Chương 10 : Đại tiệc sinh nhật Nữ đế
Hoàng Ái Thiên chép kinh Phật đến mỏi cả tay. Cũng may nàng trí nhớ tốt, chép đến lần hai đã thuộc cả quyển nên về sau càng dễ chép hơn.
- A hu hu tiểu Thần a, như thế nào mới chép được có 15 lần, tay gia sắp muốn gãy luôn rồi...
- Hì hì, thần đã bảo người không nên đi rồi mà, giờ phải chép phạt cũng đáng nha.
- Hức, gia đã khổ vậy rồi ngươi không an ủi còn trách ta. Tiểu Thần gia đang chán, ngươi có chuyện gì hay kể gia nghe nào!
- A, thần quên không nhắc người, hai ngày nữa là sinh thần của Nữ đế rồi, ngài đã chuẩn bị quà gì chưa?
- Ồ thật sao? Sao giờ ngươi mới nói, ai nha phải tặng mẫu thân gì bây giờ ta...
- Thái nữ, món quà của người nhất định phải ý nghĩa vào, bởi tiệc sinh thần còn có sứ giả các nước khác đến dự, hẳn sẽ dâng lên nhiều thứ quà đặc biệt lắm đấy!
- Thật vậy sao... ừm, a, gia đã biết nên tặng gì cho người rồi, ha ha. Chắc chắn món quà này không ai đụng hàng được... ha ha.
Thế rồi nhanh chóng chép nốt 5 lần quyển kinh, mỗ Thái nữ háo hức chạy đi chuẩn bị quà.
_________________________
Hai ngày nhanh chóng trôi qua, yến tiệc cuối cùng cũng đến. Cả hoàng cung hôm nay được trang hoàng hoa lệ hơn mọi ngày. Cung điện bừng sáng bởi những chiếc đèn lồng xinh xắn đủ màu sắc. Cung nhân đi đi lại lại chuẩn bị mọi thứ đâu ra đấy. Gần đến giờ khai tiệc, mọi thứ đều đã chuẩn bị xong. Các quan lại cùng sứ giả các nước khác đã lần lượt tụ tập đầy đủ nơi tổ chức dạ tiệc. Ai ai cũng ăn mặc chỉnh tề, đẹp đẽ. Các quan viên còn đưa cả nhi tử, nhi nữ đến dự để nhân bữa tiệc mà kết tóc se duyên cho những đôi bạn trẻ. Nữ đế hôm nay mặc bộ phượng bào màu đỏ phi thường lộng lẫy. Trên đầu bà đội phượng quan bằng vàng được điêu khắc tinh tế, sắc sảo. Khuôn mặt Nữ đế xinh đẹp tuyệt sắc, không nhìn ra chút dấu vết của năm tháng. Những món quà quý giá lần lượt được dâng lên. Nào là long châu to tròn, tỏa sáng, nào là tranh thêu chỉ vàng trên gấm lụa, rồi là nhân sâm ngàn năm, ngọc thạch gia truyền... đủ mọi thứ xa hoa trân quý. Thấy quà đã tặng xong, Nữ đế vỗ tay một cái, các cung nhân lui xuống, mọi người ổn định chỗ ngồi, ca vũ nhanh chóng ra sân thể hiện tài năng. Từng động tác múa xoay tròn, uyển chuyển, tạo nên bầu không khí vui tươi, thoải mái hơn bao giờ hết. Nữ đế cười nói :
- Hôm nay rất cảm ơn các quần thần cùng sứ giả từ xa đến nơi này mừng thọ bản đế. Chúc mọi người tận hứng vui chơi trong bữa tiệc này.
Nói rồi Nữ đế quay ra nhỏ giọng hỏi A Dung bên cạnh :
- Thối nha đầu đâu rồi, tại sao giờ này còn chưa có đến?
- Bẩm Nữ đế, thần nghe nói Thái nữ đang bận chuẩn bị quà cho người nên mới đến muộn.
- Nha đầu này, lúc nào cũng...
Nữ đế chưa nói hết câu thì đã thấy phía dưới ca vũ nhanh chóng lui xuống, tất cả mọi ánh đèn trong cung điện vụt tắt. Trong lúc mọi người đang hoảng loạn, một tiếng hát trong trẻo mang giai điệu lạ lùng nhẹ nhàng vang lên :
- Happy birthday to you, happy birthday to you, happy birthday, happy birthday, happy birthday to you!!!
Chỉ thấy tiểu Thái nữ không thấy bóng dáng của chúng ta lúc này đang từ từ vừa hát vừa đi vào. Trên tay nàng là chiếc bánh kì lạ có nhiều tầng, được trang trí rất bắt mắt. Trên bánh còn cắm những chiếc nến nhỏ xinh tỏa ra ánh sáng lung linh huyền ảo. Nàng nhẹ nhàng bước đến trước mặt Nữ đế :
- Mẫu thân, đây là món quà mà con muốn dành tặng người, tuy không đặc biệt quý giá như những món quà khác nhưng trong chiếc bánh này chứa đựng tình yêu to lớn mà con muốn gửi đến người, nó gọi là bánh gato. Người mau chắp tay ước một điều ước và thổi nến đi.
Đôi mắt Nữ đế long lanh tràn đầy hạnh phúc. Nàng theo lời chắp tay ước rồi khẽ thổi tắt nến. Nến vừa tắt, không gian bừng sáng ánh đèn. Hoàng Ái Thiên búng tay một phát, cả bầu trời bỗng sáng rực bởi ánh pháo hoa. Tiếng bùm bùm của pháo hoa như tiếng trống chúc mừng sinh thần của Nữ đế. Không chỉ Nữ đế, chúng quan viên cùng sứ giả có mặt ai nấy đều kinh ngạc không nói nên lời. Cách thức chúc mừng sinh nhật đầy ý nghĩa của Thái nữ khiến những món quà xa sỉ của họ bỗng trở nên vô vị. Trong khi Nữ đế hạnh phúc nở nụ cười mãn nguyện, nàng thật tự hào về tiểu nữ nhi này :
- Nha đầu, cảm ơn con, quả không làm mẫu thân thất vọng nha!
- Hi hi, con của người sao có thể thua kém được, chúc mẫu hậu sinh thần vui vẻ, vạn thọ an khang nha!
Lúc này, từ hàng ghế ngồi của sứ giả, một nam nhân tuấn mỹ bước ra :
- Thật không hổ là Thái nữ Thiên Long quốc, thấy món quà này của người, Cầm mỗ thấy vô cùng hổ thẹn, bởi vậy nhân đây Hiên Viên Cầm ta đại diện cho nước Bạch Hổ xin đàn một khúc kính tặng Nữ đế, chẳng hay có vinh hạnh được cùng Thái nữ phối hợp?
Hoàng Ái Thiên lúc này mới quay ra. Nam nhân tuấn mỹ này thế nhưng chính là Hiên Viên Cầm, người bằng hữu nàng mới kết bạn lúc ở thanh lâu. "Tại sao hắn lại có mặt ở đây nha? Lại còn là sứ giả Bạch Hổ?"
- A... sao ngươi lại...
Nàng chưa kịp nói hết câu, Hiên Viên Cầm đã nháy mắt. Hiểu được ý nghĩ trong mắt hắn, nàng khẽ cười gật đầu. Tri kỉ là như vậy, không quan trọng thân phận ngươi là gì, ngươi là nam hay nữ, chỉ cần hiểu nhau qua một ánh mắt là đủ. Thế là rất tự nhiên, Hiên Viên Cầm dùng đàn ngọc tấu một khúc "Tiêu dao", Hoàng Ái Thiên ở một bên xướng theo điệu nhạc. Hai người một thân áo tím phiêu diêu, một thân ưng bào vàng rực cùng nhau đàn hát. Khung cảnh mỹ lệ không nói lên lời. Ai cũng phải cảm thán sự ăn ý bất ngờ của hai người. Chỉ có một bóng dáng bạch y ngồi trong góc âm thầm đau xót trước hình ảnh như vậy. Hôm trước nàng như thế cướp đi nụ hôn đầu của hắn, vậy mà hôm nay từ đầu đến cuối nàng cũng chưa thèm liếc hắn lấy một cái. Vẫn biết là không thể vậy mà hắn vẫn trầm mê trong sự tùy hứng, ngây thơ của nàng, để rồi lún sâu lúc nào mà không hay. Không sai, hắn chính là Lãnh Tụ Nguyên, kẻ hôm trước bị nàng hôn môi trong lúc say rượu. Từ hôm đó đến giờ, hắn vẫn luôn bối rối suy nghĩ vì hành động của nàng. Nhưng thấy nàng lại là cảnh tượng như thế này. Hắn chỉ nâng chén hớp hết ly rượu rồi lặng lẽ bỏ đi khỏi bữa tiệc.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro