Phản bội
Hứa gia xuất hiện một tuyệt thế mỹ nữ, mới mười tám tuổi nhưng thư cầu thân đã chất thành đống lớn đống nhỏ, đại đa số đều là hào môn thế gia.
Liên hôn là cách nhanh nhất để gia tộc trở nên lớn mạnh, cho nên Hứa Thanh Mi nghiễm nhiên bị cho là công cụ giúp gia tộc thăng tiến, bước vào tầng lớp thượng lưu.
Trái ngược suy nghĩ của gia tộc, Hứa Thanh Mi ở thời điểm hiện tại không hề có ý định kết hôn, thậm chí nếu không gặp được người mình yêu, đời này của nàng tuyệt đối không xuất giá.
Quan điểm bất đồng khiến hai bên nảy sinh xung đột, Hứa gia vì lợi ích liền giở thủ đoạn hòng bức ép Hứa Thanh Mi đi vào khuôn phép.
Hứa Thanh Mi nhất quyết phản kháng, trực tiếp nhảy sông tự sát, may mắn không chết, nàng tiếp tục uống thuốc độc, thiếu chút là hương tiêu ngọc vẫn.
Trước sự quyết liệt đến từ cô gái nhỏ, không riêng Hứa gia từ bỏ, đối tượng liên hôn cũng kiêng kỵ không thôi.
Tuy nhiên, sóng gió vừa qua đi, bi kịch liền ập tới.
Hứa gia bất ngờ kinh doanh sa sút gia cũng chủ đột nhiên mắc phải một căn bệnh lạ. Cách duy nhất để giải quyết là tìm một tên vô gia cư và một nữ tộc nhân phù hợp bát tự tiến hành kết hôn xung hỉ, kết quả nữ tộc nhân này vừa hay lại là Hứa Thanh Mi.
Như một lẽ tất nhiên Hứa Thanh Mi cương quyết phản đối. Gả vào hào môn nàng còn sống chết cự tuyệt, gả cho một tên vô gia cư càng là chuyện không có khả năng.
Chỉ là sự tồn vong gia tộc và sự sống còn của lão gia chủ không cho phép Hứa gia nhượng bộ. Lần này bọn họ sử dụng thủ đoạn cứng rắn hơn rất nhiều. Một bên dùng an nguy người thân bức ép, một bên gán ghép đạo đức khiến nàng không cách nào kháng cự.
Có điều vì để Hứa Thanh Mi toàn tâm toàn ý xung hỉ, Hứa gia quyết định cho nàng một cơ hội cuối cùng.
Đầu tiên bọn họ sẽ bắt trói Hứa Thanh Mi, tạo một hiện trường giả giống như nàng ở trong gia tộc không có bất kỳ địa vị gì. Tiếp đến cho mời một thanh niên vô gia cư bất kỳ nói với hắn về vấn đề xung hỉ và ở rể.
Đối phương từ chối Hứa Thanh Mi lập tức được trả tự do, triệt để làm chủ hôn nhân của mình, ngược lại, nếu đối phương đồng ý, Hứa Thanh Mi cũng phải đồng ý.
Cuối cùng, sau khi lễ xung hỉ hoàn tất, để tránh gia tộc bị những hào môn nàng từ chối trước đó trả thù, nàng cùng người nhà của nàng sẽ bị trục xuất khỏi gia tộc. Ngoài ra dù có bị xã hội sỉ vả nàng cũng phải thay gia tộc gánh lấy.
Tóm lại không đồng ý không sao, một khi đồng ý Hứa Thanh Mi chắc chắn bị nhấn chìm trong địa ngục trần gian, hứng chịu đả kích hủy diệt.
Có điều nói đi cũng phải nói lại. Nam nhân không ai muốn ở rể, cho dù muốn cũng là vì yêu mà nhẫn nhịn. Nhưng ở đây là theo kiểu xung hỉ, và chỉ cần có một tia tôn nghiêm người ta sẽ cự tuyệt.
Nói một cách khác có đến 99% nam nhân không chọn ở rể cho một người không quen biết dưới hình thức xung hỉ chỉ vì đối phương xinh đẹp, đó còn chưa tính không tiền không địa vị.
Dựa trên cán cân tham chiếu Hứa Thanh Mi gần như chiến thắng tuyệt đối. Hứa gia cũng chỉ có thể chấp nhận, bởi vì người có oán niệm là không cách nào xung hỉ.
Hứa Thanh Mai đồng ý đánh cược, toàn bộ tộc nhân tụ tập tại nhà chính, mọi sự chú ý đều đổ dồn về một thanh niên rách rưới dơ bẩn vừa được bảo vệ dẫn đi vào.
Sự xuất hiện của thanh niên khiến bầu không khí bất giác trở nên ngột ngạt, đám tộc nhân người bịt mũi, người xua tay, cố gắng đẩy mùi ô uế tản đi nơi khác.
Thanh niên được đưa đến đứng cạnh Hứa Thanh Mi một mỹ nữ miệng bị dán băng keo, tay chăn bị trói, ngoài ra còn bị hai nữ hầu ghì chặt, trước mặt hắn là lão thái thái Trương Hi Nhu.
- Ngươi tên gì?
Lão thái thái hướng thanh niên lạnh nhạt hỏi.
- Mạc Hạo.
- Biết vì sao ta mời ngươi đến hay không?
- Không biết.
Mạc Hạo lắc đầu, hắn đang ngủ thì bị một đám người đưa đi, nói là mời thực chất là cưỡng ép.
- Ngươi thấy nàng thế nào?
Lão thái thái không vội giải thích, tiếp tục hỏi.
- Rất xinh đẹp,
Mạc Hạo đánh giá Hứa Thanh Mi một chút, sau đó nói.
- Chỉ cần ngươi đồng ý kết hôn với nàng, nàng sẽ là vợ của ngươi, cả đời không rời không bỏ.
- Ngoài ra ngươi còn có thể đến nhà nàng ở rể, không phải lo cơm ăn áo mặc.
Lão thái rốt cuộc nói vào trọng tâm.
- Kết hôn với nàng? Tại sao lại là ta?
Mạc Hạo tỏ ra kinh ngạc, hắn làm sao cũng không ngờ được đối phương vậy mà muốn đem nữ tử này gả cho hắn.
- Ngươi không cần hỏi quá nhiều, ngươi chỉ cần biết ngươi là một kẻ vô gia cư có vận khí tốt.
Lão thái thái nói, ngữ khí dần trở nên không kiên nhẫn.
Nghe đến đây Mạc Hạo căn bản đã hiểu tám chín phần.
Theo đó, gia tộc này hẳn là muốn tổ chức một hôn lễ để tiến hành xung hỉ.
Nữ tử làm chính, người vô gia cư làm phụ, nữ tử không thể thay thế, còn người vô gia thì được chọn ngẫu nhiên trên đường phố, thật không may Mạc Hạo hắn lại bị nhìn trúng.
Tuy nhiên bị nhìn trúng không có nghĩa là đồng ý. Thế giới của hắn không ở đây, mục tiêu của hắn càng không ở đây, cho nên hắn tuyệt đối sẽ không vì bất kỳ kẻ nào mà dừng lại.
Mạc Hạo liếc nhìn Hứa Thanh Mi, nàng cũng quay sang nhìn hắn, sau đó liên tục lắc đầu kèm theo ánh mắt cầu khẩn. Nàng muốn nói hắn không được đồng ý.
Mạc Hạo hơi cau mày, từ tình huống mà xem nữ tử chắc chắn bị bức ép, thậm chí không ngoài khả năng nàng đã cố tự sát để phản kháng. Vậy nên mới bị trói gô như thế.
Mạc Hạo nghĩ mà vẫn không hiểu, rõ ràng kết hôn vẫn có thể ly hôn, đối phương lại vì cái gì kháng cự đến mức không tiếc mạng.
- Ta đồng ý!
Mạc Hạo hướng lão thái thái nói. Hắn rốt cuộc đưa ra quyết định cuối cùng. Thành phố Nam Yên không thiếu nhất chính là người vô gia cư, người tốt thì ít kẻ xấu lại nhiều vô kể, do đó không có Mạc Hạo thì sẽ có người khác thay thế, tóm lại nữ tử tuyệt đối trốn không thoát.
Gặp người tốt không nói, gặp kẻ xấu nửa đời sau chính là một tấm bi kịch. Hơn nữa nhìn biểu hiện của nàng rất có khả năng sống không qua ngày cưới, vậy nên Mạc Hạo quyết định làm người tốt một lần, dù sao trong ba năm qua, nếu không có lòng tốt của xã hội hắn đã sớm chết.
Mạc Hạo tính toán nhiều nhất là ba tháng hắn sẽ trả lại tự do cho Hứa Thanh Mi, bởi hắn không dự định ở quá lâu trên mảnh đất này. Về khái niệm ở rể, vừa xa lạ, vừa phàm tục, vừa không có ý nghĩa, hắn cũng lười để tâm.
S
ốc
- Ngươi có gì để nói hay không?
Ngay khi Mạc Hạo đồng ý, nữ sinh lập tức được cởi trói, lão thái thái hướng ánh mắt về phía nàng cất giọng lạnh nhạt.
H
ứa Thanh Mi toàn thân run rẩy, hai nắm tay siết chặt, đối với nàng kết hôn cùng một người xa lạ không có tình cảm vốn dĩ đã là cơn ác mộng cực kỳ đáng sợ. Và sự đáng sợ đó rất có thể còn nhân lên gấp trăm vạn lần khi đối tượng kết hôn là một kẻ bất tài, rác rưởi.
Vừa nghĩ đến nửa đời sau mỗi ngày đều là phải sống chung với hạng phế vật vô năng, háo sắc hèn mọn, Hứa Thanh Mi không khỏi hoảng hốt sợ hãi, tuyệt vọng đến tận cùng.
Nàng không chịu nỗi, không cách nào chịu nỗi, nàng chỉ muốn muốn chết, chết ngay lập tức.
- Trước không thù sau không oán, ngươi lại cấu kết với bọn họ để hủy ta, vô liêm sỉ, ngươi làm sao không đi chết đi.
Hứa Thanh Mi đột nhiên quay sang Mạc Hao nhìn hắn như nhìn kẻ thù, lạnh như băng nói.
Mạc Hạo ngẩn người, hắn phát hiện trong chuyện này có gì đó không đúng, nhưng lại không biết tìm ai để hỏi.
Mạc Hạo im lặng, Hứa Thanh Mi càng có cơ sở để khẳng định suy nghĩ của mình là đúng, như thế tất cả những gì nàng dành cho hắn không gì ngoài căm ghét.
- Thanh Mi có chơi có chịu, ngươi không định nuốt lời a?
Lão thái thái lại lên tiếng.
- Ta không có gì để nói.
Hứa Thanh Mi hít sâu một hơi đáp. Thua chính là thua, dù có cực kỳ không muốn, nàng cũng chỉ có thể chấp nhận kết hôn.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro