Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 4 : Nhận thân

Người của Lục gia không coi là nhiều , trước kia Lục gia  qua lại cùng hoàng thương , sau đó không biết sao lại cùng Mặc Dung Trạm ,  Lục gia đem tất cả tiền tài đưa cho  hắn , Lục Linh Chi người này tuy là xuất thân thương cổ , ngày thường cũng là tuấn tú tư văn , lại kiêu dũng háo chiến , là Mặc Dung Trạm huy hạ sắc phong, vì vậy , về sau giang sơn của Mặc Dung Trạm vững chắc , Lục Linh Chi cũng được làm Binh bộ Thị lang .
Lục Thế Minh là thúc thúc Lục Linh Chi , ở Lục gia đứng hàng thứ ba , trên có phụ thân Lục Linh Chi cùng một ở ngoại địa nhị ca , Lục Linh Chi là đời thứ ba con trai lớn , nhưng không có thừa kế gia nghiệp , mà là vào sĩ làm quan , hôm nay Lục gia việc làm ăn đều là giao cho lục Nhị lão gia .
Phụ thân của Lục Linh Chi đã qua đời , chỉ để lại hai đứa một con trai một nữ nhi , bất quá , Lục gia địa vị hôm nay người cao nhất cũng là Lục lão phu nhân .
Diệp Trăn đối với quan hệ Lục gia cũng là đơn giản hiểu rõ , cùng nàng đồng bối có bốn ca ca , năm tỷ muội , đại cô nương Lục Song đã thành quý phi , còn sót lại nàng là cũng chưa thành thân , nàng tuy là dưỡng nữ, nhưng Lục Thế Minh đối với nàng giống như nữ nhi ruột thịt , cũng coi là đứng ở hàng thứ trong.
“ Tổ mẫu làm người nghiêm nghị , bất quá trong lòng hiền hòa , ngươi gặp mặt không cần khiếp đảm , thoải mái là tốt , đại ca là nhất hòa khí đích , đối với chúng ta những thứ tốt nhất, ngươi gặp mặt nhất định sẽ thích ……” Lục Tường Chi thao thao vừa nói với Diệp Trăn.
Diệp Trăn chẳng qua là mỉm cười gật đầu , cũng không nói chuyện .
Nàng so với ai khác cũng rõ ràng Lục Linh Chi thoạt nhìn là người hòa nhã văn chương, nhưng chỉ là hắn người như vậy , mới có thể làm lòng người rét lạnh.
Cùng hắn quen biết hai năm , nàng thật cho là hắn ôn nhu có thể tin tưởng , đem hắn làm đại ca mà đối đãi , cũng không biết hắn là người hèn hạ vô sỉ , nàng hận không được phát tiết uống máu của hắn , mới có thể tiết mối hận trong lòng .
Huynh muội hai người nói liễu một đường , chờ đến phòng hảo hạng , Lục Tường Chi phản ứng kịp , thế nào muội muội giống như đã thay đổi người , trước kia đều là nàng ở trước mặt hắn nói chuyện , thế nào hôm nay lại ngược tới đây , biến thành là hắn càm ràm ?
Hắn quay đầu nhìn muội muội gầy gò lộ cả gò má , ở bên thành cùng thời điểm , khí hậu cùng kinh đô không khác cũng là một dạng , muội muội lại không giống sâu khuê nữ tử , luôn là thích tràn đầy chạy nhảy vui vẻ, da thịt không trắng nõn giống những cô gái khuê nữ khác , cũng là khỏe mạnh xinh đẹp tiểu mạch sắc , hôm nay ở trong phòng nửa tháng dưỡng bệnh , gò má mất đỏ thắm , nhưng cũng trắng nõn một ít , mặc dù còn không so được những thiên kim tiểu thư kinh đô, nhưng cũng không giống như các tiểu tử.
Bất quá , muội muội giống như không giống nhau chút , ánh mắt không đen nhánh linh động nhiều như trước , so trước kia nhiều hơn mấy phần trầm tĩnh, lúc này nàng phấn môi càng là mím chặc, sắc mặt càng phát ra tái nhợt , không có như trước kia đại đại liệt liệt luôn nở nụ cười.
Đại khái là vì khẩn trương đi ! Lục Tường Chi bật cười , chỉ đem muội muội tính cách thất thường do đổi mới hoàn cảnh nên có chút không quen, “ chớ khẩn trương , tổ mẫu không giống với lão phu nhân thế gia, đối với các quy củ không nghiêm nghị , ngươi chỉ để ý dựa theo bình thường là được . ”
Diệp Trăn trong lòng cười nhạt , Lục gia vốn không phải là danh môn thế gia , bất quá là nhập vào danh cổ thế gia, Lục lão phu nhân nói không chừng chữ to chữ nhỏ đều không nhận được mấy chữ , như thế nào sẽ biết cái gì là quy củ.
Nàng hôm nay đối với Lục gia là sâu hận trong lòng , nếu không phải muốn báo thù , lại cùng vợ chồng Lục Thế Minh đối với muội muội là thật lòng thương yêu , nàng nhất quyết sẽ không lưu lại nơi đây .
Bước vào phòng hảo hạng , Diệp Trăn thả chậm bước chân , cùng Lục Tường Chi hai người tương sánh bước đi tới đại sảnh ,ngồi vị trí chủ vị là một lão thái thái ước chừng năm sáu chục tuổi , mặt như ngân mâm , sợi tóc phải trôi qua trên mặt, lộ ra ánh sáng đen nhánh, hai bên ghế Thái sư đã có người ngồi yên , cách lão phu nhân gần nhất chính là Lục Thế Minh , không biết đang nói cái gì , chọc cho lão phu nhân bật cười vui vẻ.
Diệp Trăn mặc dù mắt nhìn thẳng nhưng mỉm cười khéo léo mềm mại hướng Lục lão phu nhân hành lễ .
“ đây chính là dã nha đầu ngươi vừa nói, ta xem thực rất khéo léo . ” Lục lão phu nhân cười nói .
Diệp Trăn quan sát, Lục Linh Chi hắn không có ở nơi này ? Nàng căng thẳng tâm tình trùng xuống một cái , nàng còn tưởng rằng sẽ gặp được hắn , vốn là tràn đầy hận ý nàng muốn áp cũng áp không được , nàng còn lo lắng có thể hay không vừa nhìn thấy hắn liền không thể tĩnh táo lập tức giết hắn.
Mải lo đắm chìm trong ý nghĩ của mình, Diệp Trăn không nghe Lục lão phu nhân đang nói với nàng cái gì, Bùi thị lặng lẽ véo nàng một cái , nàng mới phục hồi tinh thần lại , có chút xấu hổ cười cười một cái .
“ nha đầu này ở bên thành chưa từng thấy qua cái gì ở đây, lần này ở kinh đô có chút không quen nên đau ốm, mãi hôm nay mới tốt lên chút, lui về phía sau sẽ hảo chỉ dạy nàng . ” Lục Thế Minh thấy Diệp Trăn có chút dị thường nghĩ bởi vì nàng khẩn trương , lập tức liền vì nàng giải thích .
Lục lão phu nhân cũng không biết Diệp Trăn là dưỡng nữ của Lục Thế Minh , chỉ coi nàng là thân tôn nữ mà đối đãi , thấy nàng gầy một vòng lớn , trong lòng thương tiếc , liền kéo đến bên người quan tâm.
“ Yêu Yêu thân thể không được tốt ,đã khiến tổ mẫu lo lắng cho ta , bất quá , hôm nay Yêu Yêu đã thật tốt , trước kia không thể ở dưới gối tổ mẫu hầu hạ , sau này nhất định Yêu Yêu sẽ ngày ngày đến thăm người . ” Diệp Trăn từ nhỏ cũng là cẩm y ngọc thực mà lớn lên , trong nhà chẳng những tổ mẫu thương yêu, ngay cả phụ thân đối với nàng cũng hết sức sủng ái , tính cách của nàng vốn là vui vẻ khả ái , nếu không phải yêu người không nên yêu , sau đó cũng sẽ không sống trong buồn bực, mất đi nét ngây thơ của tiểu cô nương.
Lục lão phu nhân bị nàng dụ dỗ phải nở nụ cười ôn nhu , ôm tiểu thân Diệp Trăn, nữ oa này quả nhiên để cho người ta yêu thích.
Diệp Trăn thanh âm yêu kiều kêu , “ tổ mẫu , cha ta cũng nói ta như vậy , ta quả nhiên là người gặp người yêu hoa gặp hoa nở a . ”
“ ngươi cái tiểu nữ nàykhông biết xấu hổ . ” Lục Thế Minh bật cười , thấy ái nữ lại khôi phục hoạt bát như xưa, trong lòng cuối cùng  thở phào nhẹ nhỏm .
Bùi thị cũng mỉm cười nhìn Diệp Trăn , trong lòng nàng còn lo lắng lão phu nhân sẽ không thích nữ nhi , hôm nay xem ra , Yêu Yêu quả nhiên là trời sanh phúc khí , từ nhỏ đã để cho người gặp người thương yêu , ngay cả lão phu nhân cũng thích nàng.
Lục lão phu nhân nghe lời Diệp Trăn cũng sửng sốt một chút , ngay sau đó phá lên cười , phía dưới mấy người cũng bị chọc cười.
Diệp Trăn được Lục lão phu nhân ôm vào trong ngực , trên mặt mặc dù mang theo nụ cười , nhưng trong lòng có chút khẩn trương , không biết Lục Linh Chi khi nào sẽ xuất hiện .
Nàng không có gì lo lắng , nàng chỉ sợ hắn sẽ nhận ra dáng dấp nàng cùng mình là một dạng , sau đó nàng còn không kịp trả thù, trước đem nàng giết .
“ Linh Chi thế nào còn chưa có trở lại ? ” Lục Thế Minh đột nhiên hỏi.
“ ta đi xem một chút , mới vừa còn thấy đại ca ở thư phòng . ” Lục Tường Chi nói .
Diệp Trăn ngừng thở , nắm thật chặt hai tay , ngay cả móng tay khảm vào thịt nàng đều không có cảm giác.
Nàng còn không biết làm thế nào đối mặt với Lục Linh Chi , đời trước , Lục Linh Chi giống như thiện giải nhân chính nhân quân tử , trở thành người bằng hữu nàng tin cậy, kết quả hắn chỉ vì muốn lấy được bí mật của nàng , lợi dụng nàng để thành toàn muội muội của hắn , cuối cùng còn nghĩ cách giết nàng.
Sau khi sống lại , nàng cư nhiên lại trở thành đường muội của hắn , không có gì so với chuyện này buồn cười hơn.
Nàng nên thế nào đem Lục Linh Chi làm thành huynh trưởng của mình ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: