Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 39 : Người đàn ông tên MinKi

Chúng tôi bắt cặp ngồi với nhau , anh J-Hope và Jimin , Rap Mon và anh Jin , anh Yoongi và chị Vy , SuJin và V , Nhi và JungKook còn tôi thì ngồi kế bên anh chàng đẹp trai cực kì như diễn viên vậy . Tàu xuất phát , tôi chỉ nghe tiếng  la của anh J-Hope thôi , đúng là không thể tin được nhìn bề ngoài anh rất cứng rắn nhưng bên trong lại rất yếu đuối . Lúc tàu lượn lên , tôi không dám la và nhìn xuống dưới mà nhắm nghiền mắt lại , tự nhiên ở đâu có bàn tay vòng qua đầu tôi , sau đó tôi cảm nhận là mình đang dựa vào bờ vai ai đó .
Thế là tò mò mở mắt ra , thì ra bờ vai đó của anh chàng ngồi kế bên tôi , anh ta mỉm cười một cái . Cuối cùng tàu cũng dừng , tôi đang loay hoay không biết xuống làm sao thì anh chàng ngồi bên lại bế tôi xuống trong sự ngạc nhiên của mọi người , làm như tôi còn nhỏ hay sao mà bế xuống , mà thật ra anh ta rất cao to nhìn tôi như xì trum khi đứng cạnh .
" Cô bé , nhớ uống thêm sữa vào nhé "
Anh cúi xuống nhìn tôi nói , đúng là làm tôi quê chết được . Tôi gượng cười chứ biết làm sao .
" Cảm ơn "
" MinKi , còn em "
" Linh Đan "
" Hẹn gặp lại "
Tôi đứng nhìn vào bóng lưng của Minki , người đàn ông này quen quá , chắc là gặp ở đâu rồi .
" Linh Đan , làm gì nhìn theo người ta vậy , bộ mày quen hả ?"
" Không , anh ta ngồi kế tao , nhìn anh ta quen quá mà tao không nhớ ra "
" Cái con nhỏ này chắc đuổi nó về Việt Nam quá , ở đây là anh nào cũng trúng tiếng sét ái tình của mày "
" Mọi người à , mình đi chơi tiếp nha "
Kế tiếp là tham quan vườn thú do bác tài ở đây chở chúng tôi tham quan , động vật ở đây rất đa dạng , sẵn tiện tôi selfie , cảnh ở đây mà không lưu lại thì rất uổng . Tham quan xong thì tới khu trượt pantin , thật ra tôi không biết trượt nhưng vẫn thích đi .
" Em không biết trượt , hay là chị cùng mọi người trượt đi , em ngồi đây "
" Không được , em không biết thì vào sẽ có người chỉ "
Chị Vy kéo tôi vào trong tiếng hét * không mà * của tôi
" Linh Đan sao thế " Rap Mon
" Em ấy không biết trượt nên không chịu vào đó anh "
" Được rồi , Linh Đan à , anh sẽ chỉ em cách trượt , không cần sợ " Rap Mon
" Không cần , em sẽ chỉ cô ấy " Taehyung
Anh ta ở đâu đi lại nói , làm tôi giật mình .
" Mầy có biết trượt đâu mà chỉ Linh Đan "
" Không sao , em cũng biết chút ít rồi anh không cần lo . Anh chỉ SuJin giúp em"
" Ừm , cũng được , nhớ cẩn thận đó "
" Nè anh , anh không biết trượt tôi cũng không biết trượt làm sao anh chỉ tôi được "
" Nói nhiều , ngồi ghế , tôi lấy giày mang vào cho em "
Anh đi lấy giày mang giùm tôi , nhìn cử chỉ nhẹ nhàng của anh thật khiến người ta đau tim mất .
" Nào đứng dậy từ từ , nhớ cầm tay tôi cho chắc "
Tôi đứng dậy với đôi giày này thật là một cực hình , trơn không chịu nổi . Thế là anh đi trước kéo tôi theo sau .
" Tôi tưởng anh không biết đi chứ "
" Ừm , nhờ anh NamJoon tôi mới đi được "
Anh kéo tôi đi một vòng rồi hai vòng rồi rất nhiều vòng tự nhiên anh thả tay tôi ra nhờ đó mà tôi đi được , việc này cũng không hề khó , trượt được tôi mừng như được quà .
" Alice , tôi nghe điện thoại , em ở đây nhé , lát tôi quay lại ngay "
" Ừm , anh đi đi , tôi trượt được rồi nè "
Anh nhéo má tôi một cái rồi mới chịu đi .
" Tiểu thư cũng có sức hấp dẫn đàn ông đấy chứ " SuJin
" Cảm ơn , cô quá khen , nhờ đó mà tôi biết được tôi quan trọng đến mức nào "
Chị ta tức đến mức nóng mặt
" Dù sao tôi cũng không sợ vì trong lòng Taehyung chỉ có mỗi mình tôi , chúng tôi giống như là thanh mai trúc mã không thể xa rời khi có người thứ 3 xen vào "
" Ồ , vậy tôi chúc mừng , khi nào hai người xa rời thì hãy báo tôi một tiếng , tôi sẽ đến chúc mừng cô bằng cả tấm chân tình của tôi "
Tự nhiên chị ta tiến tới nắm tay tôi rồi tự ngã nhào xuống . Nhìn rất đáng thương 😏.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro