Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 5: Cậu biết hát sao?

Vũ Văn Hữu Thiên bắt đầu đưa mắt đến nhìn Quang Quang, cả người sửng sốt một chút.

Không phải bởi vì tò mò tại sao mà tên chuyển phát nhanh đột nhiên xông vào phòng làm việc của mình, mà là nhìn Quang Quang có bộ dạng trông rất nghệ nhân.

Mọi người phải biết rằng, Vũ Văn Hữu Thiên làm cái nghề giải trí này đã được nhiều năm nên đã gặp qua vô số nam nhân đẹp trai, lịch lãm nhưng không ai có thể lọt vào mắt xanh của cậu. Ấy thế mà vừa thấy Quang Quang cả người cậu như chết lặng cũng đủ chứng tỏ rằng Quang Quang đích thực có một vẻ đẹp làm kinh động cả trời đất.

Một lúc sau Vũ Văn mới hoàn hồn. Cậu cúi đầu xuống tuy rằng tâm tình có chút dao động nhưng đã là Ma Đầu nên sớm đã hình thành thói quen, bất luận trước kẻ nào cũng không thể làm cậu lung lay được.

Quang Quang nhìn thấy trước mắt là một người có địa vị nên trong lòng cậu có chút sợ hãi.

Dẫu sao cậu vừa nói sẽ giúp Thượng Dã bên vực đều là nhất thời kích động. Do cậu từ trước đến giờ đều xem những bộ phim bảo vệ chính nghĩa nên trong đầu cậu lúc nào cũng hiện lên bốn chữ là BÊNH VỰC KẺ YẾU .

- Tôi không phải đến để giao bưu tín. Tôi tôi muốn cùng anh lý luận!

Cuối cùng tiểu khả ái cũng có được một chút dũng khí để nói ra.

Ma Đầu ánh mắt hướng về điện thoại di động một chút cũng không nhìn lên. Cậu gửi cho Quang Quang một tin nhắn.

Quang Quang dựa vào cửa vốn là đang có dũng khí, thế mà sau khi đọc tin nhắn xong không biết thế nào mà cả người cậu mềm nhũn xuống.

Còn muốn nghĩ gì nữa, cậu chỉ là một tên chuyển phát nhanh quèn vốn dĩ không có lấy nỗi một cái lý do nào mà đứng ở đây cùng một tổng giám đốc lý luận, cãi nhau. Nghĩ đến lời Hiểu Nhạc nói: "chỉ cần kiếm tiền, chuyện khác không cần quản"

Thế này thì phen này nguy rồi!

Hiện tại trong đầu Quang Quang thầm nghĩ như vậy. Cậu đang đợi tên ma đầu không để ý mà xoay người bỏ trốn.

Ma đầu đứng lên, từng bước, từng bước tiến đến gần Quang Quang.

Ma đầu sở hữu một thân hình cao to, vạm vỡ nếu so với Quang Quang thì cậu ta đích thị cao hơn Quang Quang hai cái đầu. Quang Quang theo bản năng từng bước lùi về phía sau nhưng mà phía sau cậu lại là một cái bức tường.

Giờ phút này, Quang Quang đã hết đường lui. Ma Đầu đã tiến đến gần, một tay chống lên tường, tay kia thì nắm chặt lấy bả vai của cậu, hai mắt lạnh lùng lướt nhìn từ trên xuống.

Quang Quang có một dự cảm không lành, tiếp theo đây người này sẽ cho cậu một đấm chí mạng.

- Ngươi! Ngươi muốn làm gì thế hả? Tôi                        tôi chỉ là một tên chuyển phát nhanh thôi!!!!

Ma Đầu dường như không nghe thấy gì, hắn tiếp tục tiến mắt xuống nhìn Quang Quang. Khuôn mặt góc cạnh càng ngày càng tiến lại gần.

Cuối cùng Ma Đầu ké vào tai Quang Quang ôn nhu hỏi:

- Cậu là ca sĩ hay sao?

- Cái gì!!!

Quang Quang quả thực không thể tin vào lỗ tai của mình, nói cả nữa ngày trời ấy thế mà hắn lại hỏi một câu chẳng liên quan đến thế, khác nào như "vịt nghe sấm" , tên này là một tên thần kinh.

- Ta hỏi ngươi là ca sĩ hay sao?

Đại Ma đầu hỏi lại một lần nữa, hai câu hỏi chẳng có gì khác nhau.

Lần này Quang Quang khẳng định tên này là một tên thần kinh. Quang Quang cố gắng bình tĩnh lại. Ánh mắt của Ma Đầu rất lạnh, lúc này tiểu khả ái nở một nụ cười tỏa nắng, nụ cười này làm cho tên Ma Đầu kia sửng sốt.

- Ca sĩ? Tôi không phải ca sĩ nhưng tôi biết hát, ngươi muốn nghe ta hát sao?

Tiểu khả ái vừa nói xong, thừa dịp Ma Đầu đang hoảng thần, cậu chui dưới nách Ma Đầu như một đứa trẻ chạy tới ngồi trên bàn làm việc của hắn.

Ma Đầu xoay người không nói gì, lại gật gật đầu tỏ ý muốn nghe tiểu khả ái hát.

Quang Quang dù sau cũng còn nhỏ, gặp phải tình huống như vậy đột nhiên ngồi thẳng lưng lên hát một bài. Cậu cứ hát cứ hát lại không biết rằng cậu hát thật sự rất dở. Ma Đầu trong lòng đã thống khổ đến nỗi muốn rút dao ra tự vẫn.

Cậu con mẹ nó hát như vịt kêu đẻ, bộ dạng tốt như vậy ấy lại mà không có tiềm năng gì cả......

Vũ Văn trong lòng âm thầm mắng chửi nhưng không nói ra. Lúc nãy vừa thấy Quang Quang trong đầu cậu muốn thu nhận về để làm gà mới cho công ty. Nhưng bây giờ nghe cậu ta hát xong lại bật người tha cho cậu ta đi.

Giờ này khắc này, chỉ còn một mình Vũ Văn ở trong phòng, nhưng có một đôi tai nãy giờ đang lắng nghe động tĩnh ở bên trong. Người này chính là "siêu dễ thương"

Có người cho hắn tiền bảo hắn phải giám sát nhất cử nhất động của Vũ Văn.

Tuy rằng "siêu dễ thương" hắn cũng không biết Vũ Văn tìm một tên nam nhân chuyển phát nhanh vào phòng để làm gì. Nhưng hắn chắc chắn rằng Vũ Văn đích thực có một âm mưu gì đó. Hắn âm thầm nở một nụ cười và bỏ đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro