Chương 1
Đệ nhất chương: sơ nhập trò chơi
Tô Hàn sau khi đánh bại Ma giáo liền chọn mang theo ba hồng nhan tri kỷ thoái ẩn giang hồ, bình đạm sinh hoạt đến cuối đời...
The end
Tô Hàn buông xuống con chuột, đứng lên, lười biếng duỗi eo.
Cái game RPG này là một sản phẩm nội địa, cậu đã chơi 1 buổi chiều, rốt cuộc cũng đến cuối. Trò chơi tên Kiếm sư truyền kỳ, tuy tuơng đối ngắn, nội dung cũng theo lói mòn, nhưng ăn điểm ở đồ họa tinh tế đẹp đẽ, mấy cô hồng nhan tri kỷ của nhân vật chính lại đẹp xuất sắc, dù không có tình tiết nóng bỏng, nguời xem cũng thấy đủ vui tai vui mắt. Quan trọng nhất là người chiến thắng lớn nhất trong game, nhân vật chính vừa hay cùng tên với Tô Hàn.
Là một bạn trạch nam, điều đó làm thỏa mãn cái sự ATSM của Tô Hàn hết sức, nhất là cái kết cục ôm được mấy em mỹ nhân về lại càng làm Tô Hàn hài lòng.
Ăn xong gói mì tôm, Tô Hàn quyết định ngủ bù, tối nay cậu có hẹn với vài người bạn cùng nhau đánh phó bản, giờ ngồi chơi một buổi chiều làm cậu hơi thấm mệt.
Chỉ trong chốc lát, cậu đã ngủ say.
"Tiểu Hàn? Tiểu Hàn?" Tiếng kêu làm cậu giật mình tỉnh dậy
Đầu tiên Tô Hàn hơi sửng sốt, sau lại liền bị bà thím đứng trước mặt làm giật mình, "Bà là ai?" Cậu thốt lên, nhà cậu thuê chỉ có một phòng, sao tự nhiên lại có người khác?
"Thằng nhóc nhà ngươi ngủ tới choáng váng luôn rồi à?" Bà thím bị dọa, "Ta phải đi tìm Lưu đại phu ở đầu thôn đến xem ngươi mới được!"
"Lưu đại phu?" Tô Hàn lại sửng sốt một chút, sao cái tên này nghe hơi quen tai?
"Ngươi không phải đang dọa Ngô đại nương đấy chứ?" Bà thím đưa tay lên sờ trán Tô Hàn, "Chẳng lẽ là phát sốt đến hỏng đầu óc rồi?"
Tô Hàn đột nhiên phát hiện, bà thím trước mặt mình cùng một NPC trong cái game cậu chơi hết một buổi chiều cơ hồ giống nhau như đúc -- là một bà thím cùng thôn với nhân vật chính, quan hệ với nhau không tồi.
Mình xuyên vô game sao? Tô Hàn hung hăng nhéo đùi một cái, xác định không phải nằm mơ xong Tô Hàn bắt đầu hoảng sợ, mặc dù cậu thường xuyên ảo tưởng mình xuyên việt sẽ như thế nào, nhưng khi ảo tưởng thành sự thật, cậu lại hold không được nha! Bây giờ cậu nên làm thế nào đây?
"Bảng điều khiển trò chơi đã mở." Tiếng nói làm Tô Hàn hoảng sợ, lập tức, cậu liền thấy được một cái bảng trong suốt, giống như bản nhân vật trong game để xem thuộc tính nhân vật.
Trên bảng là một cái avatar chibi, bên cạnh ghi: Tô Hàn, cấp 1.
Tô Hàn nhìn kỹ một chút, trong có tìm được nút lưu game, điều này làm cậu hơi hoảng hốt, không có chức năng lưu game, vậy nếu cậu chết trong game, có phải cậu cũng sẽ chết trong hiện thực?
Điều duy nhất đáng mừng là ở góc dưới bên phải tấm bảng có một cái nút màu xám ghi "Về nhà", điều kiện kích phát là phải clear game.
"Tiểu Hàn ngươi đừng dọa bà!" Ngô đại nương nhìn cậu nửa ngày không nói tiếng nào thì sốt ruột, chống gậy chuẩn bị đi ra ngoài gọi người.
"Ta không sao, Ngô đại nương ta không sao." Tô Hàn vội vàng ngăn cản nàng, "Ta chỉ là ngủ đến hơi hồ đồ thôi."
"Vậy tốt rồi." Ngô đại nương nhẹ nhõm thở ra,"Bằng không hôm nay nghỉ ngơi một ngày đi, chuyện thuốc men có thể về sau lại nói."
"Không cần." Tô Hàn vừa nghe liền biết đây là nhiệm vụ đầu tiên -- giúpNgô đại nương đi hái thuốc. Giờ đã biết cách về nhà, cậu liền gấp gáp muốn tự mình đi thăm dò trò chơi một chút.
"Vậy ngươi chính mình cẩn thận!" Sau khi dặn dò nhiều lần, Ngô đại nương liền rời đi, Tô Hàn cũng bắt đầu khẩn cấp kiểm tra chính mình cùng căn phòng cậu đang ở.
Nhân vật chính Tô Hàn là cô nhi, được bà con trong thôn hảo tâm tập thể nuôi lớn, sau khi có thể độc lập sinh hoạt thì trở thành một thợ săn.
Tô Hàn kiểm tra một chút mới phát hiện, thân thể này giống y chang cái thân thể không cao không thấp, trói gà không chặt của mình trong hiện thực, chứ không phải cơ thể có tỷ lệ hoàn mỹ của nhân vật chính trong game, điều này làm cho cậu hơi ủ rũ. Mà căn nhà của nhân vật chính cũng xác thật giống như miêu tả trong game -- một nghèo hai trắng.
Cầm lên công cụ duy nhất trong phòng -- một bộ cung tiễn cùng một cái cuốc, Tô Hàn liền xuất phát.
Đi ra khỏi cái chòi của mình, Tô Hàn cùng mỗi người trong thôn đối thoại, ai cũng nói mấy lời phù hợp thân phận giống trong game.
Như là "Nghe nói ngươi hôm nay muốn đi giúp Ngô đại nương hái thuốc, thật sự là hảo hài tử !""Hôm nay thời tiết tốt, thích hợp đi ra ngoài săn thú."vân vân... Trong thôn Lưu đại phu còn cho cậu hai viên bổ huyết tăng lực, dặn cậu trên đường cẩn thận.
Giống như trong game, từng NPC đều chỉ có một hai câu kịch bản, vô luận cùng bọn họ đối thoại bao nhiêu lần, họ cũng chỉ sẽ nói hai câu đó, cho nên Tô Hàn cất kỹ thuốc tăng lực xong liền xuất phát đến hậu sơn .
Sau khi dễ dàng hái đến thảo dược cùng giết mấy con thỏ hoang , Tô Hàn bắt đầu ở hậu sơn tìm kiếm. Dựa theo kịch bản, cậu sẽ gặp được một hiệp khách đang bị trọng thương, sau khi dùng thảo dược cứu hắn, hiệp khách sẽ đưa cho cậu một cuốn kiếm chiêu nội công tâm pháp cơ bản, mở ra con đường làm Kiếm Sư của cậu.
Quả nhiên, tại bên bờ một con sông nhỏ, Tô Hàn phát hiện một nam nhân đang hấp hối.
Áo trắng trên người nam nhân cơ hồ đã bị máu nhuộm thành màu đỏ, miệng vết thương trên ngực thoạt nhìn rất là nghiêm trọng, trong tay hắn còn nắm chặt một thanh trường kiếm, nhìn qua như là bị trôi từ thượng lưu xuống đến đây.
Tô Hàn đem thảo được vừa hái được đắp lên miệng vết thương, miễn cưỡng đem quần áo của xé thành dải dài băng bó cho hắn, lại đem thuốc tăng lực của Lưu đại phu cho cậu đút cho nam nhân. Chăm sóc như vậy cả buổi, nam nhân mới từ từ chuyển tỉnh.
"Xem ra là ngươi cứu ta, tiểu huynh đệ, thật sự rất cám ơn ngươi ." Nam nhân nhìn Tô Hàn, mặt tái nhợt nhưng tràn đầy cảm kích.
"Không cần cảm tạ không cần cảm tạ !" Tô Hàn trong lòng lại nghĩ, mau mau đem nội công tâm pháp của ngươi tặng cho ta là được !
Trong game, nam nhân xem như sư phụ thụ nghiệp của Tô Hàn, bởi chính hắn thương thế quá nặng, lại thêm hắn cho rằng nhân vật chính có tâm tính chính trực, là người tốt, nên liền đem nội công tâm pháp của sư môn truyền cho Tô Hàn. Tô Hàn sau khi tu luyện [ đương nhiên, nam chính là thiên tài nên chỉ dùng vài canh giờ liền học được tầng thứ nhất ], liền dùng nội lực giúp nam nhân trị thương, trước khi đi ,nam nhân lại tặng cho Tô Hàn một quyểnkiếm pháp cơ sở, chính thức mở ra con đường luyện võ của Tô Hàn.
Quả nhiên, nam nhân từ trong lòng móc ra một cuốn sổ nhỏ như trong game,"Tiểu huynh đệ, thực không dám giấu diếm. Thực ra ta còn trúng một loại kì độc, cần người khác dùng nội lực giúp ta hút ra độc tố. Ta thấy ngươi là người tốt, đây là nội công tâm pháp của môn phái của ta, nếu ngươi có thể......"
"Ta sẽ tận lực ." Tô Hàn cố gắng bày ra một biểu tình nghiêm túc, trong lòng lại nghi hoặc, trong game không có tình tiết trúng độc này a? Nhưng cậu cũng không nghĩ nhiều, thò tay tiếp nhận sổ nhỏ.
"Đã học được cúc hoa bảo điển tầng thứ nhất." Tô Hàn còn chưa kịp thấy rõ chữ trên bìa liền nghe được âm thanh này, cái gì gọi là cúc hoa tâm pháp? Không phải Trường Sinh quyết sao ! Tô Hàn cúi đầu cuốn sổ trong tay, phía trên quả nhiên viết bốn chữ to"Cúc hoa bảo điển".
Đây là cái quỷ gì?! Tô Hàn trong lòng nhất thời như là có vài ngàn con thảo nê mã phi nhanh qua, ta đây xuyên đến bản game bị đạo sao? !
"Thật sự là quá tốt rồi !" Nam nhân kinh hỉ nhìn Tô Hàn,"Tiểu huynh đệ ngươi thật sự là thiên tài ! Nhanh như vậy liền lĩnh hội !"
Ta còn chưa lật ra trang nào có được không? Ngươi thế nào liền biết ta học xong? Tô Hàn nhịn xuống xúc động phun tào, đem cuốn sách nhét vào trong lòng, vừa bị nhét vào đi, cuốn sách liền tự động bay vào túi hệ thống ,"Ta nên làm thế nào để giúp ngươi hấp độc ra?"
Nam nhân đột nhiên cởi áo tuột quần.
"Ngươi muốn làm gì? !" Tô Hàn đột nhiên có một loại dự cảm không tốt.
"Chỉ cần ngươi vận công, dùng miệng giúp ta đem độc hấp đi ra là xong !" Nam nhân chỉ chính mình dương vật, chăm chú nhìn Tô Hàn.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro