15th
Không thấy cái bóng cao ngổng của cậu ở trường.
Katie Ann nở nụ cười với tớ.
"Có vẻ như tên vệ sĩ của cậu đi vắng rồi nhỉ."
Tớ im lặng, bước đi thật nhanh, ánh nắng chiều đổ xuống tạo thành cái bóng đen và nhỏ. Xiêu vẹo không ra hình thù, loang lổ như vũng máu của trái tim nơi kẻ nào đã dùng dao cứa rách nó...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro