Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG 1: CẬU LÀ KẺ KHÔNG CÓ MẶT TRONG DỮ LIỆU


(*“Chỉ có hai loại người khiến tôi không tra lý lịch. Một là người tôi sẽ giết. Hai là người tôi muốn giữ lại.”*)

**Hồng Kông, 2:12 sáng. Penthouse tầng 36.**

Joshua Hong đặt ly rượu xuống bàn gỗ. Trong phòng, nhạc nền gần như không còn. Chỉ còn mùi khói thuốc phả nghiêng từ cửa sổ — nơi gió cuốn theo lưỡi lam chưa khô máu.

Bữa tiệc “đóng tài sản” của một tay trùm đã chết. Và hôm nay, ông chủ mới lên ngôi — Joshua, gã đàn ông mặc suit trắng, đeo găng tay đen mỏng, cài khuy áo ngược chiều đồng hồ.

> “Người mới tới.” – Vernon thì thầm. “Không có tên trong hồ sơ nhân sự.” 
> “Tốt. Mấy kẻ có tên hay phản bội.” 
> “Hồ sơ trắng trơn, không ảnh, không sinh trắc.” 
> “…Cậu ta đứng ở đâu?” 
> “Cửa phụ. Không đụng rượu. Không hỏi gì. Nhưng ánh mắt vừa nhìn hết đường rút của toàn penthouse.”

Joshua cười nhẹ. 
> “Dắt vào. Tôi muốn biết người không có dữ liệu... liệu có gõ được đúng nhịp khi tôi ra lệnh.”

Cửa mở. Bóng người bước vào.

*Choi Seungcheol.* Không đeo huy hiệu. Không bảng tên. Áo sơ mi xám vải linen, cổ lơi, tay bỏ túi. Mắt không nhìn ai lâu quá 3 giây. 
Nhưng ngay khi Shua xoay ghế nhìn thẳng — Cheol dừng bước.

Chết tiệt.

Một sát thủ không nên run khi nhìn vào mắt người thuê mình. Nhưng Cheol... không thở được trong 3 giây đầu.

> “Cậu là người tôi chưa gọi, nhưng dám tự tìm tới.” – Shua nói, tay xoay ly rượu. 
> “Vì tôi giỏi làm việc cho người không cần xin phép.” 
> “Cậu muốn tôi thuê?” 
> “…Muốn thấy tôi làm việc trước không?”

Shua cười. Rất chậm. 
> “Vậy đi. Trong phòng có 17 người. 4 kẻ phản.” 
> “Cần danh?” 
> “Không. Tôi chỉ muốn thấy cách cậu phân biệt người cần giữ... và người không nên sống sót.”

Cheol gật nhẹ.

Và 5 phút sau — 
*trong tiếng ly cụng, không ai nghe được tiếng đạn bắn từ khẩu SIG dưới tay phải áo vest.* 
Không hô hoán. Không máu bắn tung. 
Chỉ là khi bản nhạc nền kết thúc — 4 người trong bữa tiệc lặng im mãi mãi.

Cheol quay lại. Shua vẫn ngồi. 
> “Làm sạch.” 
> “Tôi giỏi hơn ở phần… giữ sạch.” 
> “Vậy ở lại. Bắt đầu từ đêm nay, anh ngủ ở tầng 35.”

Cheol bước tới. Ngón tay khẽ chỉnh lại khuy tay áo.

> “Tôi là sát thủ.” 
> “Còn tôi là kẻ không ngán chết.” – Joshua đứng dậy. “Nếu cậu định bóp cò sau lưng tôi… làm ơn đừng run tay.” 

Cheol khẽ cười.

> “Không run. Trừ khi anh... nhìn lại.”

---

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro