Chương 14.
Đúng 5 giờ chiều Châu Kha Vũ đáp sân bay Bắc Kinh. Chuyến công tác thành công mĩ mãn, nhưng anh vẫn chưa thể nghỉ ngơi. Vì tối nay phải đi tiệc rượu bên mấy đối tác, vừa xuống sân bay đã vội quay về công ty.
Doãn Hạo Vũ nào hay biết gì, cậu đã nấu sẵn một bàn thức ăn, tuy chỉ là mấy món đơn giản. 5 giờ .. hẳn là anh đã đến nơi rồi. Doãn Hạo Vũ ngồi trên sofa hồi hộp rung đùi; tắm rửa sạch sẽ thơm tho chào đón lão công trở về mà người thì chẳng thấy đâu. 6 giờ, kim phút kim giờ cứ xê dịch đi. 7 giờ, Doãn Hạo Vũ bắt đầu sốt ruột. Không có chuyện gì chứ ? Cậu không đủ can đảm gọi trực tiếp cho Châu Kha Vũ, như mọi lần gọi cho thư kí Ngô thăm dò tình hình .
"Châu tổng không nói cho cậu sao ? Ngài ấy mới xuống sân bay đã vội vã quay về công ty xử lí, tối nay còn có tiệc rượu bên đối tác. Tôi không đi cùng ngài nên không rõ."
Doãn Hạo Vũ nghe xong chỉ cảm ơn rồi lẳng lặng cúp máy. Không về nhà cũng chẳng nói cậu câu nào. Người ta chờ anh mòn mỏi, đồ ăn nguội đi luôn. Vậy mà anh dám tiệc tùng quên cả người ở nhà ? Trách móc đôi ba câu, Doãn Hạo Vũ đờ đẫn : thôi kệ, cũng là công chuyện làm ăn cả. Dì Lý thấy cậu thẫn thờ không kìm lòng được :
- Châu tổng chắc sẽ về muộn. Con ăn trước rồi lát hâm lại cho cậu ấy ăn sau.
- Thôi để con dọn vậy. Anh ấy không ăn đâu. Mai con ăn cho.
Dọn dẹp xong Doãn Hạo Vũ vẫn ngồi ngoài phòng khách, cậu chỉ đang ước ao anh về sớm hơn mọi khi một chút. Nhất định phải gặp mặt được. Ti vi phát vở hài kịch mà Doãn Hạo Vũ không tài nào cười nổi. Cậu còn dụng tâm chuẩn bị đàn cho anh nghe. Cuối cùng công sức đổ sông đổ biển hết.
Doãn Hạo Vũ chờ anh trong vô vọng. Mắt đỏ đỏ sắp rơi nước mắt. Cậu chạy nhanh lên phòng đóng cửa lại. Mặc kệ Châu Kha Vũ . Nhưng mà Doãn Hạo Vũ ngủ không được, có lẽ sâu trong tim, cậu vẫn muốn gặp anh. Vì câu hỏi "nhớ tôi không" của Châu Kha Vũ ư ? Hay lời hứa mua quà tặng cậu ? Doãn Hạo Vũ chỉ muốn gặp Châu Kha Vũ ngay bây giờ.
11 giờ 15 phút. Xe Châu Kha Vũ tiến vào cổng. Hôm nay mệt mỏi, còn tự lái xe đi đi về về . Nhìn lên ban công thấy phòng người kia còn sáng đèn, anh nhíu mày. Giờ này cậu còn thức ?
Doãn Hạo Vũ nhìn xe anh chạy vào, biết người đã về. Liền nhanh nhẹn chạy vào nhà vệ sinh rửa mặt. Châu Kha Vũ rảo bước lên cầu thang. Nhiều lúc Châu tổng không giải thích được người kia đã 20 tuổi đầu, nhưng chuyện ăn uống ngủ nghỉ cứ để Châu Kha Vũ bận tâm. Như bây giờ anh đang đứng trước phòng cậu, đưa tay lên gõ cửa :
- Doãn Hạo Vũ ngủ chưa ?
Doãn Hạo Vũ bên trong nhìn cánh cửa, duy nhất một lần anh tự ý mở cửa là khi cậu phát tình. Lần này chắc không đâu. Đấu tranh nội tâm một hồi, Doãn Hạo Vũ do dự. Chắc người kia đã đi rồi ? Mở cửa kiểm tra chút thôi. Nào ngờ vừa mở cửa đã va phải bờ ngực rộng lớn của Châu Kha Vũ. Áo vest vắt trên cánh tay, cổ áo sơ mi trắng mở hai cút trên cùng. Trên người anh thoang thoảng mùi rượu, không nồng như rượu Rum nhưng kết hợp với hơi thở nam tính cũng khiến Doãn Hạo Vũ đỏ mặt tía tai. Cậu kiên quyết cúi gằm mặt , nhỏ nhẹ :
- Anh .. về rồi .
Thấy cậu cứ cúi mặt, Châu Kha Vũ day day thái dương. Đứa trẻ này bị làm sao nữa đây. Giữ giọng điệu bình tĩnh nhất, anh nói :
- Thư kí Ngô đã gọi cho tôi . Thực xin lỗi , không báo trước cho em, để em đợi lâu rồi.
Châu Kha Vũ nói "đợi" nhưng anh nào biết cậu đợi anh làm gì đâu. Doãn Hạo Vũ tức giận cùng tủi thân vô cùng, rơm rớm nước mắt :
- Anh chắc mệt rồi. Mau về phòng nghỉ đi. Đừng bận tâm đến tôi.
Nghe cậu nghẹn ngào, anh biết mình làm người ta giận dỗi rồi. Bất quá không có cách giảng hoà, ngay lúc này anh cũng mệt lả người. Không kiềm chế được bèn lớn tiếng :
- Nói tôi xem, em lại bị làm sao ? Ai chọc em mà nước mắt ngắn nước mắt dài vậy hả ? - anh nâng mặt cậu lên, đôi mắt đỏ hoe, vài giọt còn vươn trên lông mi dài rậm làm người ta đau lòng. Doãn Hạo Vũ thấy anh tức giận , cậu không nhịn nỗi nữa mà gạt tay anh ra. Giọng nói chứa bao nhiêu là ủy khuất :
- Châu Kha Vũ anh biến đi. Mệt mỏi về rồi trút giận lên tôi. Thật phiền phức . - vừa nói xong đã quay lại đóng sầm cửa, khoá chặt . Châu Kha Vũ bị tiếng đóng cửa mà giật mình, lúc tỉnh táo lại chỉ còn mình anh. Anh lẳng lặng quay về phòng, không còn hơi sức đâu suy nghĩ lí do cậu khóc lóc tức giận.
Doãn Hạo Vũ trằn trọc qua lại. Cậu biết mình đang giận dỗi vô cớ, Châu Kha Vũ mệt mỏi một ngày dài, về đến nhà lại gặp ngay mình khóc lóc kể lể. Doãn Hạo Vũ hối hận rồi ... sáng mai phải nói xin lỗi mới được. Bây giờ đang có thứ khác xâm chiếm suy nghĩ cậu. Châu Kha Vũ suốt ngày đi tiệc rượu gặp gỡ bao nhiêu người, chắc chắn có mấy cô tiểu thư của gia đình giàu có nào đó. Lúc nãy trông thấy bộ dáng lịch lãm quyến rũ của người kia, trước đây không để ý gì nhưng giờ đang theo đuổi anh ấy , cậu thật sự không muốn để bọn họ ngắm Châu Kha Vũ như vậy. Đánh liều mở điện thoại ra, tuyệt vời. Wechat của Ngô Vũ Hằng còn sáng đèn.
"Thư kí Ngô"
"Thiếu gia có chuyện gì ?" - người kia trả lời nhanh chóng .
"Anh không phiền . Thì chúng ta gọi điện trao đổi vài thứ đi"
"Được"
Sau khi bắt máy, Doãn Hạo Vũ vào chủ đề chính ngay :
"Thư kí Ngô. Tôi biết anh là người thân cận số một của Châu tổng. Nhưng những chuyện tôi sắp nói đây anh tuyệt đối, làm ơn giữ kín với anh ấy."
Ngô Vũ Hằng hơi ngập ngừng, lát sau mới đáp "ừm" . Doãn Hạo Vũ hơi nghi ngờ, nhưng bây giờ ngoài thư kí Ngô thì còn ai biết rõ Châu Kha Vũ. Cậu đã diễn vai người chồng nhỏ hoàn hảo dễ thương nên chắc chắn không thể gọi cho Châu phu nhân. Gác lại sự đa nghi, Doãn Hạo Vũ nói rành mạch :
"Mẫu người lí tưởng của Châu Kha Vũ ... là như thế nào vậy ?"
Nói xong cậu ụp mặt xuống gối. Còn Ngô Vũ Hằng bên kia im lặng một hồi, giọng nói mang theo chút hối lỗi :
"Thật xin lỗi thiếu gia. Tôi không rõ về chuyện này."
Được rồi. Thư kí Ngô thật thà làm sao biết nói dối. Thử kiểu khác đi vậy.
"Người yêu cũ của Châu tổng.. cái này anh chắc nghe qua rồi chứ ?"
Lần này Ngô Vũ Hằng nhanh hơn nhiều
"Đó là hồi đại học. Tôi nghe nói Châu tổng chia tay trước vì không có thời gian quan tâm người kia. Mà thiếu gia yên tâm, năm ngoái Omega đó kết hôn còn mời Châu tổng đi dự tiệc cưới, nhưng hôm đó ngài ấy bận, nhờ tôi gửi tiền mừng."
"Anh ấy chấm dứt hoàn toàn với Omega đó rồi ?"
"Chắc chắn"
Doãn Hạo Vũ gật đầu, an tâm phần nào.
"À ... Châu tổng có cái gì gọi là bạn giường không ?" - cậu hơi cuống
"Chỉ có một người. Nhưng người đó quá phận đòi tiến xa hơn. Kết quả bị Châu tổng đuổi đi không hẹn gặp lại"
Doãn Hạo Vũ hơi hoảng khi phát hiện lão công nhà mình từng có bạn giường. Trách sao được. Người ta bận bịu không có người yêu thì phải kiếm ai đó giải khuây chứ. Doãn Hạo Vũ lịch sự cảm ơn, chúc ngủ ngon Ngô Vũ Hằng. Đêm nay cậu mất ngủ thật rồi. Nhưng nằm suy nghĩ cặn kẽ, hoá ra Châu Kha Vũ phân chia rạch ròi trong các mối quan hệ, biết phân biệt đúng sai thiệt hơn. Hai mối quan hệ ở trên đều là anh chủ động li khai trước. Cũng không có vẻ gì là luyến tiếc. Ai da rắc rối quá. Vậy rốt cuộc ... hình mẫu lí tưởng của Châu Kha Vũ là gì ?
Sáng hôm sau Doãn Hạo Vũ tỉnh dậy với đôi mắt gấu trúc. Dì Lý nhìn cậu không chút năng lượng hơi lo lắng, sợ cậu bị ốm. Doãn Hạo Vũ lễ phép nói không sao, hỏi dì Châu Kha Vũ đến công ty rồi sao. Anh đi được 10 phút rồi. Dì Lý đưa cậu số điện thoại của tài xế, vì hôm nay Ngô Vũ Hằng bận không đưa đón cậu như mọi hôm. Doãn Hạo Vũ giật thót, chắc Ngô Vũ Hằng sẽ giữ mặt mũi cho mình mà im lặng nhỉ ? Doãn Hạo Vũ mở tủ lạnh, đồ ăn hôm qua vẫn còn, cậu lấy ra hâm lại, mùi vị không tệ. Cái đồ Châu Kha Vũ xấu xa không biết thưởng thức .
Trên xe Châu Kha Vũ chuyên chú đọc tài liệu, nhưng anh vẫn nhận ra ánh mắt thư kí Ngô cứ ít lâu lại nhìn anh bên gương chiếu hậu. Chuyện tối qua cùng nhóc con kia làm anh chưa đủ đau đầu sao ? Châu Kha Vũ tập trung lướt máy tính bảng, mặt không đổi sắc, giọng ra lệnh :
- Chuyện gì ?
Thư kí Ngô bặm môi, nháy mắt liên hồi :
- A không có gì đâu Châu tổng .
Châu Kha Vũ nhíu mày, thở hắt. Thư kí Ngô biết mình mà không nói là hôm nay xong đời. Nghĩ về lời hứa tối qua với Doãn Hạo Vũ, âm thầm xin lỗi cậu một ngàn lần.
- Tối qua 12 giờ Doãn thiếu gọi điện cho tôi.
Nhắc đến đứa nhỏ đó, Châu Kha Vũ nhắm mắt, tay chống bên thái dương xoa xoa, để Ngô Vũ Hằng nói tiếp
- Cậu ấy hỏi tôi hình mẫu lí tưởng với mấy mối quan hệ trước kia của ngài . - thực xin lỗi Doãn thiếu, tôi đây là vì miếng cơm manh áo .
Châu Kha Vũ nghe xong vẻ mặt điềm tĩnh, ánh mắt chuyển ra ngoài nhìn xe cộ buổi sáng .
- Cậu khai hết, đúng chứ ?
- Vâng ạ - Ngô Vũ Hằng đổ mồ hôi hột.
Châu Kha Vũ quay xuống lật giấy tờ , ít lâu sau mới đáp lại :
- Ừm. Làm tốt lắm.
—————————————
Dự đoán cái gì sắp xảy ra nào 🙈
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro