Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 19 : Chuyến đi Bắc Kinh

_ Đình Đình xong chưa ?
Chị An Kỳ sốt sắng đứng dưới lầu gọi với lên , chị liếc nhìn đồng hồ 7 h kém còn một tiếng nữa là đến giờ bay
_ Xong rồi ạ ! Đình Đình đáp , mở cửa phòng đi xuống nhà trên vai chiếc balo màu nâu đầy ắp đồ . Chủ yếu là quà cho dì và hai em , đồ của cô chỉ có ba bộ đủ thay
_ Đi thôi , sắp đến giờ bay rồi ! Chị An Kỳ kéo chiếc vali nhỏ đi ra trước lấy xe , Đình Đình theo sau khóa cửa và cổng cẩn thận rồi lên xe . Đợi cô yên vị , An Kỳ cho xe chạy thẳng đến sân bay
Hôm nay cô có chuyến bay đi Bắc Kinh , một buổi biểu diễn vào tối nay và buổi ghi hình quảng cáo nước giải khát vào ngày hôm sau là tất cả lịch làm việc ở Bắc Kinh của cô

Sau gần hai giờ bay , Đình Đình đã đến Bắc Kinh . Nghĩ đến sắp được gặp dì Liên và em gái , cô phấn khởi hào hứng vô cùng . Cũng đã hơn hai tháng không gặp họ cô rất nhớ nhất là Nhật Linh , đứa em gái duy nhất của cô . Mỗi lần nhớ Đình Đình chỉ có thể nhắn tin , gọi điện hoặc vào weibo .

_ Chị chúng ta về nhà dì Liên ở đi , đừng thuê phòng ở khách sạn ! Đình Đình nhìn An Kỳ đề nghị
_ Như vậy có phiền gia đình dì em không ? An Kỳ ái ngại
_ Không ngại !! Cô vội xua tay
_ Dì còn rất thích nữa ấy chứ . Nha chị ! Cô nũng nịu , như sợ chị không đồng ý cô kiếm thêm lí do _ Với lại ở nhà dì còn giúp công ty tiết kiệm được một khoản
_ Hôm nay sao em tốt vậy còn biết lo cho ngân khố công ty nữa ! Chị nói nửa đùa nửa thật , mắt vẫn nhìn về phía trước quan sát đường , tay lái đều đều . Chị biết lí do tiết kiệm chỉ là cái cớ , điều Đình Đình muốn là được về ở cùng em gái
_ Xưa giờ em vẫn vậy mà ! Cô chống chế rồi lại nhõng nhẽo _ Chị đồng ý nha nha !!!
_ Được rồi , về nhà dì Liên ! Chị gật đầu
_ Yeah !! Đình Đình reo lên sung sướng . An Kỳ chỉ lắc đầu cười rồi tập trung tay lái

Đến khu trung cư cao cấp , nơi nhà dì Liên sinh sống . An Kỳ cho xe chạy vào gara dưới tầng hầm , hai chị em xách đồ đi vào thang máy bấm lên tầng 20 .
Cảm giác được trở về nhà thật là tuyệt , Đình Đình cứ lâng lâng trong niềm vui khi sắp được thấy đứa em gái . Chắc Nhật Linh sẽ vui lắm đây

Tinh

Thang máy mở , hai chị em đi thẳng đến căn hộ của dì Liên . Đình Đình nhập mật khẩu mở cửa , hai chị em đi vào .
Nhà dì cũng khá giả nên căn hộ khá rộng rãi hơn 100 m2 , có hai tầng được sơn màu cam nhạt , nội thất tiện nghi đều là đồ đắt tiền
Nhà không có người vắng tanh , mà cũng phải thôi giờ này chắc dì Liên vẫn còn ở quán cafê . Nhật Linh , Gia Nghi còn đang học . Còn chồng dì chắc lại đi công tác , ông là một kiến trúc sư nên ít khi ở nhà . Có khi cả tháng mới về thăm nhà một ngày rồi lại đi

Hai chị em đến ngồi xuống ghế sopha , rót ly nước uống cạn . Xong An Kỳ lên tiếng
_ Chị đi đây ! Còn phải lo một số thứ cho tối nay nữa !
_ Chị không đợi ăn cơm sao ? Cô hỏi
_ Lát chị ăn ở ngoài , em mang đồ chị lên phòng với nhé ?
_ Vâng !
_ Em nhớ chuẩn bị sớm đấy , 4 giờ chị qua đón ! Chị dặn
_ Em biết rồi mà !
An Kỳ cười rồi ra khỏi nhà , Đình Đình đóng cửa rồi mang đồ lên phòng .
Mở balô lấy một bộ đồ ngắn cá tính áo pull trắng quần soọc kaki đen , cô đi vào phòng tắm
Năm phút sau Đình Đình ra khỏi phòng tắm , lấy khăn lau khô tóc , cô leo lên giường nằm
Oa ... Được nằm trên chiếc giường của mình thật sảng khoái , mới đi có hơn hai tháng mà tưởng chừng hai năm cô rất nhớ chiếc giường yêu quý này . Dù nhà ở Trùng Khánh cũng có thể coi là của cô nhưng cô vẫn thích nằm trên chiếc giường này hơn
Sực nhớ chưa báo cho dì Liên . Đình Đình với lấy điện thoại trên bàn mở tìm số dì gọi

_ Đình Đình hả ?
_ Vâng , thưa dì !
_ Sao gọi cho dì giờ này ? Con không học à ?
_ Không ạ , giờ con đang ở nhà nè dì !
_ Ở nhà , ý con là con đang ở Bắc Kinh sao ?
_ Vâng , con mới tới nhà được một lát !
_ Vậy hả ! Giọng dì reo lên vui mừng _ Con ở nhà đợi dì , để dì chạy qua siêu thị mua gà về làm món gà nướng nhé ! _ Dạ ! Con cúp máy đây !!
_ Ừ chào con !
Cúp máy , Đình Đình mỉm cười hạnh phúc . Dì thật tâm lí , mới biết cô về đã nghĩ đến nấu món gà nướng , món mà cô thích nhất . Từ lúc đi Trùng Khánh cô chỉ ước được ăn món gà nướng của dì
Dì Liên rất thương chị em cô , coi cô như con ruột . Luôn dành mọi thứ tốt đẹp nhất cho chị em cô . Mọi người trong gia đình dì đối xử với chị em cô tất tốt .
Đây chính là gia đình đúng nghĩa mà lẽ ra chị em cô đáng được nhận từ chính ba mẹ ruột của mình

Đình Đình cũng rất thương dì , dì là người mẹ thứ hai của chị em cô . Nguời sinh chị em cô là mẹ , người nuôi nấng chăm lo chị em cô là dì . Không có dì , chị em cô sẽ không có ngày hôm nay

Cùng lúc tại trường Bát Trung

Nguyên Nguyên cứ nằm úp mặt trên bàn từ sáng tới giờ , cậu đã quen có Đình Đình ngồi bên cạnh . Hôm nay cô không đi học , cậu cứ thấy thiếu thiếu cái gì đó , cảm giác thật trống vắng . Cậu không muốn làm gì cả chỉ ngủ và ngủ , bao nhiêu lời hay ý đẹp của giáo viên tuôn ra đều bay theo cửa sổ ra ngoài , trong đầu cậu không nhét nổi dù chỉ một từ

Ngay cả tiếng trống báo giờ ăn trưa cậu cũng không để ý
Thấy cậu vẫn nằm im không nhúc nhích , Hữu Kỳ mới xuống lay dậy
_ Vương Nguyên , đi ăn trưa thôi !
Nguyên Nguyên ngước nhìn Hữu Kỳ gật gù
_ Ừ !
_ Cậu hôm nay sao thế ? Hữu Kỳ thắc mắc
_ Không sao , đi thôi ! Nguyên Nguyên đứng dậy bước ra khỏi chỗ ngồi
Hữu Kỳ định đi luôn , thấy Chấn Nam vẫn ngồi đó cậu gọi
_ Cậu không đi hả Chấn Nam ?
_ Cậu đi trước đi ! Cậu uể oải đáp , tâm trạng cậu cũng không khá hơn Nguyên Nguyên là bao . Cậu rất nhớ Đình Đình , không thấy cô , cậu chẳng thể tập trung học được

Hữu Kỳ chẹp miệng rồi ra ngoài , không biết có chuyện gì mà cả Nguyên Nguyên và Chấn Nam đều bần thần như kẻ mắc bệnh tương tư
(Mắc bệnh tương tư chính hiệu lun)

†***********†**************


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro