Chương 2
Ngày hôm sau, không khí trong lớp 1-A vẫn như mọi khi – nhộn nhịp và đầy tiếng cười. Tuy nhiên, hôm nay có một điều gì đó khác biệt với Kaminari. Cậu cảm thấy một chút bồn chồn không thể giải thích được khi nhìn thấy Kyoka, mái tóc tím của cô lấp lánh dưới ánh nắng nhẹ của buổi sáng.
Chỉ cần nhìn thấy cô thôi, Kaminari đã cảm nhận được một luồng cảm xúc kỳ lạ dâng lên trong lòng. Mỗi câu đùa hôm qua, mỗi lời trêu ghẹo mà cậu buông ra, tất cả chỉ là những cách cậu tìm cách gần gũi với Kyoka, dù cô không nhận ra.
Khi giờ học bắt đầu, giáo viên yêu cầu cả lớp viết một bài luận ngắn về điều gì đó họ thích nhất. Kaminari ngồi xuống bàn, nhưng tâm trí cậu lại không ở đó. Cậu nhìn qua Kyoka, rồi lại nhìn xuống giấy, mơ màng nghĩ về cách cậu có thể thể hiện cảm xúc của mình một cách chân thành hơn.
"Này, Kyoka..." Kaminari không thể giữ im lặng lâu hơn. Cậu nghiêng người về phía cô, giọng nói trầm ấm và có chút bối rối. "Cậu nghĩ sao về việc... hát một bài cho tớ nghe không?"
Kyoka liếc mắt lên nhìn cậu, đôi lông mày nhíu lại, má ửng hồng- một biểu cảm mà Kaminari đã quá quen thuộc. "Hả? Cái gì vậy? Cậu nói gì thế?"
Cậu mỉm cười, nhưng trong nụ cười ấy, có một chút ngượng ngùng mà cậu không thể che giấu. "Chỉ là... nghĩ đến việc nếu cậu hát, tớ sẽ nghe suốt ngày thôi."
Kyoka ngừng viết, mắt cô nhìn vào Kaminari, dường như có chút bất ngờ. "Lại trò gì nữa vậy?"
Kaminari cảm thấy trái tim mình đập nhanh hơn khi nhìn vào đôi mắt tím thẫm ấy. Cậu cảm nhận rõ ràng sự khác biệt trong không khí, dù Kyoka không hiểu những gì cậu muốn nói. "Cậu có giọng hát tuyệt vời. Tớ chỉ nghĩ... một ngày nào đó, cậu sẽ hát cho tớ nghe, mà tớ sẽ ở đó lắng nghe."
Kyoka nhìn cậu một lúc, trông cô có vẻ bối rồi, quay lại với bài luận của mình. "Cậu toàn nói những lời không đâu cả."
Kaminari cười nhẹ, dù có chút buồn. "Ừ, nhưng tớ chỉ muốn làm cho cậu vui thôi mà."
Kyoka ngại ngùng, cô nói nhỏ đủ để cậu không nghe thấy. ''Đồ ngốc..''
Cậu quay lại với bài luận của mình, nhưng ánh mắt vẫn hướng về phía Kyoka. Những lời chưa nói vẫn lởn vởn trong đầu cậu, nhưng cậu biết rằng dù có bao nhiêu lần trêu chọc, tình cảm thực sự của cậu vẫn chưa thể bày tỏ.
Chap này sao thấy cứ xàm xàm ^^
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro