Chương VI
Date translate: Oct 9th, 21
Donghyuck rên rỉ khi thức dậy khỏi giường. Cậu nhìn vào lịch. Hôm nay là ngày bữa tiệc của Mark diễn ra. Donghyuck bật dậy và tắm. Cậu muốn có vẻ ngoài đoan trang khi đối mặt với Mark.
Donghyuck chộp lấy một chiếc quần jean rách và một chiếc áo phông trắng. "Chết tiệt, mình trông cũng ổn phết." Cậu lầm bầm, gạt mái tóc đỏ ra khỏi mắt khiến nó hơi lộn xộn.
"Uh, chết tiệt." Donghyuck chộp lấy một chiếc SnapBack và đeo nó vào. "Không..có vẻ kỳ..."
Và đó là cách mà Donghyuck đã dành tổng cộng một tiếng rưỡi để cố gắng trông thật đẹp. Cậu kết thúc với mái tóc đỏ xù lên, quần jean rách và một chiếc áo phông trắng.
Jaemin đã nhắn cho cậu địa chỉ của Mark để Donghyuck không bị lạc. Cậu thở dài và nằm trên giường, cảm thấy thoải mái khi cọ cánh tay vào tấm ga trải giường mềm mại.
Donghyuck nhìn đồng hồ.
3:30 chiều
Ba mươi phút nữa là bữa tiệc bắt đầu. Donghyuck nhận ra rằng cậu có thể mất khá nhiều thời gian để đến nhà Mark nên quyết định ra khỏi nhà sớm.
Cậu đi dọc theo các con đường, mỉm cười với một con chó đang sủa mình và mua một tách cà phê Starbucks trên đường.
Cậu đến nhà Mark, nơi có tiếng nhạc đang bùng nổ. Donghyuck cảm thấy tai mình đang dần bị giết bởi nó. Cậu gõ cửa ba lần cho đến khi có người mở.
"Bạn là?"
"Bạn của Mark" Cậu trả lời. Người đàn ông gật đầu và cho phép Donghyuck vào nhà.
Chén, gối, đồ đạc lộn xộn là những gì Donghyuck có thể nhìn thấy. Anh thấy Jaemin và Jeno đang nói chuyện với nhau. Anh ấy muốn tham gia cùng họ nhưng quyết định họ cần ở một mình.
Donghyuck nhăn nhó và ngồi trên một chiếc ghế dài.
"Donghyuck !!" Cậu nghe thấy ai đó hét lên. Đó là Mark. Cậu lúng túng mỉm cười và nhìn thấy Bạn gái của anh đang tiến về phía mình.
"Ồ... Chào..."
Donghyuck xoay xoay chiếc điện thoại trên tay và nhìn sang hướng khác, hoàn toàn phớt lờ sự thật rằng Mark đang đứng ngay trước mặt mình. "Em không sao chứ?"
"Yah..um..Em chỉ muốn ở một mình." Donghyuck nói và tiếp tục gõ vào điện thoại của mình. Mark cau mày nhưng cũng gật đầu, kéo Eun đi.
Eun chế giễu và đảo mắt khi nghĩ rằng Donghyuck đang cố tỏ thái độ với Mark.
Một người nào đó cuối cùng đã ngồi bên cạnh Donghyuck khi anh ấy đang chơi trò chơi trên điện thoại của mình. "Hì hì." Donghyuck quay lại và nhìn thấy một chàng trai với nhiều chiếc khuyên.
"Chào." Donghyuck mỉm cười với anh. Anh chàng cười khúc khích. "Tôi là Ten."
"Chờ đã..tên của bạn có phải là 1 con số không?" Ten bật ra một tiếng cười khác. "Không. Chittaphon Leechaiyapornkul." Donghyuck bối rối nhìn anh. "Được rồi, cái gì cơ O_o?"
"Nhưng chỉ cần gọi tôi là Ten." Anh ấy đã mỉm cười. Donghyuck gật đầu. "Tại sao bạn không uống một ly vodka?".
"Vodka là gì thế?" Donghyuck nhìn Ten. "Là rượu nhưng tớ nghi ngờ cậu sẽ dễ dàng say."
Donghyuck hơi do dự nhưng dù sao thì cậu cũng quyết định uống. Cậu cầm lấy chiếc cốc và nhấp một hơi. "Chà, thật là đắng." Ten cười khúc khích. Donghyuck uống hết một chén rượu và cảm thấy khó chịu.
Jaemin nhận ra đôi má ửng đỏ của Donghyuck từ đằng xa khi cậu quay lại. "Này, Donghyuck say rồi à?" Jeno đứng cạnh Jaemin hỏi.
"Nae, cậu ấy vẫn ổn, chỉ uống một chút thôi. Em đoán thế." Jaemin cười và chuẩn bị máy ảnh cho những gì sắp xảy ra.
Cậu biết điều đó.
Donghyuck không thể uống được rượu.
"Này Ten, đi thôi." Ten nhìn Donghyuck và bĩu môi. Anh véo má cậu và bước đi với Johnny. Jaemin cười khúc khích.
Tầm nhìn của Donghyuck bắt đầu trở nên như thủy tinh trước mặt anh. Đầu anh quay cuồng. Anh ấy đang nấc.
Lúc đó, Eun đã rời đi.
Mark nhìn thấy Donghyuck và ngồi xuống bên cạnh anh. "Này..woah, em đã uống bao nhiêu ly rồi?"
Donghyuck bật cười. "Này Markuuuuuu ... Anh thật đáng yêuuu." Cậu ôm má Mark. "Oh my goshhh, anh là một giấc mơ..."
Donghyuck lại cười. Khuôn mặt Mark bắt đầu lộ rõ vẻ lo lắng. "Em có ổn không?"
"OPPA!" Donghyuck cười khúc khích. Cậu xoay những ngón tay quanh chiếc áo hoodie của Mark. Cậu kéo anh lại gần. "Oppa, saranghaeyo!" Donghyuck cười và đẩy Mark ra một lần nữa.
Trong khi đó, Jaemin ở bên cạnh, cười khẩy trong khi quay toàn bộ quá trình. Mark cau mày và chạm vào trán Donghyuck nhưng tay anh bị đẩy ra.
"Markuuuuu, anh thật là đáng yêu quá !!!! Tại sao anh lại không phải là của em chứ .." Donghyuck vòng tay qua cổ Mark.
"Anh nghĩ em cần nghỉ ngơi, để anh đưa em lên phòng ngủ." Mark vừa nói vừa bế Donghyuck lên tầng hai. "Chúa ơi, ai biết họ sẽ làm gì?" Jaemin cười và tắt chức năng camera trên điện thoại của mình.
Mark đặt Donghyuck lên giường và sẵn sàng rời đi. "Ani, anh không được rời đi." Donghyuck kéo Mark lên giường cùng mình.
"Markuuuu, anh có biết em muốn hôn môi anh bao lâu rồi không????" Donghyuck hỏi khi Mark có vẻ bối rối.
"Em muốn hôn nó rất nhiều." Donghyuck lại cười. Mark lắc đầu. "Wae?" Donghyuck bĩu môi. "Anh có bạn gái rồi."
"Tạiiiii sao không phải là emmm !?" Donghyuck lại bĩu môi. "Nó phải là emm chứ!!" Cậu chỉ vào chính mình. Mark bật cười trước vẻ say của Donghyuck. Thật là buồn cười và dễ thương khi xem.
"Dạy em cách hôn."
Mark đã bị rung động trước câu nói. "Dạy cho em đi !!! Để em có thể hôn anh tốt hơn !!" Donghyuck bĩu môi. Mark nuốt nước bọt.
"Anh không thể..."
"Vậy thì em sẽ làm."
Donghyuck đưa môi mình vào môi Mark. Mark muốn đẩy Donghyuck ra nhưng thay vào đó anh lại vòng tay qua eo Donghyuck.
Donghyuck vòng tay qua cổ Mark. Anh cắn môi dưới của Mark và liếm nó để giảm bớt cơn đau. Cậu cũng bắt đầu nghịch tóc của Mark, thỉnh thoảng xoay nó.
Donghyuck mỉm cười đáp lại nụ hôn và cậu làm nó sâu sắc hơn. "Mmmmhmm ..." Donghyuck đẩy đầu Mark về mình nhiều hơn.
Lúc này, chàng trai say xỉn thậm chí còn không biết mình đang làm gì.
Mark lùi ra xa và Donghyuck cười khúc khích.
"Em thích điều đó. Đó là bài học tuyệt vời nhất mà em từng có trong đời !!" Donghyuck cười và nằm lên giường.
Mark mỉm cười với Donghyuck. Cả hai ôm nhau trong chăn và chìm vào giấc ngủ. Đó là một buổi make out nóng bỏng nhưng Mark vẫn yêu cô bạn gái của mình.
"Mark.."
Anh nghe thấy Donghyuck rên rỉ trong giấc ngủ.
"Em yêu anh.."
Mark bật cười, nghĩ rằng đó là những lời say sỉn. Anh lấy điện thoại ra và nhắn tin cho Bạn gái của mình. Eun và Mark hai người đã trò chuyện rất vui vẻ.
Mark mỉm cười với Donghyuck và bước ra khỏi phòng.
Anh thở dài và quay trở lại bữa tiệc, để Donghyuck ngủ.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro