Chương 2: ĐẠI MA ĐẦU GẶT HÁI
Tiểu trợ lý Viên trước giờ đích thị là một người khả ái và đáng yêu. Nàng ngưng thở chờ đợi người kia đến.
Đầu của nàng cuối xuống dưới bàn, cho dù là vậy nàng vẫn cảm thấy chưa đủ vì cô dự đoán hôm nay gã Ma Đầu kia sẽ cho cô một tràng Tinh Phong Huyết Vũ.
"Cộp...... cộp....... cộp" tiếng bước chân của người đó trước giờ vẫn vậy không nhanh, không chậm cho dù trên mặt hắn biểu thị vẻ thần bí khó lường, nhưng mặc khác vẫn là như vậy nhàn nhã, thật giống như trên thế giới này không có bất cứ chuyện gì có thể ảnh hưởng đến tâm tình của hắn. Vũ Văn Hữu Thiên là một nhân vật truyền kỳ của Y Entertainment, Đương Hồng là nghệ nhân nổi tiếng nhất của công ty đều là do một tay hắn nâng lên cả, Đương Hồng nổi tiếng với danh nghĩa là gà mới của Hoàng Phủ Phi.
Nếu mà mọi người có quan tâm thì sẽ biết hiện tại Hoàng Phủ Phi đã làm ra biết bao nhiêu ngôi sao đáng sợ, chỉ cần có người của công ty xuất hiện tham gia vào các event bữa tiệc thì bữa tiệc ấy sẽ bị fan vây đắc, đông như tổ kiến, thậm chí có nhiều lúc vì fan quá đông gây ra hỗn loạn, làm cho những hoạt động bị đình trệ và hủy bỏ.
Mà những ngôi sao này này được nổi tiếng một cách bất ngờ. Ngoài những công lao mà hắn góp cho Hoàng Phủ Phi thì đích thị hắn còn thao túng cả những tên nam nhân mà bề ngoài đẹp trai nhưng bên trong là một tên đồng tính. Tất cả đều do một tay hắn đứng đằng sau đưa lên.
Có thể nói ở Y entertainment Vũ Văn nói một câu thậm chí so với ông chủ còn có lực sát thương hơn.
Vũ Văn tiến tới bên bàn của Viên Nguyên : Theo ta vào phòng.
Viên nguyên cúi đầu dưới bàn mong là Boss không thấy mình và quay trở lại phòng làm việc nhưng nàng lại không nghĩ đến cái thân tướng của hắn cao to có thể nhìn thấy nàng ở dưới bàn.
Chỉ có một giây đồng hồ, Nguy rồi, xem ra lúc này đây là tránh không khỏi! nàng chắc chắc hắn sẽ hướng súng đến phía nàng và bắn.
Mặc kệ nói như thế nào, nàng cũng coi như lợi hại bên cạnh hắn chống đỡ hơn nửa năm, so với người khác mình vẫn là may mắn.
Viên nguyên một bên mình an ủi, một bên hướng Vũ Văn Hữu Thiên lê từng bước vào văn phòng.
Toàn bộ ánh mắt của mọi người trong văn phòng đều nhìn chằm chằm về nàng với một cái nhìn đồng cảm như là sự im lặng của nàng, chỉ có tên "Siêu dễ thương" nhếc môi hừ một tiếng xem ra hắn ta vui sướng khi thấy Viên Nguyên gặp họa.
-Ma Đầu! Ngài cần tôi giúp gì?
Nàng tỏ ra vẻ rất bình tỉnh nhưng thực ra đang rất lo lắng nên nói năng lộn xộn, giao trái tim của mình nói thẳng ra bên ngoài.
Phải biết rằng, Ma Đầu hai chữ này, mặc cho ai cũng không dám như vậy mà công khai ra ngoài miệng.
Vũ Văn ngồi ở bàn làm việc, khóe miệng hắn cười lạnh, góc cạnh của khuôn mặt hiện ra những đường nét sắc sảo, biểu cảm, vẻ mặc đăm chiêu nhìn thoáng qua hắn như một đại nam thần.
Khách quan mà nói, tên nam nhân này đích thực tuấn tú, đẹp trai. Y theo thì ngược lại với vẻ đẹp trai ấy tính cách của hắn rất giống ác ma mọi người chỉ có thể kính nhi viễn chi. ( là chỉ có thể tôn trọng chứ không thể đến gần)
-Ma đầu ???
Vũ Văn lặp lại lời nói của Viên Nguyên, ngoài miệng đột nhiên nở một nụ cười tế nhị sâu xa.
Lúc này, Viên Nguyên mới nhận ra rằng mình đã phạm vào một sai lầm to lớn và đáng sợ như thế nào.
-Không phải ..... không phải ... tôi!!!
Nghĩ trong đầu nàng muốn giải thích nhưng không tài nào nói ra được, đôi môi nàng run lên cầm cập.
- Cô sợ cái gì? Tôi cảm thấy được tên này không tồi, tôi thực thích.
Vũ Văn Hữu Thiên theo trên bàn cầm lấy một cây bút ở trong tay mà xoay giống như đang suy nghĩ gì sự tình, lại giống như là đang hưởng thụ chuyển bút một cách khoái hoạt.
-Cô đi ra ngoài kêu Thượng Dã vào cho tôi.
Chừng khoảng ba mươi giây sau, Đại Ma Đầu lại lên tiếng.
Bản thân Viên Nguyên không nghe được cái gì, bởi trong đầu cô đang nghĩ chẳng lẽ như vậy là đã xong sao? Không lẽ hôm nay mình may mắn tránh được kiếp nạn này sao?
Nàng do dự muốn đuổi theo hỏi một câu vì cái gì? Hôm nay hắn làm sao mà lại tha cho mình? Mà thôi mặc kệ sống được ngày nào hay ngày ấy.
Thượng Dã là một thành viên của Y Entertainment hắn quản lí các nghệ sĩ. Nhận được tin từ Viên Nguyên, cậu ta nghênh ngang bước vào văn phòng của Ma Đầu. Hắn không sợ hãi gì là bởi vì tuần trước, hắn vừa mới giúp Hoàng Phủ Phi đón một cái hợp đồng quảng cáo, quảng cáo có thể nói giá trên trời, giống như hắn đã lập được đại công ở trong công ty, nên hắn lại sợ cái gì đâu?
-Boss, ngươi tìm ta? Đứng ở trước mặt Ma Đầu hắn tỏ vẻ bình tĩnh.
Ma Đầu suy nghĩ cả nữa ngày không nói gì, nhìn thấy Thượng Dã ở đằng kia có chút nóng lòng, mới đột nhiên bỏ bút xuống , thản nhiên mà nói:
-Dọn đồ đi, ngày mai trước giữa trưa tôi mong không nhìn thấy ngươi nữa.
-Ngài nói vậy là có ý gì? Muốn khai trừ tôi sao? Hãy nói ly do cho tôi biết, tôi đã phạm phải cái gì?Thượng Dã đích trong lòng cả kinh, chính là trên mặt biểu hiện sự ngạc nhiên sợ hãi.
-Vì cái gì? Ngươi trong lòng rõ ràng.
-Không! Tôi không rõ ràng lắm!
-Tôi vừa mới giúp Hoàng Phủ Phi nhận một mối quảng cáo lớn như vậy, công ty không thưởng cho tôi còn chưa tính, thế nhưng muốn đem tôi sa thải. Này là tính kiểu gì? Ngươi thực nghĩ muốn lấy thúng úp voi sao?
-Vũ Văn Hữu Thiên, ngươi đừng tưởng rằng tất cả mọi người sợ ngươi, ngươi là có thể muốn làm gì thì làm!
-Thế giới này là có công lý đích, cho dù không có công lý, tôi cũng chịu lao động pháp đích bảo hộ, ngươi muốn đuổi ta đi, không dễ dàng như vậy!
Lại nói tiếp, thượng Dã đôi mắt nhìn thẳng Ma Đầu, đã sớm không phục , dựa vào cái gì toàn bộ công ty mọi người muốn xem sắc mặt của hắn để sống, dựa vào cái gì mọi người ở trước mặt hắn đều phải giống người hầu ?
Cái này gọi là người thắng làm vua, hắn vẫn cảm thấy được mình có năng lực cao, cũng không bại bởi Vũ Văn Hữu Thiên, cũng chỉ là thua ở thời cơ, cùng vận khí thượng thôi.
-Công lý? Ngươi không nên tham nhũng, tham ô, hay muốn bằng chứng để trước mặt ngươi, ngươi mới bằng lòng ngoan ngoãn chạy đi hay sao?
Vũ Văn cười lạnh, sau đó không bao giờ nói một câu nữa.
Ở Vũ Văn Thiên xem ra, do chính miệng cậu nói nên làm cho Thượng Dã bỏ chạy dài. Kêu hắn vào phòng để nói là đã giữ lại cho hắn một chút thể diện . Cả đời của Ma Đầu ghét nhất là có kẻ dưới trướng của hắn làm bậy.
Đại Ma Đầu cũng thừa nhận rằng bản thân hắn từ trước đến nay không hẳn là một người tốt nhưng mà cho dù có làm một Đại Ma Đầu thì cũng là một ma đầu quang minh chính đại. Lén lút tham nhũng tham ô cái loại này giữ lại công ty cũng không thành đại sự gì, đồng ý cho hắn ở nơi này nhất định không được.
Một tiếng sau, Y Entertainment truyền đi một tin tức: Vũ Văn Hữu Thiên đuổi Thượng Dã, nguyên nhân không rõ. Có người hoài nghi là bởi vì Thượng Dã ở lại công ty là một cái gai trong mắt Vũ Văn, một núi không thể có hai cọp, Vũ Văn sợ một ngày Thượng Dã uy hiếp vị trí, địa vị của mình, cho nên đem sa thải tên này.
Không có khả năng! Tuyệt đối không có khả năng là bởi vì nguyên nhân này!
Viên Nguyên nhắn tin trả lời phủ nhận toàn bộ, nàng tin tưởng boss không phải là người như vậy. Đáng tiếc người khác cũng không tin tưởng.
Nàng bình tĩnh lại một lúc, một người hèn hạ lao ra nói: mọi người nên giải tán đi, cẩn thận có người đem lời nói của ngươi vào tai ma đầu, đến lúc đó người bị đuổi không biết chính là ai. Ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm vào Viên Nguyên.
Nói những lời này đích nhân là cái tên"Siêu dễ thương".
Viên Nguyên rất muốn đến gặp Vũ Văn đích thị hỏi cho rõ ràng, rốt cuộc là vì cái gì? Rồi nàng nghĩ ra một việc tốt nhất là lấp kính miệng những người đó.
Thế nhưng, nếu mà nàng thực sự làm như vậy, thì những người đó nhất định bảo nàng là bao che cho Vũ Văn. Nghĩ lại, chỉ có thể âm thầm kìm nén, đến mức khuôn mặt của nàng đỏ bừng lên.
Chú thích:
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro