Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 56 : Bữa sáng

Sáng sớm , Đình Đình mở mắt . Đặp vào đôi đồng tử còn lờ đờ là khuôn mặt đẹp như tạc tượng còn đang ngủ . Ngỡ mình còn mơ ngủ , cô dụi dụi mắt mấy cái rồi mở ra . Khuôn mặt ấy vẫn còn đó , không biến mất .

Đình Đình đưa tay sờ lên khuôn mặt ấy , rất ấm , hai cánh tay ấm áp của anh vẫn còn ôm lấy eo cô . Vậy đây là thật , không phải mơ

Nhưng sao cô lại ngủ cùng anh được nhỉ ???

Đình Đình cố nhớ lại , đêm qua tắm xong , do mệt quá nên cô lên giường ngủ trước . Vừa đặt mình xuống giường là ngủ say như chết , không còn biết trời trăng mây gió gì nữa

Chắc là sau khi cô ngủ , anh cũng lên giường ngủ luôn . Hóa ra cái thứ đêm qua cô ôm là anh chứ không phải con gấu bông ở nhà , hèn gì mà cô thấy ấm hơn mọi khi

Cô tủm tỉm cười vì sự nhầm lẫn của mình , mà không hề biết ai kia đã thức giấc

_ Mới dậy mà có chuyện vui để cười rồi sao ? Anh lên tiếng , mắt nhìn xuống khuôn mặt cô , âu yếm

Đình Đình giật mình , cúi mặt xuống lúng túng

_ À ... đâu có , chỉ là nhớ ra mấy truyện cười trên mạng thôi  !

_ Truyện gì kể anh nghe với ?

_ Để sau đi , em đi rửa mặt ! Cô vội kiếm cớ  thoát thân , bởi cô đâu biết chuyện gì đâu mà kể

Nhưng anh đâu dễ gì buông tha , hai cánh tay kéo cô sát vào lòng , áp mặt cô vào ngực

_ Còn sớm mà , ngủ thêm chút nữa đi !

Đình Đình bất ngờ về hành động của anh

_ Anh bỏ em ra đi , khó thở quá ! Cô cố thoát ra vòng tay kia , cánh mũi bị đè chặt với vòm ngực khiến cô thở một cách khó khăn 

_ Ngoan nào , ngủ đi ! Anh thả lỏng cánh tay , nhưng vẫn không cho cô dậy . Mặt cúi sát mái tóc cô , nhắm tịt mắt lại

_ Nhưng em đói rồi ! Đình Đình mếu máo , ôm bụng đang sôi lên biểu tình

Câu nói kia liền có tác động , Nguyên Nguyên bật dậy ngay tức thì

_ Đi đánh răng nào ! Lời vừa dứt , cô đã yên vị trên tay anh , ngang nhiên đi xuống giường

_ Này , bỏ em xuống đi , em tự đi được ! Đình Đình hốt hoảng giãy giụa

_ Ngoan chút đi nếu không muốn bị phạt ! Anh hăm dọa

_ Phạt gì ? Cô ngây ngô

Đôi chân đang bước liền dừng lại, rất nhanh , môi anh đã áp lên môi cô

Đình Đình bất động trong tích tắc , mắt mở to nhìn khuôn mặt quyến rũ với cự ly gần

Anh để im một lúc sau mới buông ra

_ Phạt vậy đó ! Anh cười nham nhở , cô nhanh chóng lấy lại bình tĩnh

_ Đồ xấu xa ! Cô lầm bầm , hai má đỏ lên trông càng đáng yêu hơn

_ Hôn người yêu mà cũng bị gọi là xấu xa sao ? Anh càng nham nhở hơn

_ Hứ ! Đình Đình liếc mắt , quay mặt đi chỗ khác không thèm cãi với anh . Mà có cãi, cô cũng không lại anh . Ai bảo cô đang trong tay sói chứ , nên yên phận một chút sẽ an toàn hơn

Nguyên Nguyên cười rồi tiếp tục bế cô vào phòng tắm , Anh thả cô xuống , lấy kem và bàn chải đánh răng đưa cho cô

_ Đánh răng đi , rồi xuống làm bữa sáng !

Đình Đình không nói gì , giật lấy bàn chải , bỏ vào mồm . Sực nghĩ lại câu cuối của anh , cô lại lấy bàn chải ra , hỏi

_ Mà ai nấu ?

_ Yên tâm , anh không bắt em nấu đâu ! Nguyên Nguyên vừa lấy kem quyệt vào bàn chải vừa đáp , anh thừa biết cô rất sợ vào bếp

_ Anh nấu ?? Có ăn được không ?? Đình Đình nghi ngại , vụ rửa rau phụ cô năm đó vẫn luôn ám ảnh cô , không bao giờ quyên

_ Em đang coi thường bạn trai mình sao ? Anh quay qua nhìn cô không vui

_ Không phải coi thường mà là suy nghĩ chính đáng ? Đình Đình đính chính lại

_ Chính đáng cô ngốc nhà em , mau đánh răng cho xong đi ! Anh cốc nhẹ vào trán cô một cái , rồi tiếp tục đánh răng

Đình Đình cũng quay lại công việc dang dở

Thật ra sau lần bẽ mặt đó , anh đã quyết định học nấu ăn . Sau chừng đó năm , tay nghề nấu ăn của anh rất ngon , chỉ là anh không bao giờ vào bếp . Anh chỉ muốn nấu cho người con gái anh yêu thôi

Rửa mặt xong trước , Nguyên Nguyên đi ra ngoài , lát sau đi vào cầm trên tay một bộ váy xanh nhạt với chiếc áo khoác dày thân dài màu xám tro

_ Xong rồi thì thay bộ đồ này đi nhé ! Anh treo đồ lên móc giá trên tường

Đình Đình đang rửa mặt , liền ngước nhìn bộ váy rồi quay sang anh

_ Sao anh có cái này ? Cô ngờ vực , trong phòng con trai mà có đồ phụ nữ , rất đáng nghi

_ Em thôi suy nghĩ lung tung đi , cái này anh mua cho em đấy ! Nguyên Nguyên giải thích , anh thừa biết trong đầu cô đang có suy nghĩ đen tối gì

_ Mua cho em sao ? Đình Đình không tin

_ Ừ , mau thay đi ! Anh đáp rồi ra ngoài

Nói chính xác thì đó là quà sinh nhật anh tặng cô , mỗi năm sinh nhật cô , anh đều chuẩn bị quà . Nhưng rồi không đủ can đảm để gửi , đành đem về cất vào tủ

Đình Đình nhìn theo anh khó hiểu , mua cho cô , là sao nhỉ ?? Thật sự rất khó hiểu

Tặc lưỡi cho qua , Đình Đình thay chiếc áo pull ra , mặc bộ váy vào rồi soi mình trong tấm gương lớn . Trong kia là một thiếu nữ xinh đẹp cùng chiếc đầm trễ vai màu xanh nhạt quá gối , triết eo . Để lộ đường cong tuyệt mỹ và đôi chân thon dài trắng nõn . Phải nói chiếc đầm rất hợp với cô , xem ra anh cũng rất có khiếu chọn đồ

Đình Đình khẽ cười với ảo ảnh trong gương , rồi khoác chiếc áo khoác dài ngang chiếc đầm . Xong xuôi cô đi ra ngoài

Nguyên Nguyên vũng đã thay đồ xong , cả hai cùng đi xuống nhà . Vừa đặt chân xuống phòng khách , mặt cả hai méo xệch vì bãi chiến trường mà hôm qua cả đám để lại  . Thật khủng khiếp

_ Em sẽ dọn phòng khách ! Sau một hồi suy nghĩ , Đình Đình mới nhắm mắt đưa ra quyết định

_ Vậy có cực cho em lắm không ? Nguyên Nguyên không nỡ để cô làm công việc nặng nhọc này

_ Không đâu , chỉ một chút là xong mà ! Đình Đình cười , rồi vào nhà vệ sinh lấy dụng cụ lau dọn

Nguyên Nguyên cũng vào bếp làm bữa sáng

Sau một giờ hì hục lau dọn , căn phòng đã sạch sẽ bóng loáng , trở về trạng thái ban đầu , phải nói là sạch hơn ban đầu mới đúng

Đình Đình mệt đừ , lết xác đi vào nhà bếp , ngồi phịch xuống ghế . Vừa đói vừa mệt , cô thật sự đã kiệt sức luôn rồi

_ Mệt lắm hả ? Anh nhìn cô lo lắng

_ Còn phải hỏi , em sắp chết đói rồi nè ! Cô nhõng nhẽo

_ Vậy ăn cái này đi ! Nguyên Nguyên cầm tô vằn thắn còn nóng hổi , đặt xuống bàn , trước mặt cô

_ Trông ngon quá ! Cô nuốt nước bọt

_ Há miệng ra ! Anh múc một muỗng đưa lên , Đình Đình vui vẻ há miệng ra đón lấy muỗng nước dùng

_ Wow , ngon quá , anh giỏi thật đấy ! Đình Đình tấm tắc khen

_ Anh mà lại ! Anh đắc ý

_ Anh học nấu ăn từ khi nào thế ?

_ Bí mật ! Anh đặt ngón tay lên môi đầy bí ẩn

_ Xì ! Đình Đình trề môi , anh luôn tỏ ra thần bí như thế , dù cho bao nhiêu năm vẫn không thay đổi

Cuối cùng bốn con sâu ngủ kia cũng chịu rời khỏi chiếc giường ấm êm , cả bốn lờ đờ kéo nhau xuống nhà . Mới xuống đến bậc thang cuối cùng , mắt ai cũng sáng lên , tỉnh ngủ hẳn

_ Woa , sạch quá ! Diệu Hàn thốt lên

_ Ai lau vậy nhỉ ? Yến Du

_ Không phải hai em sao ? Tuấn Khải nhìn hai cô gái hỏi

_ Không !! Cả hai lắc đầu , đêm qua sau khi lên phòng , tắm xong cả hai lăn ra ngủ như chết , cả đặt chân xuống phòng khách còn không có lấy một giây chứ đừng nói là lau dọn

Cả bốn nhìn nhau thắc mắc , bỗng nghe tiếng nói cười phát ra từ nhà bếp . Không ai bảo ai , người này nối người kia đi vào bếp

_ Mọi người dậy rồi à ? Đình Đình quay ra cửa , thấy bốn người kia đang đi vào , liền chào hỏi . Cô cũng đang định lên gọi họ xuống ăn sáng

_ Hai người dậy sớm thế , phòng khách lau dọn sạch sẽ cả bữa sáng cũng làm xong luôn xong .... Oa trông ngon quá ! Diệu Hàn nói một lèo rồi chạy ngay đến bàn ăn xuýt xoa

Không thể cưỡng lại những đĩa thức ăn hấp dẫn trên bàn , cô tự nhiên cầm đũa thò vào đĩa sườn nướng

Bốp

Thiên Thiên vô tâm cầm đũa đánh mạnh vào tay cô không thương tiếc , rớt cả đũa

_ A , anh làm gì vậy hả , đau lắm đấy ? Diệu Hàn rụt tay về cau có

_ Đau mới chừa được cái tật ăn vụng !

Tất cả bật cười thành tiếng , còn Diệu Hàn quê đến độ muốn độn thổ

_ Thôi được rồi , mọi người ngồi xuống ăn sáng đi ! Đình Đình

Tất cả ngồi vào bàn , cầm muỗng múc một muỗng nước dùng

_ Ưm , ngon thật đấy , mùi vị rất tuyệt , cậu tài thật đấy Đình Đình ! Yến Du đánh giá món ăn

_ Không phải mình nấu đâu , tất cả đều là công của Nguyên Nguyên đấy ! Đình Đình nói

_ Là em / cậu / anh ? Tất cả đồng loạt nhìn Nguyên Nguyên ngỡ ngàng , họ có nghe nhầm không , Nguyên Nguyên mà biết nấu ăn ngon vậy ư ? Thật khó tin quá

_ Làm gì ngạc nhiên vậy ? Nguyên Nguyên chưng hửng , gắp miếng vằn thắn bỏ vào mồm , không quan tâm tới biểu hiện thái quá của những con người kia

_ Lần đầu thấy anh nấu ăn đó , không ngạc nhiên mới lạ ! Diệu Hàn

_ Phải nói là quá ngạc nhiên mới đúng ! Thiên Thiên chen thêm một câu

_ Không ăn là nguội hết đấy ! Anh buông lời nhẹ bẫng , vẫn cúi ăn từ tốn , không để tâm tới mấy lời châm trọc kia

Mấy con người kia mới thôi trêu anh , cúi xuống ăn .

_ Không thể tin là anh nấu ăn ngon vậy đấy , anh giấu kĩ quá đấy ! Diệu Hàn lại tiếp tục trêu khi vừa nuốt xong miếng vằn thắn

_ Đúng thế , làm anh em bao nhiêu năm mà giờ anh mới biết đấy ! Tuấn Khải cũng tham gia

_ Cái này phải nói là nhờ phúc của Đình Đình , phải không ? Yến Du thêm vào

_ Chính xác !!! Đồng thanh

Cứ thế người này một câu , người kia một câu . Chỉ có mỗi Đình Đình không tham gia , cô chỉ ăn và đứng ngoài xem phim miễn phí . Lâu lâu lại liếc sang Nguyên Nguyên , anh thật bình thản , không hề hấn gì , không bị tác động một chút nào từ những lời bông đùa kia

Cô phát hiện , anh đã thay đổi . Không còn vui tính nói nhiều như trước đây , thay vào đó là một thái độ chững chạc , có chút lạnh lùng . Nhưng dù anh có thay đổi ra sao , cô vẫn sẽ rất yêu anh

_ À phải rồi , Đình Đình thời gian này cậu rảnh chứ ? Yến Du bỗng đổi chủ đề

_ Rảnh , có gì không ? Đình Đình dừng đũa

_ Các anh được nghỉ một tuần , vậy chúng ta đi đâu chơi đi ! Yến Du

_ Đi đâu được ! Tuấn Khải quan tâm

_ Đảo Hawai  ! Diệu Hàn reo lên _ Mùa này mà đi trượt tuyết còn gì bằng

_ Được đấy , quyết định vậy nhé ! Yến Du

_ Ok , quyết định vậy đi ! Tuấn Khải gật đầu

_ Vậy để em lo phần đặt vé ! Yến Du

_ Ừ ! Tuấn Khải đáp lạnh

Mặt Yến Du trùng xuống , buồn so . Anh lúc nào cũng lạnh nhạt với cô vậy đấy

Ánh mắt buồn kia không thoát khỏi cặp mắt tinh ranh của Đình Đình , cô tinh ý nhận ra sự khác lạ của Yến Du
. Điều này càng khẳng định suy luận của cô không sai



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro