Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
/BEFEJEZETT/ - Persze hogy ismerlek! - mosolygott rám. - Ami pedig a recepcióslányt illeti..nem az esetem..- Itt szünetet tartott, majd közelebb hajolt hozzám, és a fülembe súgta: - nem ő az esetem.
Tác giả: Thanh Thiển Chi Thượng TuyếtNội dung: Hệ thống, kiếp trước kiếp này, xuyên qua thời khôngNhân vật chính: n Như TuyếtSố chương: 70Editor: Huyền Trân (1-17), Lei Hino (còn lại)Văn án: Ân Như Tuyết bị hệ thống game bắt ép, từng bước một đi lên con đường sủng phi chói sáng.P/s: Hệ thống , sủng văn. Hoan nghênh mọi người, mong mọi người hãy ủng hộ mình.…
Tác giả: DAZUIDịch: Tuyệt Ái Lạc ThànhTóm tắt: Thiếu nữ bình thường chọc phải Vương Phong Liệt hắc đạo bá đạo bạo ngược, hãy nhìn xem thiếu nữ ấy làm thế nào để dạy bảo đại ma vương này thành lão công điển hình! Ông chồng tốt mới vừa được dạy bảo xong lại đột nhiên biến thành ma vương, còn mất hết kí ức, đi vào ma giới! Vì muốn đoạt lại ma vương lão công, thiếu nữ một mình tiến vào ma giới sẽ như thế nào? Tình yêu thần ma, lúc này bắt đầu....…
Tác Giả : Cửu Trọng ĐiệnNguồn : Hằng TỷGIỚI THIỆUĐây là lịch sử trưởng thành của một người xuyên qua thành con chồn nhỏ, đồng thời, cũng là lịch sử một thế hệ đế vương nuôi dưỡng động vật thành phi tử. Hắn, là hoàng đế hô mưa gọi gió. Tàn nhẫn quyết đoán, lạnh lùng vô tình, làm người ta nghe tin đã sợ mất mật. Thế nhưng một nam nhân vô cùng tàn nhẫn như vậy, lại nuôi một con sủng vật. . . Lại cực kì yêu thích, nuông chiều vô hạn với sủng vật. Trích đoạn thứ nhất: Thái giám vội vã chạy vào, thở không ra hơi, bẩm báo nói: "Bệ hạ, con Vân Chồn nhảy vào Thanh Nguyên trì, bắt một con cá Phượng Kim Lân, chạy đi hướng phòng bếp rồi." An Hoằng Hàn đang xử lý công việc, cũng không ngẩng đầu lên, "Nếu nó thích ăn, truyền lệnh cho Luật Vân quốc, để cho bọn họ lại đưa một đàn cá tới đây." Thái giám trợn mắt há hốc mồm, sững sờ ngay tại chỗ, cá Phượng Kim Lân trị giá ngàn vàng, cả Thanh Nguyên trì cũng khoảng chừng hai mươi con. Mà bệ hạ không chỉ dung túng con chồn nhỏ tùy ý làm càn vì hành động bắt mồi, còn muốn lấy loài cá quý hiếm như vậy làm thức ăn cho con chồn nhỏ. 【 con chồn nhỏ chắc chắn sẽ có ngày tu luyện thành người, hãy xem lúc đó một bậc đế vương sẽ làm ra phản ứng gì. . . 】 3 nguyên tắc nuôi thú: Thứ nhất, cho nó ăn no bụng, nói ra cho oai là: Nắm được dạ dày của nó. Thứ hai, phải có tính nhẫn nại, có câu nói, Dục tốc bất đạt Thứ ba, tự mình dạy dỗ, không mượn tay người khác, hay nói cách khác, phải khiến nó biết được. . . . . . nó thuộc sở hữu của người nào. 3 ưu thế lớn…
Thể loại: Hiện đại, 1x1, GL, ngọt sủng, phúc hắc thụ x ôn nhu côngTốc độ: Tùy hứng------------Vì một lần gặp gỡ mà mắc bệnh tương tư.Ai nói băng sơn mỹ nhân thì không được thích người khác nhưng người nàng thích lại là tiểu rùa ngu ngốc cho nên nàng phải từ từ xâm chiếm thế giới của tiểu rùa khiến cô phải tự nói thích nàng."Gặp lại em chính là định mệnh, có được em chính là kế hoạch của tôi"-------------…
Tác giả: Thuần Tình Dương DươngDịch: Gạo @VTCSố chương: 11Tình trạng: Đã hoàn thànhBản dịch chưa được sự đồng ý của tác giả, vui lòng không reup. Không chính xác 100% nghĩa từ văn bản gốc nên mong mọi người góp ý nhẹ nhàng.…
Đây là một bộ truyện điền văn làm ruộng, không có quá nhiều tình tiết gây cấn, hay nữ chính vạn năng, cô ấy xuyên qua đối mặt với việc đã có chồng, có một gia đình nghèo khó, nam chính không tuấn mỹ vô trù, cũng không bá đạo lãnh khốc, anh chỉ là một anh nông dân bình thường, trung hậu, thật thà, thương yêu bảo vệ vợ, có trách nhiệm với gia đình. Nữ chính giúp anh vượt qua mặc cảm, hòa thuận cùng xóm giềng, phấn đấu làm giàu, chăm sóc và giúp đỡ mọi người... đúng như lời tác giả nói, thị phi nhiều, hạnh phúc cũng nhiều…
Hôm nay là sinh nhật mười sáu tuổi của cô nhưng liệu còn có ai nhớ đây? Từ khi bố mẹ ly hôn rồi bỏ lại cô, ngoại trừ mỗi tháng gửi cho cô chút tiền sinh hoạt ít ỏi thì cũng chẳng hỏi han gì nữa, trên đời này người quan tâm cô chỉ còn lại chính bản thân cô.Cô đã quen những ngày tháng dù mưa gió cũng không ai đưa đón, cũng đâu có gì ghê gớm, không phải sao? Cô một mình đi về nhà, thật may là sau khi bố mẹ ly hôn có để lại căn nhà cũ cho cô, giúp cô không đến mức không nơi để về, lưu lạc đầu đường."Á!" Đôi giày vải giá rẻ đã bị mài mòn trở nên mỏng manh, lòng bàn chân bất ngờ bị thứ gì đó đâm phải, cơn đau nhói tràn tới, Diệp Tiên Tiên nhấc chân lên, có chút buồn bực định đá văng cục đá đã đâm vào chân mình, thế nhưng lúc chân giơ lên lại lơ đãng trông thấy bộ dạng của cục đá kia, nó không phải là một cục đá mà là một chiếc nhẫn, rất rất nhỏ.Ma xui quỷ khiến thế nào mà cô nhặt nó lên, cầm trong tay ngắm nghía.Tạo hình cổ xưa, trên thân khắc một hình vẽ phức tạp, nhìn qua có vẻ không tầm thường.Dù sao cũng đang ở bên ngoài, Diệp Tiên Tiên không tiện nhìn kỹ, cô lê đôi giày vải đầy nước đi về nhà.-------------…