Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

#6: HẢ! ĐI LẠC RỒI?


Trong một nhà hàng sang trọng, không khí ấm cúng vô cùng, đèn sáng lung linh, mùi thức ăn lan toả.
-Sao em có cảm giác là mình bỏ quên cái j ở công viên nhỉ -Chiên hít hà bên nồi lẩu nóng
-Vậy sao, e đã kiểm tra lại ba lô chưa- Tiểu Khải húp xì xụp mì vừa bỏ vào.
-Em kiểm tra rồi, đủ cả- Chiên lại nếm thử một ít nước-À, vừa rồi, ăn đê, ăn đê
"Từ lần đầu tiên ta đi bên nhau em đã biết tim mình đánh rơi rồi.."
-Hay cậu quên chưa ăn món kem ở đó, tớ ăn rồi, ngon lắm- Nguyên cắn một miếng thịt, đưa miệng lên thổi thổi
"Từ lần đầu môi hôn trao nhau em đã biết không thể yêu thêm aiiiiiii"
-Tớ không có ham ăn như cậu- Chiên quấn thịt vào rau rồi chấm nước tương chua ngọt ăn tiếp (Ặc, viết một hồi đói quá🤤🤤🤤) - Mình đã quên cái j nhỉ?
"Cách anh cười cong môi, cách anh lặng lẽ ngồi.."
-Nhắc mới nhớ, cả chiều đến giờ anh cũng có cảm giác như vậy, cứ thấy thiếu thiếu
"Ngồi nhìn bóng tối lặng thầm.."
-Ừm, giống em-Nguyên nhồm nhoàm nói
"Thời gian trôiiiiii.."
-HAIZZZZ, AI CÓ ĐIỆN THOẠI NGHE ĐI! Để kiu nãy giờ, điếc tai. Của Vương Nguyên phải ko
-Cái giề? Em đâu có nghe nhạc kiểu vậy đâu. Nếu là nhạc ngoại thì phải là của Thiên Tỉ chớ
-Nè nè nè, đừng có nói tớ nha. Mấy kiểu sến sến vậy chắc chắn của Khải ca rồi, rõ ràng phát ra từ cặp anh ấy mà
-Nhạc chuông của anh ko có như vậy, ko phải của anh.
-Chắc ko?-Thiên,Nguyên đồng thanh
Hai cặp mắt tức giận lại chĩa về phía Tiểu Khải, xong lại chĩa về chiếc ba lô đen xì của anh ấy. Biết tiếng nhạc đó đúng là phát ra từ cặp mk, bảo bảo chỉ biết bối rối quặng tay quặng chân mở ra, lúng túng thanh minh
-Anh thề đó ko phải là nhạc chuông điện thoại anh thiệt mờ...
-Ờờờờờờờờờ..-hai người kia bĩu môi
Lục lọi một hồi, anh mới lôi ra được một cái túi nhỏ nhỏ màu hồng, mở ra, quả nhiên là tiếng nhạc phát ra từ điện thoại ở trong đó. Tiểu Khải lại vênh mặt lên
-Thấy chưa, ko phải của anh mà. Túi này của Thảo hồi chiều nhờ anh giữ hộ đó, anh làm gì cài nhạc nữ tính dữ vại. Thảo ớiiiiiiiiiiiiiiiiii! Có điện thoại nè.( Nhỏ đó còn ở khu vui chơi kìa ông😑😑😑 ). Ủa, Thảo đâu rồi mấy đứa?
1 phút im lặng bắt đầu, cả 3 nhìn nhau,mẹt tái mét: Ồồồồồồồồồ..
-.........
.
.
.
.
.
.
.
.
-THẢO ỚIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIII, EM ĐÂU RỒIIIIIIII????
Một sự đồng thanh ko hề nhẹ. Cả ba ngồi trong quán gào lên như khùng làm mọi người giật mình, sau đó ba chân bốn cẳng mặc áo đội mũ chạy như bay ra ngoài.
-Tặc xí, tặc xí, giời ạ, sao ko ai nghe vạiiiiiiiiiiiii-Chiên cuống quýt đứng trên vỉa hè gọi taxi
-Tặc xí cái giề, gấp lắm rồi, chạy bộ đi-Tiểu Khải vừa chạy vừa quay đầu lại la hét, làm đập mặt cả vào cây (Cái tội ko nhìn đường)
Thế là Chiên bị xúi dại chạy theo luôn, còn bạn Trôi thì do lúc nãy bị tuột dây giày ở hành lang mà chạy ra sau
-Chết, đợi em, đợi em, đợi em lên xe với ( xe?)
Dạ vâng, hai bạn thông minh kia đã quên mất là tài xế và xe công ty đang ở ngay rìa đường từ nãy tới giờ, lại tự hại thân chạy ba dãy nhà để đến đó, ko biết nó bao giờ mới được đón zề đây

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro