Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 3

Đệ tam chương:  tui đâu biết nhân vật chính cũng sẽ thua aaaaaa!

Kế tiếp, Tô Hàn bắt đầu đi sau núi đánh thỏ luyện cấp y như trong trò chơi. Thần kỳ ở chỗ, khi cậu ngượng ngùng dùng cung tiễn bắn chết con thỏ thứ nhất xong, dưới đất không có thi thể con thỏ mà lại là một miếng da thỏ và một ít tiền. Quá trình này lặp lại vài lần, rốt cuộc có con thỏ cho ra một cây "Kiếm rỉ sét".

Tô Hàn cầm cây kiếm thép, rốt cuộc đã có thể bắt đầu sử dụng bộ kiếm pháp cơ bản cậu vừa mới học. Có hệ thống hỗ trợ, lúc đối mặt với quái, Tô Hàn thuận lợi sử dụng mấy động tác trong Kiếm pháp cơ bản, rất nhanh liền tăng đến cấp 7, nhưng vấn đề kế tiếp cũng đến, thỏ hoang phía sau núi đều bị Tô Hàn giết hết rồi, một con cũng tìm không thấy.

Trong kịch bản gốc, Tô Hàn sẽ trở lại trong thôn và phát hiện có một nhóm cướp tập kích thôn làng, nhân vật chính chính khí lẫm liệt tất nhiên là xông lên giết hết bọn cướp, cứu người trong thôn, còn thuận tiện cứu con tin của bọn cướp - một vị đại tiểu th, là nữ chính thứ nhất của trò chơi, kịch bản rất tô rất thích, nhưng chuyện đó là khi nhân vật chính đã đến cấp 10, Tô Hàn hiện tại căn bản đánh không lại toán cướp đó a!

Tô Hàn đợi ở đó một cách ngu ngốc, nhưng đáng lẽ trò chơi trong vài phút sẽ tạo ra quái mới nhưng lúc này lại không có. Mặt trời dần dần xuống núi, Tô Hàn khẽ cắn môi, quyết định mạo hiểm, chung quy nếu bọn cướp không đợi cậu trở về đã đi, cậu phải đi đâu tìm nữ chính để viết tiếp kịch bản đây?

Tô Hàn rối rắm về tới trong thôn, quả nhiên, bọn cướp đã chiếm được thôn làng, tất cả thôn dân đều bị trói lên, toán cướp thì đang lục lọi đồ đáng giá trong từng căn nhà.

"Ô, lại tới thêm mọt đứa nữa, trói nó lại!" Một tên cướp phát hiện cậu, hoàn toàn không coi cậu ra gì, cầm dây thừng tới gần cậu, "Biết điều thì ngoan ngoãn....."

Tên cướp còn chưa dứt lời liền bị Tô Hàn dùng thanh kiếm không sắt bén kia đánh ngất, đám cướp còn lại cũng không dám tiếp tục khinh thường Tô Hàn, vội vàng bao vây cậu.

Tô Hàn thoải mái dùng Kiếm pháp cơ bản đánh gục mấy tên đang bao vây mình, đám còn lại liền không dám đến gần cậu. Nhưng Tô Hàn không dám thả lỏng cảnh giác, bởi vì cậu biết, phía sau còn có thủ lĩnh bọn cướp cấp 10, cũng không dễ đối phó.

"Không ngờ trong cái thôn nhỏ này lại có người biết võ công!" Một người mặc áo ngắn màu xanh đi ra từ phía sau bọn cướp, tóc của hắn rất ngắn, thắt thành một bím tóc phía sau đầu.

Phong thái người này khác so với những tên cướp còn lại quá! Tô Hàn sửng sốt nhìn thủ lĩnh bọn cướp, so với bọn cướp bình thường thì hắn anh tuấn hơn rất nhiều, làn da màu đồng cổ khỏe mạnh, vết đao nơi khóe mắt hoàn toàn không ảnh hưởng gì đến vẻ anh tuấn của hắn, ngược lại còn làm cho hắn có thêm nét đẹp cuồng dã. Khiến người khác chú ý nhất là cơ ngực lõa lồ thoải mái của hắn, có mấy giọt mồ hôi điểm xuyến trên cơ ngực rắn chắc, nhìn mê người cực kỳ, dụ dỗ người ta đến liếm một chút...

Không đúng không đúng! Ông là trai thẳng! Tô Hàn vội vàng lắc lắc đầu, vứt mấy ý niệm kỳ quái ra khoi đầu, nắm chặt thanh kiếm, "Chúng ta đến đấu một trận đi! Ngươi thua thì phải lập tức rời khỏi đây!"

"Vậy nếu ngươi thua thì sao?" Nam nhân rút đao khỏi vỏ, hiển nhiên là đã đáp ứng.

"Tùy ngươi muốn thế nào cũng được!" Tô Hàn cũng không có cái gì để thua, nên liền làm liều.

"Thế nào cũng được sao?" Thủ lĩnh bọn cướp cười, đánh hướng Tô Hà.

Vài phút sau Tô Hàn liền hối hận, bởi vì cậu phát hiện chính mình căn bản đánh không lại người này! Hơn nữa, nam nhân này rõ ràng có thể dễ dàng đánh bại cậu, lại trêu đùa cậu như mèo vờn chuột. Ví dụ như khi thanh đao có thể đả thương cậu, lại chỉ cắt qua quần áo Tô Hàn; hay là dùng đao đẩy ra kiếm của Tô Hàn, rồi áp sát lại sờ sờ mông cậu.

Lúc Tô Hàn tức giận đến sắp chửi ầm lên, đao của hắn đã đặt lên yết cầu Tô Hàn, "Ngươi thua rồi, hiện tại đến phiên ca đến thu hoạch phần thưởng."

Tô Hàn cảm giác nam nhân hình như không muốn giết cậu, lại cảm thấy có gì đó không thích hợp, nhưng cậu vẫn ngoan ngoãn buông kiếm xuống, sau đó, cậu liền bị lột quần.

"Không ngờ người trông gầy teo nhưng mông vẫn có chút thịt nha!" Thủ lĩnh bọn cướp  một tay vuốt ve thưởng thức mông Tô Hàn, ngón tay còn thỉnh thoảng khều đến tiểu huyệt chưa ai từng chạm qua của Tô Hàn.

"Câm miệng! Ngươi cút đi!" Tô Hàn cũng không dám lộn xộn, bởi vì thủ lĩnh bọn cướp đang đặt đoản dảo trên phần dưới của cậu, đành phải sử dụng võ mồm.

"Cút đi? Là ý này sao?" Thủ lĩnh bọn cướp sờ tay lên âm nang Tô Hàn, hai viên cầu bị hắn ma sát qua lại trong bàn tay.

"Ngươi... Ân a...." Tô Hàn vừa định mắng, miệng lại không nhịn được phát ra tiếng rên rỉ, vội vàng nhắm chặt miệng lại.

"Thanh âm cũng không tệ lắm nha !" Thủ lĩnh bọn cướp cầm dường vật Tô Hà, một tay còn lại thì cầm đoản đao đặt ở trên âm mao Tô Hàn, "Đến, ca giúp ngươi làm sạch một chút!"

Ca ngươi đầu a ! Ai là đệ đệ của ngươi! Tô Hàn muốn mắng cũng không dám mở miệng, bởi vì giờ phút này đoản đao cách chỗ nhạy cảm của cậu quá gần.

Thủ lĩnh bọn cướp hai ba phát liền đem âm mao không mấy rậm rạp của Tô Hàn cạo hết, xong hắn tùy tay cắm đoản đảo vào vỏ, hai tay đều đặt lên dương vật nửa cương của Tô Hàn, "Thật là mẫn cảm a, cư nhiên như vậy cũng cứng rắn lên, rất thích ca sờ ngươi như vậy sao!"

"Phi! Đàn ông bị như vậy thì đều sẽ có cảm giác hết! Ta mới không thích bị nam nhân sờ đâu !" Không có bị đao ngăn lại, lá gan Tô Hàn phình to không ít, bắt đầu lớn tiếng phản bác.

"Gạt người! Lúc người vừa nhìn thấy ca, thiếu chút nữa là chảy nước miếng rồi!" Thủ lĩnh bọn cướp kéo tay Tô Hàn đặt lên ngực mình, "Rất thích ngực của ca phải không, muốn sờ thì cứ sờ!"

Bọn cướp xunh quanh đều cười ha ha lên, Tô Hàn lúc này mới nhận ra chính mình bị một nam nhân dâm loạn trước mặt rất nhiều người, mặt đỏ bừng mắng: "Ta mới không có! Tên hỗn đản này! Biến thái!"

"Được rồi, ngươi không phải thì không phải!" Thủ lĩnh bọn cươpnhins vai, đem Tô Hàn ép xuống thành tư thế quỳ nằm sấp, hai tay nắm lấy phiến mông cong nẩy của Tô Hàn, "Dù sao ca cũng rất thích cái mông nhỏ của ngươi!"

Mẹ nó! Tô Hàn đều sắp bị cái khí thế vô sỉ không biết xấu hổ của hắn làm rung động, một câu cũng không mắng ra được.

"Nói thật, hôm nay vận khí rất không tệ, ngươi tới rất đúng lúc!" Thủ lĩnh bọn cướp vui vẻ móc ra một cái hộp gì đó, "Vốn là ca tính đi trước, mấy việc nhỏ này cho bọn họ xử lý là được."

Tô Hàn rơi lệ đầy mặt, biết vậy cậu sẽ đến chậm một chút.

"Được rồi, thả lỏng một chút, để ta cho ngươi đồ tốt." Thủ lĩnh bọn cướp quét một ít thuốc mỡ từ trong chiếc hộp ra, thoa lên cửa huyệt của Tô Hàn, thuốc đó rất kỳ quái, gần như là vừa thoa lên đã hóa thành chất lỏng, chảy vào trong hậu huyệt Tô Hàn.

"Thế là tốt rồi!" Thủ lĩnh bọn cướp chậm rãi cắm ngón tay vào cúc huyệt Tô Hàn, "Tiểu đệ đệ, ca sắp khai bao cho ngươi rồi!"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: