Mây và trăng
Mây và trăng vui đùa thanh thản
Để gió lưỡng lự biết đi đâu
Đời người này lúc hẹp lúc sâu
Sao ta biết để lường trước được?
Sao không thể cùng nhau tiến bước?
Như mây gió đã làm với nhau
Tại sao cứ là người đến sau
Như mặt trời, bóng tối không thể đến
Dòng biển ra khơi không thấy bến
Thời gian cũng hững hờ mà trôi đi
Ngoảnh lại thời gian nhìn quá khứ
Như cơn sóng trắng dập dờn
Mây và trăng đùa giỡn cạnh nhau.
Bắp & NO
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro