💗: XI
Marrie (story)
Adeline đã thả 😆
Leona_Laurence đã gửi 1 tin nhắn
Chloé Cathérine đã gửi 1 tin nhắn
Isabelle Eline đã thả 💗
(!) Rai_Edward
•
Leona_Laurence
Chắc t bay qua Anh quá
Marrie
Sao z má?
Leona_Laurence
Quá mệt mỏi
Quá nh drama
T cần đi nghỉ dưỡng
Marrie
Nghe ghe quá v
Thế baoh đi cùng t ln
T cx có vc phải về
Leona_Laurence
Bố mẹ lại ới à:))
Đừng bảo lại phải dính vào câu công tử bột nhà Alex nha
Marrie
M hiểu t ghe
T ngán thg cha đấy lắm r
Leona_Laurence
:)))))) cũng vừa m lắm
Chắc lòng h vẫn vương vấn ai kia
(🙏🏻)
Marrie
Tha t 😭🙏🏻
(😆)
•
Chloé Cathérine
Xinh cá😘
Marrie
Khéo nịnh:))
•
Jullien Gray (story)
Đuổi nó đi còn kịp k🙂 @Chloé Cathérine
Chloé Cathérine đã gửi 😭
Adeline đã thả 😆
A_Robert đã thả 😆
•
Chloé Cathérine
😭
Jullien Gray
T đuổi m liền
Lôi t ra ngồi dậy m học xong h ngủ???
Chloé Cathérine
😭 đừng có z mà
E ngủ có tý
Già r sao khó tính z
Jullien Gray
Là đang năn nỉ đó hả?
Chloé Cathérine
Hoi hoii năn nỉ nè
Mời kẹo mút nha
Jullien Gray
Giống lừa trẻ con ghee
Chloé Cathérine
Thoi thì mình đg ngồi cạnh nhau đấy ấy oi
Mình nchn bth đii a
Jullien Gray
Ừ nhờ
•
Adeline và Leona đã ngồi lại suốt buổi chiều, bày ra một kế hoạch đầy rủi ro để đưa kẻ phản bội ra ánh sáng. Họ quyết định tạo ra một bản sao của thiết kế quan trọng, đặt nó vào một vị trí mà họ biết chắc chắn sẽ thu hút nghi phạm. Nhưng lần này, với tất cả hệ thống an ninh được nâng cấp và hàng loạt camera bí mật, Adeline và Leona muốn ván cược lớn, bắt quả tang ngay tại trận.
Màn đêm buông xuống
Văn phòng chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt từ màn hình máy tính và ánh đèn bàn mờ ảo. Leona và Adeline ngồi trong góc tối, mắt dán chặt vào màn hình an ninh, nín thở chờ đợi. Thời gian cứ chậm rãi trôi qua, căng thẳng len lỏi vào không khí.
Khi đồng hồ điểm 11 giờ, một tiếng động rất nhỏ vang lên từ phía cửa phòng lưu trữ. Adeline quay sang nhìn Leona, tim đập mạnh trong lồng ngực. Cánh cửa phòng lưu trữ từ từ mở ra, một bóng người lén lút bước vào. Mũ lưỡi trai, áo khoác dài – không khó để nhận ra đó chính là Tromperie.
Hắn cẩn thận tiến về phía bàn, ánh mắt lén lút như thể mọi hành động đã được lên kế hoạch. Ngăn kéo kêu lên khe khẽ khi hắn mở ra, tay chầm chậm lần mò tìm kiếm thứ gì đó – rõ ràng là bản thiết kế .
Adeline và Leona trao đổi ánh mắt, rồi cả hai tiến đến cửa phòng lưu trữ, tay chuẩn bị cho cú lật mặt cuối cùng. Ngay khi ánh sáng rực lên, Tromperie giật mình quay lại, đối diện với ánh mắt lạnh lùng của hai người phụ nữ đã chờ đợi giây phút này.
Adeline lạnh lùng nói, giọng điệu cứng rắn: "Cậu định giải thích thế nào đây?"
Tromperie há hốc miệng, lắp bắp: "Em... em chỉ kiểm tra chút thôi..."
Leona nhíu mày, giọng cô sắc lạnh, không còn chút nào là thân thiện. "Kiểm tra? Cậu nghĩ bọn tôi là lũ ngốc à? Đã theo dõi từng bước chân của cậu từ lâu rồi. Nói ngay đi, hoặc bọn tôi sẽ gọi cảnh sát ngay lập tức."
Tromperie biết không còn đường thoát, nhưng thay vì hối hận, hắn bật ra một nụ cười chua chát. "Được thôi... đúng, tôi lấy trộm. Tôi cần tiền, vậy thì sao? Tụi mày nghĩ gì? Tất cả chỉ là tiền mà thôi!"
Adeline nhìn hắn, mắt không hề chớp. "Thế thì chuẩn bị cho ngày tàn của cậu đi." Cô quay người gọi cảnh sát, bỏ mặc Tromperie đứng đó với ánh mắt thách thức.
Khi cảnh sát đến, Tromperie bị áp giải đi, nhưng cái nụ cười mỉm vẫn còn nguyên trên mặt hắn, như thể hắn biết điều gì đó mà hai người phụ nữ kia chưa phát hiện ra.
Adeline quay sang Leona, mắt lóe lên sự mệt mỏi và nhẹ nhõm. "Giờ em chỉ muốn nghỉ ngơi một thời gian."
Leona bật cười, tay vỗ nhẹ vào vai Adeline. "Mày còn phải mệt dài dài đấy. Còn đống rắc rối chưa xong đâu."
Adeline thở dài, ánh mắt chùng xuống. Trong đêm tĩnh lặng, họ không thể dám chắc rằng mọi thứ đã thật sự kết thúc. Sâu thẳm trong lòng họ, vẫn còn đó những mối hoài nghi.
•
Cate_Mallorie ( chỉ mình tôi )
Em đàn nhưng nốt trầm vô vọng
Chẳng vạng vọng nổi đến nơi anh
•
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro