đầu.
———- ủng hộ mình nha mọi người 🤭——-
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro