Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Tiêu Phách

Thuần Vu Y cắn răng đem năng lượng mạnh mẽ đè ép xuống bất quá lực nàng không đủ ngược lại khiến năng lượng càng mất khống chế làm loạn trong cơ thể nàng. Kinh mạch vừa gãy được liền lại sau đó lại đứt gãy, liên miên không dứt, đau thấu tâm can.

Sức lực chưa hồi phục được bao nhiêu bây giờ bị tiêu hao toàn bộ, thân thể hoàn toàn tê liệt, sau lưng không còn cảm thấy đau nhức nữa, sớm đã mất đi tri giác. Thuần Vu  Y mặt không còn chút huyết sắc, hô hấp cực lực rối loạn. Mùi máu cùng mùi ẩm mốc cực kì gay mũi ập tới trước mặt khiến nàng chán ghét nhíu mày, miệng nghiến ra từng câu chú ngữ đứt đoạn. Năng lượng kì dị từng chút ổn định lại không còn tùy tiện chạy loạn nữa mà theo sự dẫn dắt của nàng co cụm thành một đoàn hắc khí vờn quanh đan điền đã vỡ nát.

- Ngươi phát điên cái gì hả?

Thuần Vu Y điều hòa hô hấp xong liền không đừng được mà nghiến răng.

Mà đoàn hắc khí không biết có phải hiểu lời nàng nói hay không mà thoáng co rúm lại.

- Ra ngoài.- Thấy hắc khí như thế Thuần Vu Y vẫn không chút nhẹ lời 

Đám hắc khí theo lời nàng mà từng bước chuyển ra ngoài. Hắc khí vừa ra không khí đột ngột tăm tối, ám trầm. Nhiệt độ nháy mắt giảm xuống, hơi lạnh từ đâu đột ngột ùa vào. Vốn góc Thuần Vu Y ngồi không phải quá lạnh bây giờ liền như hầm băng, so với bên ngoài không biết còn lạnh hơn bao nhiêu lần. Lấy Thuần Vu Y làm trung tâm, băng tuyết nhanh chóng khuếch tán ra bốn phương tám hướng. Đám rơm rác, mạng nhện cũng kết một tầng băng sương. Thuần Vu Y vốn nhiễm lạnh lại vừa dồn hết tâm lực áp chế hắc khí bây giờ lại bị đông lạnh sắc mặt kém cực kì. Toàn thân nàng không ngừng run rẩy, răng còn không kìm được va vào nhau.

-Tiêu... Phách...

Đoàn hắc khí dường như cũng nhận ra không khí có chút không ổn liền nhanh chóng thu liễm lực lượng, băng giá lấy tốc độ mắt thường quan sát được từng chút rút đi. Nhiệt độ vẫn còn lạnh nhưng ít nhất đã khá hơn lúc trước.

- Chủ nhân, Tiêu Phách...- Đoàn hắc khí dè dặt lên tiếng. Giọng nói thanh thúy như chuông bạc liền làm người ta liên tưởng đến một tiểu oa nhi đáng yêu.

Thuần Vu Y kéo vạt áo chặt một chút ngăn hơi lạnh. Sau lưng vốn mất tri giác bây giờ lại truyền tới từng đợt chua xót. Nàng thoáng nhíu mày, một lời cũng không muốn nói với Tiêu Phách, chịu đựng đau đớn sau lưng lần nữa tự băng bó. Động tác liền mạch, lưu loát, làm xong liền nghiêng người nằm quay lưng về phía Tiêu Phách, cả quá trình không liếc nhìn nàng ta lấy một cái.

Thuần Vu Y bây giờ thực mệt mỏi, đến khí lực quát mắng Tiêu Phách nàng cũng chẳng có, chỉ muốn im lặng nghỉ ngơi một chút. Chủ nhân khối thân thể này vốn là bị đám thân thích đánh rơi xuống hàn đàm, lấy quy cách bắt nạt trước đây của đám người đó mà đối chiếu thì sớm muộn gì cũng quay lại tìm nàng. Trước khi giải quyết một đám phiền toái trước hết phải có sức lực đã. Muốn đòi công đạo mà một chút sức mạnh cũng không có chính là một loại chuyện thiên phương dạ đàm, nghĩ cũng đừng nghĩ đừng nói là làm.

Mà Tiêu Phách lại ngỡ Thuần Vu Y giận nàng cho nên mới như thế liền như kiến bò trên chảo nóng, nhẹ nhàng bay tới gần chủ nhân muốn nhận lỗi.

- Ngươi tốt nhất cách xa ta một chút- Thuần Vu Y đầu cũng không buồn ngoảnh lại, vẫn giữ tư thế quay lưng, thản nhiên lên tiếng. Âm điệu bình lặng không nghe ra tâm tình gì cũng không có nửa điểm đe dọa nhưng lại thành công khiến Tiêu Phách dừng lại, rối rắm lưu chuyển.

Dù không nhìn thấy nhưng Thuần Vu Y vẫn cảm nhận được nàng ta đang làm gì sau lưng mình. Nén không nổi tiếng thở dài, Thuần Vu Y đưa tay xoa nhẹ mi tâm. Thật là mắc nợ nàng ta mà.

- Đây không phải chân thể của ta, còn chưa có năng lực tiếp nhận lực lượng của ngươi. Cho nên sau này ngươi tốt nhất an phận một chút cho ta.

- A...- Tiêu Phách nghe nàng nói liền như bừng tỉnh đại ngộ, không còn rối rắm nữa.

- Chủ nhân, vậy ta...

- Vào đây đi- Thuần Vu Y giơ tay lên, vòng bạc trên tay tản ra ánh sáng nhàn nhạt

Ai, chủ nhân, ta là muốn nói sau này ta có thể đi theo bên người người hay không mà, sao người có thể tuyệt tình như thế...

Tiêu Phách mặc dù ấm ức vẫn nghe lời ngụ vào trong vòng bạc.

Tiêu Phách vừa đi không khí liền ấm áp hơn không ít. Thuần Vu Y hít sâu một hơi, cuối cùng cũng giải quyết xong một cái phiền toái a... Hai mắt nhanh chóng khép lại, hơi thở chẳng mấy chốc đều đều.

Ngoài trời tuyết trắng bay múa. 

Tuyết đầu đông phá lệ lạnh lẽo, buốt giá tận xương tủy.

Gió lạnh phất qua.

Tinh phong huyết vũ.

Nhìn tựa yên bình mà cất dấu vô số nguy cơ.

Đại lục nhấc lên một hồi sóng gió.

Cường giả vi tôn.

Ai mới chân chính cường giả?


( TIÊU PHÁCH ) nguồn : Pinterest




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro