Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

🔱 Nữ thần Metis

Rất nhiều năm về trước, nhờ sự giúp đỡ của nữ thần Trí Tuệ Metis, Zeus đã khiến vị Thần vương đời trước, Cronus, uống thuốc xổ và nôn ra những đứa con mà hắn từng nuốt vào: Hestia (chị cả), Demeter (chị hai), Hera (chị ba), Hades (anh cả), và Poseidon (anh hai).

Năm đứa trẻ vừa rơi xuống đất đã lớn, ngoại trừ Hera, những đứa trẻ còn lại ngay lập tức trưởng thành thành các vị thần với vẻ ngoài ưu tú, sở hữu cơ thể trưởng thành. Không rõ vì lý do gì, Hera lại lớn lên thành một bé gái nhỏ nhắn, gầy yếu khoảng mười tuổi.

Lúc đó tình hình nguy cấp, Zeus chỉ kịp hô một tiếng "Chạy!" với các anh chị em, rồi vội vàng ôm lấy Hera - người còn chưa kịp phản ứng - quay người bỏ chạy.

Dưới sự yểm trợ của nữ thần Thời Gian Rhea, họ trốn đến một nơi an toàn. Lúc này Zeus mới thả nàng xuống và tự giới thiệu với các anh chị em của mình.

"Ta là Zeus, là ca ca của các ngươi." Hắn cười tươi rói nói với họ. Tuy hắn là người sinh ra sau cùng, nhưng hắn lớn lên trước họ, hơn nữa sức mạnh cũng mạnh nhất, tuyệt đối không thể trở thành đứa em út.

"Lăn đi, rõ ràng ngươi là nhỏ nhất!"

Poseidon nóng tính suýt nhảy dựng lên. Trong bụng Cronus, ở nơi vĩnh viễn tăm tối đó, chỉ có Poseidon là năng động nhất, rất ít khi chịu im lặng. Nhưng, Hera thầm cảm ơn sự năng động của hắn, đã khiến cuộc sống vô vọng đó có chút gợn sóng.

Poseidon nói: "Đừng tưởng rằng chúng ta ở trong bụng hắn thì không biết gì về thế giới bên ngoài. Chúng ta có thể nghe thấy chút âm thanh bên ngoài, biết ngươi là em út của chúng ta."

"Chào ngươi, Zeus, ta là Hades, anh cả của ngươi." Lúc này Hades mặt không biểu cảm nói với Zeus.

"Chị cả của ngươi, Hestia." Hestia ôn nhu nói.

"Demeter, chị hai của ngươi." Demeter lộ ra nụ cười hiền hậu.

Lúc đó Zeus vẫn mang tâm tính của một thiếu niên, bị vấn đề lớn tuổi này chọc tức đến mức mắt trừng lớn. Đột nhiên hắn nhớ đến Hera - người vẫn luôn im lặng ở bên cạnh mình. Hắn quay đầu lại cười rạng rỡ với Hera, nói: "Em gái, ta là ca ca của em..."

"Nàng là chị ba của ngươi - Hera."

Hades lạnh lùng cắt ngang lời hắn. Lúc đó, tất cả họ đều có chút ghen tị với Zeus. Trong khi họ phải tồn tại trong sự tuyệt vọng và cô độc ở nơi tăm tối kia, chỉ có hắn là thoát khỏi bóng tối, được lớn lên dưới ánh mặt trời, được rất nhiều vị thần yêu quý.

Sau khi cứu các con ra, nữ thần Thời Gian Rhea không còn kiêng dè gì nữa, chính thức đoạn tuyệt với Cronus, tuyên chiến với hắn.

Sau đó, Rhea lo lắng cô con gái trông có vẻ yếu ớt này gặp bất trắc, liền gửi nàng đến nhờ Nữ thần Đại Dương Thetis và Thần Sông Đại Dương Oceanus nuôi dưỡng. Ở đó, Hera tránh xa chiến trường, được chăm sóc rất tốt, trải qua những tháng ngày vô ưu vô lo nhất trong cuộc đời.

Khi ấy, Zeus đi lại rất gần gũi với con gái của Thetis và Oceanus - nữ thần trí tuệ sơ khai Metis. Hắn thường xuyên đến tìm nàng để bàn bạc đại sự. Đôi khi gặp Hera, hắn liền vui vẻ tiến lên ôm nàng một cái, tươi cười rạng rỡ, thân mật gọi tên nàng. Hera không thích sự thân mật như vậy, mỗi lần bị hắn ôm đều tức giận đến mức mắt trừng lớn, không nói nên lời.

Còn Metis sẽ đứng bên cạnh nhìn họ cười không ngớt, sau đó giải cứu Hera ra khỏi vòng tay của Zeus. Metis đối xử với Hera rất tốt, không có việc gì liền dẫn nàng đi chơi khắp đại dương, kể cho nàng nghe những chuyện thú vị, vì vậy Hera cũng thân thiết nhất với nàng.

Mặc dù Hera chỉ có cơ thể khoảng mười tuổi, nhưng nàng rốt cuộc đã sống rất lâu, biết Metis thích Zeus, nên liên đới cũng đối xử tốt với nàng. Nhưng điều đó thì có sao, Metis quả thực đã giúp nàng rất nhiều, chăm sóc nàng rất chu đáo, vì thế nàng cảm kích Metis, hy vọng Zeus có thể đối xử tốt với nàng.

Nhưng nữ thần trí tuệ mắt sáng Metis làm sao có thể không nhìn thấy trong mắt Zeus chỉ có dã tâm mà không có tình yêu? Cho nên nàng có thể vì tình yêu trong lòng mà hết lần này đến lần khác giúp hắn thành công, nhưng lại không chấp nhận lời cầu hôn của Zeus.

Ngày đó, Zeus cùng các huynh đệ của mình cuối cùng đã đánh bại Cronus, tước đoạt thần cách của hắn, khiến hắn không còn ý thức tự chủ, hòa hợp vào làm một với các quy tắc trong trời đất.

Metis không tham dự bữa tiệc mừng công của họ, mà dẫn theo Hera - người cũng không muốn nán lại lâu trong yến tiệc - đến một mỏm đá ngầm trên biển, đón gió biển, tắm mình trong ánh trăng, tận hưởng sự yên tĩnh hiếm có này.

"Bây giờ đại cục đã định, không còn chuyện gì của ta nữa." Metis mặc chiếc áo choàng màu xanh sẫm, nhìn mặt biển vô tận nói những lời cô độc, cô đơn.

"Là lo lắng sau này không tiện gặp Zeus sao?" Hera mỉm cười hỏi nàng.

Metis cười nhạt, bất đắc dĩ nói: "Ta là nữ thần trí tuệ, ta rõ ràng tâm ý của mình, hiểu rõ điều mình theo đuổi. Hera, lý trí mách bảo ta không nên dây dưa nhiều với vị thần không yêu ta đó, vì thế ta từ chối lời cầu hôn của hắn. Nhưng ta chỉ cần một lát không thấy hắn liền sẽ nhớ nhung. Giống như bây giờ, Hera, ta thật sự muốn lập tức gặp hắn, được đôi mắt xanh thẳm của hắn nhìn chăm chú."

"Vậy thì đi gặp đi." Hera nói như vậy, cổ vũ trái tim vốn đã dao động của Metis.

"Ngươi là nữ thần trí tuệ, luận mưu lược không ai có thể sánh bằng ngươi, ngươi đoan trang thanh lịch, đôi mắt sáng xinh đẹp, ai mà không yêu ngươi chứ? Zeus nói yêu ngươi, tại sao ngươi lại không tin?"

"Hắn thực sự yêu ta sao?" Metis nhìn nàng, do dự hỏi.

Metis cần một câu trả lời khẳng định, vì thế Hera làm theo ý nàng, gật đầu, thành khẩn nói: "Đúng vậy, hắn yêu ngươi."

Metis hài lòng cười, đôi mắt màu xanh xám in hình sao trời, phản chiếu ánh sáng lấp lánh. Nàng ôm lấy Hera, phát ra tiếng cười vui sướng và thỏa mãn, nói: "Hera thân yêu, bạn của ta, ngươi đã đẩy ta một bước rồi."

Thời gian trôi đi, sự thật về nhiều chuyện đã bị các vị thần cố ý hoặc vô tình lãng quên. Thần Gió đã truyền những chuyện về thần linh xuống nhân gian, nhưng trong quá trình truyền bá lại bị người đời viết lại nhiều lần, rốt cuộc không còn giữ được dáng vẻ ban đầu. Những điều xấu xí, những điều tốt đẹp, được ca tụng, bị bôi nhọ, giải trí cho con người.

Nụ cười rạng rỡ của Zeus ngay trước mắt, khiến mắt nàng đau nhói, lòng nàng quặn thắt.

"Hera, chẳng lẽ nàng muốn ta xin lỗi sao?" Zeus dùng giọng điệu đùa cợt hỏi nàng.

Đến nông nỗi ngày hôm nay, tại sao hắn vẫn còn nghĩ đây chỉ là chuyện nhỏ? Sau khi ban cho nàng nỗi đau nặng nề, tại sao hắn vẫn có thể cười nói với nàng như không có chuyện gì xảy ra?

Zeus thấy Hera vẫn phẫn nộ nhìn mình, liền tiến lên ôm lấy nàng, nói: "Vậy được rồi, Hera, ta xin lỗi."

Dù sao hôm nay hắn đã quyết tâm muốn làm hòa với nàng, xin lỗi thì xin lỗi, mất mặt thì mất mặt.

"Thần vương Zeus tôn quý, con trai của Cronus, chúng ta còn phải dày vò nhau đến bao giờ nữa?" Hera không đẩy hắn ra, cứng đờ trong vòng ôm của hắn, chậm rãi nhưng kiên định nói: "Chúng ta đã chán ghét nhau, mối quan hệ hôn nhân vĩnh cửu này cuối cùng sẽ khiến giữa chúng ta không còn nửa điểm dịu dàng nào, chỉ còn thù hận. Người có sinh mệnh ngắn ngủi có lẽ còn có thể nói về tình yêu vĩnh cửu, nhưng đối với thần linh vĩnh sinh, đó là một lời nói dối nực cười, là một lời nguyền rủa..."

Nụ cười trên mặt Zeus nhạt đi, đôi mắt xanh thẳm có chút lạnh lẽo, hai cánh tay ôm nàng siết chặt hơn. Hắn ghé tai nàng nói: "Ta đã xin lỗi rồi không phải sao? Hera, hãy nắm rõ chừng mực của nàng!"

Hera chua xót cười một tiếng, nói: "Ngươi treo ngược ta năm ngày. Ngày đầu tiên, ta phẫn nộ. Ngày thứ hai, ta sợ hãi. Ngày thứ ba, ta mê man. Ngày thứ tư, ta xem xét lại quá khứ. Ngày thứ năm, Zeus, ta buông xuống. Ngươi cho ta vinh quang, cũng cho ta sỉ nhục. Ta vì gả cho ngươi mới trở thành Nữ thần Hôn nhân, nhưng ngươi lại khiến hôn nhân của ta tan nát."

"Hera, nàng hiện tại còn tỉnh táo không?" Zeus buông nàng ra, nhìn nàng như thể đang nhìn một kẻ điên.

"Ta biết ta đang nói gì, ta rất tỉnh táo." Hera thậm chí còn cười nhạt với hắn một cái.

"Ta thấy nàng không tỉnh táo!" Zeus bị nụ cười kia kích thích đến mức suýt chút nữa phóng một tia sét đánh xuống người nàng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro