Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

1

Cuộc gặp gỡ đầu tiên và hôn ước định mệnh

Trong một nhà hàng sang trọng, ánh đèn chùm sáng rực tạo ra không khí ấm cúng, lộng lẫy. Teahyung, tổng tài trẻ tuổi của tập đoàn nổi tiếng, ngồi một mình tại bàn tiệc, ánh mắt lạnh lùng, không lộ vẻ cảm xúc. Anh luôn vậy, kiên quyết và cứng rắn, trong mọi công việc và cả chuyện tình cảm.

Yoongi, với thân hình nhỏ nhắn, đôi mắt to tròn và nụ cười hiền hòa, bước vào buổi tiệc với một tâm trạng khá lo lắng. Cậu không phải là người thích những nơi đông người, nhưng vì là con trai của một trong những đối tác quan trọng, cậu phải tham gia.

“Chào anh,” Yoongi bước đến gần Teahyung và nhẹ nhàng chào hỏi, giọng cậu nhỏ nhẹ, đôi tay hơi run run. “Tôi là Yoongi, con trai của ông Min. Chúng ta... sẽ kết hôn phải không?”

Teahyung ngẩng mặt lên, ánh mắt lạnh lùng như thể không có gì đặc biệt. Anh gật đầu một cái, không một lời chào đáp lại.

“Ừ, đúng vậy.” Teahyung đáp, giọng trầm và không chút cảm xúc. "Chúng ta sẽ kết hôn. Hôn ước là chuyện giữa gia đình, không cần phải làm ầm lên."

Yoongi ngỡ ngàng, đôi mắt cậu hơi trũng xuống, nhưng rồi lại nở một nụ cười mỉm. “Tôi... tôi nghĩ chúng ta có thể làm bạn trước, phải không?”

Teahyung chỉ nhìn cậu một lúc rồi khẽ nhướng mày. "Tôi không có thời gian để làm bạn. Tất cả những gì tôi cần là một cuộc hôn nhân có lợi cho gia đình và công việc. Còn chuyện cá nhân... không quan trọng."

Yoongi không nói gì, nhưng trong lòng cậu cảm thấy chút hụt hẫng. Cậu đã hy vọng có thể làm gì đó để giảm bớt sự căng thẳng này, nhưng xem ra Teahyung không phải kiểu người dễ tiếp cận.

Nhưng trong khoảnh khắc đó, một cuộc trò chuyện từ phía cha của Yoongi cắt ngang, khiến Yoongi phải quay lại.

“Min Yoongi, con có thấy anh Teahyung không? Cậu ấy là người mà chúng ta đã nói đến,” cha của Yoongi nói, giọng trầm nhưng đầy sự tôn trọng.

“Vâng, cha,” Yoongi đáp lại, nhưng trong lòng lại có chút lo lắng. Cậu không biết phải bắt đầu từ đâu, không biết nói gì thêm.

Teahyung nhìn Yoongi một hồi lâu rồi mới lên tiếng, giọng vẫn không thay đổi: "Tôi không phải là người dễ kết bạn, nhưng nếu phải sống cùng nhau, tôi sẽ tuân thủ mọi điều khoản trong thỏa thuận. Còn lại... xem như là công việc."

Yoongi, mặc dù cảm thấy hơi buồn nhưng vẫn mỉm cười nhẹ. “Tôi hiểu mà. Không sao đâu.”

Cả hai đứng im lặng một lúc, không ai nói thêm gì. Chỉ có tiếng nói chuyện rì rầm xung quanh họ, như thể không khí giữa họ đang càng lúc càng nặng nề hơn.

“Em có thể uống gì không?” Teahyung bỗng lên tiếng, thay đổi chủ đề.

Yoongi bất ngờ vì câu hỏi này. "Cảm ơn, nhưng tôi ổn. Mọi người cứ tự nhiên." Cậu đáp, cố gắng giữ sự bình tĩnh trong giọng nói.

Teahyung nhướng mày một chút, ngạc nhiên vì sự khiêm nhường của Yoongi. Anh không nghĩ rằng một người như Yoongi lại có thể giữ được vẻ dịu dàng, chân thành trong một nơi như thế này.

Buổi tiệc tiếp tục diễn ra, nhưng Teahyung và Yoongi dường như không còn gì để nói. Mỗi người đều chìm trong suy nghĩ riêng. Trong khi Yoongi cảm thấy mình có thể làm gì đó để khiến Teahyung thay đổi, thì Teahyung lại không quan tâm đến điều đó, ít nhất là cho đến lúc này.

Khi buổi tiệc gần kết thúc, Yoongi nhìn thấy Teahyung đang đứng một mình, nhìn ra cửa sổ với vẻ mặt lạnh nhạt. Cậu bước lại gần, nhìn Teahyung từ phía sau.

"Anh..." Yoongi bắt đầu, nhưng lại im lặng khi thấy Teahyung quay lại.

Teahyung không nói gì, chỉ nhìn vào mắt Yoongi rồi nhún vai. “Cảm ơn đã tham gia tiệc. Nếu không có gì khác, tôi sẽ đi trước.”

Yoongi không thể nói gì thêm, chỉ lặng lẽ cúi đầu chào Teahyung rồi quay lưng bước đi.

---

Cho tớ xin 1 ★ nha 😘

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro