Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 19 : Sự hi sinh không chính đáng

- Mà hôm nay ta phải tập nhảy chứ , còn 3 ngày nữa thôi là phải biểu diễn trên sân khấu lớn của Trùng Khánh rồi - Tỉ nói

- Ừm đúng rồi , tụi mình tới công ty TF thôi - Tôi đánh chống lãng

- Vậy tối đi cũng được - Khải nói

- Cái gì chứ - Tôi mếu

Cả 4 bốn đứa đón xe buýt đến công ty tập nhảy cho đến chiều gần tối mới về nhà , tôi sợ đi xem phim  

 ma tối thế

 nào cũng sẽ không ngủ được nên kiếm cớ trốn 

- Em không được khỏe cho lắm hay là 3 anh đi đi , em ở nhà 

- Sáng thấy còn khỏe lắm mà sao tự nhiên lại bị bệnh nhanh thế - Nguyên nói

- Ờm ..... thì cũng không biết nữa 

- Định trốn à - Khải lôi tôi đi

- Không ! Không em không muốn đi , em không muốn đi

- Phải đi hết , như vậy mới công bằng

Ở trong rạp phim , tôi ngồi run cầm cập đến những khúc mà oan hồn xuất hiện nhìn thấy ghê làm sao ,

 mặt người phụ nữ đó trắng bệch , thay vì những giọt nước mắt rơi thì đó làn những giọt máu đang chảy

 từ từ nói chung là ghê lắm không kể chi tiết hết được , lúc đó mặt tôi bắt đầu xanh xao tôi nhìn 

Nguyên hình như ấy anh ấy cũng đang rất sợ thì phải , tự nhiên có một cuộc điện thoại làm tôi giật 

mình nhưng mà cũng vui vì không phải xem cái phim kinh dị này nữa

- Em có điện thoại , em ra ngoài một tí - Tôi nhìn Khải rồi chạy vọt đi

- A lô , Thanh Thi hả có chuyện gì không

- Ngày mai là ngày gì biết không 

- Biết chứ ngày mai là 16/6 sinh nhật bạn . Hả sinh nhật bạn hả , ôi trời ơi không phải muốn đòi quà sinh nhật nữa chứ

- Không , nhưng mình muốn bạn làm cho mình một điều 

- Nói đi

- Bạn bứt một cọng tóc của Khải đưa cho mình  được không, nếu bạn làm vậy thì mình sẽ không đòi quà

- Bạn có biết là mất đi một cọng tóc thôi mà anh ấy cũng làm ầm lên đó biết không hả

- Vậy thì thôi , mình muốn có quà gì mà phải đắt tiền đó nha , rẻ tiền không lấy đây

- Không lấy thì cảm ơn à

- Bạn còn nhớ kì thi cuối học kì 2 không , nhờ mình mà bạn mới được 10 điểm môn Lịch sử đó

- Thôi được mình sẽ giúp bạn - Tôi cúp máy

Tôi định vào rạp phim xem tiếp thì lúc đó phim đã kết thúc rồi vui làm sao ấy , nhưng lúc đó nhìn mặt 

Vương Nguyên xanh xao quá , Khải nhìn Nguyên cười

- Xin lỗi vì đã nói em nhát gan coi như lời anh nói lúc sáng bỏ qua đi

- V .... Vậy thì mới được chứ - Tay  Nguyên   run , môi hơi thâm tím

- Anh có sao không - Tôi nói

- Không sao đâu đừng lo - Nguyên gáng cười

Tối hôm đó nhân lúc Khải ngủ say , tôi lẻn qua phòng anh nhẹ nhàng lấy một cọng tóc 

- Ngàn lần xin lỗi anh vì đã đắc tội với anh - Nói rồi tôi bứt một cọng tóc của anh

- Ai da ! Đau quá , ai bứt tóc tôi vậy - Anh nhăn mặt

- Thôi chết rồi - Tôi lo sợ 

Tôi nằm xuống cạnh mép giường núp , Khải mở mắt ra 

- Chết tiệt , đang ngủ yên lành mà tự nhiên ......

Khải ngồi dậy đi xuống giường , vô tình giẫm lên bụng tôi 

- Trời ơi , sao mà xui vậy nè ! Đau quá đi mất - Tôi nói lí nhí trong miệng 

'' Nếu la lên thế nào cũng bị phát hiện , nhưng mà đau quá đi '' 

Không chịu nỗi nữa tôi la lên 

- Aaaaaa ......, đau quá 










Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #tfboys