
Chương 4: Sự Bắt Đầu Sai Lầm ( H nhẹ)
Vài phút sau, Nghiêm Luật Xuyên mơ mơ màng màng mở to mắt. Xong chuyện, rượu đã tỉnh không ít, chỉ là hắn có chút đau đầu.
"Tri Hạ, giúp anh ấn ấn đầu."
Nghiêm Luật Xuyên dựa lưng vào đầu giường, dùng tay xoa xoa thái dương. Đợi rất lâu vẫn không thấy vợ, vì thế chỉ đành lảo đảo đi tắm rửa.
Tắm rửa vội vàng xong, Nghiêm Luật Xuyên không trở lại phòng ngủ, mà đi đến phòng khách nhỏ tầng hai, mở cửa sổ kính sát đất, ngồi trên sô pha, nhắm mắt lại, mặc cho gió lạnh thổi vào người.
Thẩm Đồng tính toán thời gian, định bụng ra ngoài thử vận may, xem có thể gặp Nghiêm Luật Xuyên không. Quả nhiên, cô đã gặp được hắn.
"Chú ơi, chú đang làm gì vậy ạ?" Thẩm Đồng cầm ly sữa bò, đứng bên cạnh Nghiêm Luật Xuyên hỏi.
Ý thức Nghiêm Luật Xuyên còn hỗn độn, mơ hồ nghe không rõ, tưởng là Hạ Tri Hạ, liền kéo tay Thẩm Đồng đặt lên thái dương mình:
"Giúp anh ấn ấn đầu."
"Vâng." Thẩm Đồng đặt ly sữa bò xuống đất, cả người ngồi trên tay vịn sô pha, nghiêng người giúp Nghiêm Luật Xuyên mát xa thái dương.
Thủ pháp của cô bé rất tốt, đôi tay mềm mại non mịn kia chạm vào da thịt đàn ông, cảm giác trơn tuột làm hắn vô cùng thoải mái, không khỏi buông lỏng người.
Cô bé vừa tắm xong, chỉ mặc váy ngủ, trên người tỏa ra mùi hương thiếu nữ ngọt ngào. Do tư thế cơ thể, gần như toàn bộ bầu ngực đều áp sát vào mặt bên Nghiêm Luật Xuyên.
Nghiêm Luật Xuyên ngửi thấy hương thiếu nữ, dựa đầu về phía Thẩm Đồng, hơi quay mặt vùi vào trước ngực cô bé, mũi hít mạnh một hơi, nói:
"Thơm quá !"
Nói rồi, hắn duỗi tay cách lớp quần áo xoa nhẹ hai cái nhục thịt bầu ngực Thẩm Đồng.
Hạt đậu đỏ mẫn cảm lập tức dựng thẳng, cứng cứng chạm vào lòng bàn tay người đàn ông. Nghiêm Luật Xuyên bị hạt đậu mài đến dấy lên một tia dục vọng, nhịn không được lại bóp bóp.
Sao lại nhỏ thế này? Người đàn ông thầm nghĩ.
"Chú ơi, con dùng sữa tắm mùi hoa nhài hôm nay, chú thích mùi này ạ? Con cũng rất thích mùi này!"
Thẩm Đồng nghe nói, vui vẻ như tìm được tri âm, vẻ mặt đơn thuần nói.
"Hả?" Chú? Nghiêm Luật Xuyên ý thức được trước mắt không phải Hạ Tri Hạ, hắn mở to mắt, vừa nhìn, là Thẩm Đồng!
"Đồng Đồng chưa ngủ sao?"
Nghiêm Luật Xuyên thu tay lại, ngắt quãng động tác của cô bé, ý bảo cô bé ngồi bên cạnh.
Thẩm Đồng thầm tiếc nuối một tiếng, suýt chút nữa thì thành công!
Cô bé không còn cách nào, đành cầm ly sữa bò lên, ngồi bên cạnh Nghiêm Luật Xuyên.
"Con ngủ không được, định uống chút sữa bò rồi ngủ tiếp." Cô cầm ly uống một ngụm, cuối cùng còn thè lưỡi liếm khóe miệng.
"Dính một chút ở trên."
Nghiêm Luật Xuyên dùng ngón tay lau đi vết sữa bò dính trên môi trên cô bé. Sữa bò màu trắng trên ngón tay mạch sắc của người đàn ông, trông vô cùng gợi cảm.
Thẩm Đồng tâm sinh một kế, lộ ra nụ cười thiên chân, một tay giữ chặt tay người đàn ông, thè lưỡi liếm sữa bò trên ngón tay. Chiếc lưỡi phấn nộn lướt qua ngón tay, xúc cảm đó khiến người đàn ông lưu luyến.
"Chú ơi, chú xem, sạch sẽ rồi!"
Ánh mắt Nghiêm Luật Xuyên tối sầm lại, muốn cô bé liếm thêm vài cái, vì thế hắn nhúng ngón tay vào ly sữa bò khuấy hai cái, rồi lại đưa ngón tay đến bên miệng Thẩm Đồng:
"Đồng Đồng, liếm thêm một chút."
Thẩm Đồng thuận theo làm theo, chiếc lưỡi thơm nhỏ bé e sợ thò ra từ miệng, nhẹ nhàng chạm vào đầu ngón tay Nghiêm Luật Xuyên, lưỡi hơi cuộn lại, sữa bò liền rơi vào miệng.
"Đồng Đồng, liếm từ đầu ngón tay đến tận gốc."
Ánh mắt Nghiêm Luật Xuyên tối tăm, dùng đầu ngón tay vuốt ve môi cô bé.
Thẩm Đồng khẽ mở môi anh đào, theo hướng bên cạnh ngón tay Nghiêm Luật Xuyên liếm về phía gốc, cô nhắm mắt lại, làm như sợ hãi lại tựa thẹn thùng, hàng mi run rẩy nhè nhẹ.
Nghiêm Luật Xuyên nhìn cô bé trắng nõn non nớt, mặt đầy ửng hồng, thè lưỡi e dè liếm bàn tay to ngăm đen của hắn. Dáng vẻ đáng thương lại đáng yêu này, khiến người ta không khỏi muốn trêu chọc một phen. Dương cụ dưới thân hắn hơi ngẩng đầu, lại cứng thêm vài phần.
"Ngọt không?"
Nghiêm Luật Xuyên cắm ngón tay vào miệng Thẩm Đồng, hài hước khiêu khích chiếc lưỡi thơm vô cùng trơn mềm, lúc thì móc vào gốc lưỡi, lúc thì quấn quanh đầu lưỡi.
"Chú ơi... Con, con... Nóng quá... Ân..."
Hai mắt Thẩm Đồng phiếm lệ vì dục tình. Cơ thể được hệ thống cải tạo vô cùng mẫn cảm, không cần nói đến việc người đàn ông tự mình trêu đùa, chỉ cần nhìn thấy một chút sắc khí thôi cũng khiến cô dấy lên xuân dục.
Nghiêm Luật Xuyên nhìn thấy Thẩm Đồng như vậy, dục vọng tăng vọt, lại nhét thêm một ngón tay nữa. Hai ngón tay khép lại, giống như dương vật thọc ra rút vào trong miệng cô bé, coi miệng cô bé như nhục huyệt, khuấy động tạo ra tiếng "tấm tắc" của nước bọt. Khi ngón tay rút ra, kéo theo sợi chỉ bạc ái muội.
Thẩm Đồng trào ra một luồng nhiệt triều, làn da trắng sữa hiện lên màu phấn hồng, trên ngực lấm tấm mồ hôi, thật là gợi tình. Bàn tay mềm mại của cô bé chống vào ngực người đàn ông, muốn đẩy hắn ra, nhưng lại rủ rượi không thể dùng sức.
Nghiêm Luật Xuyên rút ngón tay ra, một tay cởi quần ngủ, nhìn cái miệng nhỏ hồng nhuận của Thẩm Đồng, vuốt ve dương cụ, một tay thăm dò về phía khe nhỏ của Thẩm Đồng...
"Lộc cộc" tiếng bước chân truyền đến, có người tới!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro