Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 26 : Ngày đáng nhớ

- Cười gì - Khải liếc tôi

- Có gì đâu , em cũng là con nít mà có gì mà sợ - Tôi cười

- Em là con nít nhưng anh thì không 

- Ồ , chưa chắc à dưới 18 tuổi đều là con nít hết á - Tôi lè lưỡi

- Em ... - Khải cứng họng

- Hà ! Phong cảnh ở ngoài đẹp quá ha - Tôi đánh chóng lãng

Ánh mắt đầy sát khí của Khải nhìn tôi làm tôi cảm thấy nổi da gà , nhưng cuối cùng chuyến bay cũng

 tới Hàn Quốc rồi phải nói là thoát nạn rồi đó chứ , cả 4 đứa vào công viên giải trí lớn  chơi

- Haizzz ! Sao toàn trò trẻ con không vậy - Tôi than vãn

- Cũng hay mà - Tỉ cười lộ hai đồng điếu

- A ! Nhìn kìa là tàu lượn siêu tốc đó - Nguyên hớn hở

- Woa cao quá  chắc là hay lắm đây , được rồi ai đi với em - Tôi khoái chí 

3 người họ nhìn nhau rồi chỉ người này người kia 

- Tuấn Khải / Vương Nguyên / Thiên Tỉ - 3 người chỉ nhau

- Tuấn Khải là đội trưởng lại là người lớn nhất nhóm và can đảm , em mời anh - Nguyên nói

- Không ! Không Nhị Nguyên là người rất thích chơi vậy anh mời em mới đúng - Khải đáp

Cả hai nhìn Tỉ cười gian rồi vỗ vai Tỉ 

- Mình thấy bạn là người  không sợ gì hết lại dũng cảm nữa , mình mời bạn - Nguyên cười gian

- Đúng đó , anh cũng nghĩ  vậy đó đi đi Tỉ vui lắm đó - Khải hùa theo

- Nếu vui thì 2 người đi chung với em - Tỉ lôi Khải và Nguyên đi

- Ớ ... ớ - Khải và Nguyên đồng thanh

- Hay quá có 3 người đi chung còn gì bằng nữa hí hí - Tôi cười

Tôi  và Tỉ ngồi hàng ghế đầu , Khải - Nguyên ngồi sau  . Lúc này thì xe bắt đầu chuyển bánh từ từ lên

 đường ray cao thì Nguyên nói với giọng run run 

- Thực sự là quá cao 

Xe chạy xuống dốc 

- Áaaaaaa - Hàng tá người hét lên

Một lúc sau thì xe dừng lại , Khải - Nguyên - Tỉ tóc ai cũng như ai đều dựng đứng hết cả lên nhìn trông 

tức cười làm sao nhưng cũng dễ thương đó chứ , người sợ nhất có lẽ là Khải và Nguyên đấy 

- Mình thề sẽ không bao giờ chơi tàu lượn siêu tốc nữa - Nguyên nói

- Nhìn kìa mấy anh , là Lâu đài ma ám đó tụi mình vào đó chơi đi - Tôi thích thú

- Hả - Nguyên nói

- Sợ hả , Nguyên tử - Tôi cười

- Ê không được nói như vậy , đi thì đi - Nguyên thanh minh

Đi đầu là Khải còn 3 đứa thì cứ bám sát đằng sau , giống như là vào nhà ma thật vậy dù sao cũng chỉ là

 phòng hờ  , tật giật mình mà , tự nhiên  Nguyên nói

- Mỹ Lệ à đừng khều anh nữa - Nguyên bực mình

- Em đâu có đâu - Tôi đáp

- Em giỡn quoài - Nguyên cười 

- Em không có thật đó - Tôi mếu

Nguyên nhìn lại thấy một bộ xương người đứng sau anh , bộ xương đó cười 

- Hù 

- Áaaa - Nguyên hét lên rồi chạy tán loạn lên không thấy bóng dáng đâu nữa

- Woa , công nghệ nước này tiên tiến ghê - Tôi đơ người

- Ý , tiểu Nguyên đâu rồi - Khải ngó quanh 

- Sợ quá chạy rồi - Tôi lắc đầu 

- Tụi mình chia nhau tìm thôi - Tỉ nói

3 đứa chia ra , tôi đi nhẹ lên cầu thang nhìn xung quanh 

- Oa , giống thật ghê , Nguyên tử này chạy đâu mất rồi . Bực mình

Thấy một bóng người , làm tôi tưởng là Nguyên nên chạy theo 

- Vương Nguyên đừng trốn nữa - Tôi đặt tay lên vai người đó

Người đó quay lại , khuôn mặt trắng bệch mắt màu đỏ hoe cộng thêm những giọt máu chảy dài từ 

miệng mặc bộ đồ dài trắng

- Wow , giống thật quá nhưng mà ... Aaaa - Tôi chạy đi

Cuối cùng thì cũng thấy Vương Nguyên rồi , tôi rón rén đi lại để tay lên vai anh

- Vương Nguyên 

- Aaaaa , đừng bắt tôi  - Nguyên chạy đi 

- Ế ế tôi là con người chứ có phải ma đâu trời , mệt quá đi tìm nữa hả , biết vậy đừng hù người ta được rồi 












Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #tfboys