Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 21 ( END )

Tay buồn bực, chẳng lẽ vừa rồi mình lại làm cái gì chọc giận y?

"A" Hắn vội vàng theo sau giải thích: "Ta không phải muốn đối xử lãnh đạm với đồng bọn của ngươi như vậy...."

"Bọn họ không phải đồng bọn của ta." New trừng mắt nhìn hắn: "Hơn nữa ta cũng không phải tức giận cái đó."

"Kia... Vậy vì sao?" Tay như lọt vào sương mù.

Nhìn vẻ mặt còn mờ mịt của Ma vương, New rốt cuộc bạo phát: "Ngươi cái tên ngu ngốc này!"

Tay thật hoảng sợ, chưa từng nhìn thấy bộ dáng New phẫn nộ như vậy, biểu tình của y chỉ có thể dùng ba chữ 'khí phát nổ' để hình dung.

"Ngươi có đầu óc hay không?!" New nổi trận lôi đình. Người không dể dàng tức giận một khi giận lên ngay cả mắt đều như muốn nổ ra lửa. Bình sinh lần đầu phát hỏa lớn như vậy, mình cũng không rõ được vì sao lại tức giận đến như vậy, không khống chế được như vậy. Bất quá, vừa rồi lúc hắn chạy đến, trái tim của mình thật sự như muốn ngừng đập, thiếu chút nữa không thể hô hấp.

"Ta đã nói với ngươi rồi, ta có thể bảo vệ mình! Ngươi còn mắt điếc tai ngơ xán lại?! Từ xa như vậy nhảy lại đây, muốn đi chết sao?! Ngươi...."

Câu nói kế tiếp, tất cả đều biến mất trong miệng Tay, mở đôi môi New ra, Tay đem đầu lưỡi của mình vào tiến quân thần tốc, tung hoành ngang dọc. Khó kìm lòng nổi, bây giờ nhớ lại vẫn còn chút run rẩy, nếu lúc ấy mình không kịp ra tay, nếu người này vì cứu mình mà.... New gắt gao ôm lại Tay, dùng toàn bộ tâm mình cảm nhận tình triều vô hạn của đối phương. Không thể mất đi, không muốn mất đi...

Miệng lưỡi giao triền.

Thật lâu, thật lâu.

Đầy cõi lòng mừng như điên, Tay buông tha mà hôn lên đôi môi cánh hoa đã sưng phù, thanh âm khàn khàn: "Thực xin lỗi, để ngươi lo lắng. Chỉ là... lúc đó, ta không nghĩ được cái gì cả..." Lời vừa rồi của New tuy thô bạo, nhưng truyền vào trong tai Tay lại không khác tiếng trời. Nguyên lai.... y vẫn còn quan tâm mình.

"Đại ngốc."

New yên lặng nhìn chăm chú hắn. Cái ôm nóng bỏng tiêu trừ đi sợ hãi trong lòng, bên môi bóng mẩy như nước mỉm cười, đem Tay làm ngây ngốc.

Hắn thở dài thật sâu, khom người xuống dưới, nhẹ nhàng dán chặt vào trán New, mắt đối mắt, mũi đối mũi mà thâm tình nói ra ba chữ dấu ở trong lòng đã lâu.

"Ta yêu ngươi."

"........"

"Có thể tha thứ cho ta không?" Hắn nhỏ nhẹ kéo dài lời nói: "Tha thứ cho ta ngày đó nói không lựa lời, hồ ngôn loạn ngữ? Ta biết ta làm ngươi tổn thương thật nhiều, nhưng là..."

"Ta.... đã muốn... quên rồi..." New gian nan nói ra.

"Như vậy," nhu tình trong mắt Tay cứ thế tràn ra: "Nguyện ý cả đời này bồi bên cạnh ta, để ta chăm sóc ngươi, bảo hộ ngươi?"

"Ta có thể tự bảo vệ mình." New nhỏ giọng nói thầm: "Hơn nữa, ngươi.... không tin tưởng ta...."

"Bỏ qua chuyện lần này, ta tuyệt đối sẽ không vi phạm lần thứ hai."

"Ngươi... Tình nhân nhiều lắm..."

"Về sau một người ngươi cũng sẽ không thấy, sau này cũng tuyệt đối không có."

"Như vậy, ta... có thể tùy hứng không?"

"Đương nhiên." Trong mắt Tay tràn đầy đều là nồng đậm yêu thương cưng chiều.

"Ta.... có thể ỷ lại vào ngươi không?"

"Đương nhiên."

"Ta... có thể tự do mà cười, cũng có thể.... thống khoái mà khóc?"

"Đương nhiên - có thể." Tay nhẹ nhàng ôm lấy New giống như đã khóc ôm vào lòng, ôm rất chặt. Hắn thở dài nói: "Muốn khóc thì khóc đi...."

Một giọt, hai giọt.... từng viên trong suốt, từng viên trơn bóng tràn ra. Nước mắt trăm năm trước từ mắt New chảy vào tâm Tay, làm cho hắn nếm thử một loại ôn nhu, ngọt ngọt chua chua, tư vị rất hạnh phúc. Ôm người vào lòng, hắn đã không còn sở cầu gì nữa.

Nhẹ nhàng hôn lên môi đối phương, tất cả đều thật cẩn thận giống như lần đầu tiên, thăm dò phản ứng lẫn nhau, từ trên cao xuống, phong cảnh kiều diễm của Tay Chi Điện, xuân sắc khôn cùng.

New dưới khiêu khích ôn nhu của Tay nhịn không được mà lơ đãng bật thốt ra âm thanh rên rỉ, từ than nhẹ dần dần chuyển thành cao vút trào dâng, trong tình cảm mãnh liệt cùng khoái cảm mà phóng ra chính mình. Trong nháy mắt kết hợp đó, hai trái tim va chạm cùng một chỗ, trái tim khóa chặt cuối cùng cũng yên lặng mở ra...

"New."

"Ư..." Mơ mơ màng màng lên tiếng, tùy ý dùng chóp mũi của mình cọ cọ hai cái lên lòng ngực dày rộng, New buồn ngủ.

Nhìn chăm chú vẻ mặt mệt mỏi của người yêu, đáy mắt Tay đều là yêu thương vô tận. Làm khó y rồi, mấy ngày nay vì hoàn thành kế hoạch dụ địch vào bẫy, mỗi ngày New đều lui vào ngủ trong góc, thấy bộ dáng y trở mình lật qua lật lại, thì biết y không có một ngày nào mà thoải mái ngủ được. Chính mình cũng vậy, hàng đêm nằm cùng giường, người trong lòng gần trong gang tấc, mất rất nhiều khí lực mới có thể miễn cưỡng bản thân khắc chế không vươn tay ôm người vào lòng để hảo hảo yêu thương, nhẫn nại của hắn đã sớm vượt qua cực hạn. Cho nên, hôm nay vừa được bỏ lệnh cấm, liền....

"Ưm...." New trở mình một cái, tìm một vị trí thoải mái trong ngực Tay, an ổn ngủ thật say.

Nhìn gương mặt ngủ say như hài tử của thiếu niên trong ngực, Tay cảm thấy mãn nguyện mà cười toét miệng. Gương mặt bình phàm không có gì đặc biệt trong mắt người ngoài, với hắn mà nói, thấy thế nào cũng rất đáng yêu.

"Quên đi." Trong con ngươi màu tím tràn đầy tình yêu chớp mắt đã thành hai hồ nước, lời nói nhẹ nhàng theo gió lạnh rạng sáng phiêu tán xung quanh: "Chuyện này, ngày mai rồi nói sau."

Kéo chặt chăn gấm, đem y cùng mình bao bọc trong đó, sợi tóc dây dưa, thân thể giao nhau. Hạ xuống nụ hôn mềm nhẹ lên trán người yêu trong lòng, từng trận cảm giác ngọt ngào như nước ấm chảy qua.

"New, nguyện ngươi, có mộng đẹp."

___

Hôm sau.

Khi Tay thần thanh khí sảng, tâm thần thư sướng cùng New hành động hơi chậm chạp, thần sắc mệt mỏi vội vàng xuất hiện ở Ngự Nine Cung, đã qua buổi trưa.

Nhìn quanh bốn phía. Trong đại sảnh người nên tới đều đã tới một nửa.

Thủy ma vương mềm mại đáng yêu tuyệt đẹp hơi hơi mỉm cười ra hiệu; Mộng ma vương ánh mắt đồng tử song sắc nhìn bọn họ lộ ra vẻ chế nhạo; Lôi ma vương tính cách vội vàng xao động càng không ngừng đi đi lại lại trong sảnh; vợ tương lai của hắn - sí Thiên sứ dáng vẻ vô cùng thanh lệ thoát tục đang ở một bên trông mong chờ đợi, thẳng đến khi thân ảnh New cùng Tay tới, mới thở phào nhẹ nhõm.

"Làm sao bây giờ mới đến?" Vẻ mặt Nine có chút không kiên nhẫn.

"Không tính là quá muộn đi?" Tay trấn an vỗ vỗ bả vai của New vẫn còn đang phụng phịu, từ từ cười nói.

"Đúng là không muộn." Trong giọng của Off mang theo ý trêu chọc: "Theo ta thấy, do sáng sớm mặt trời chưa lên cao, sắc trời còn sớm, nhị vị không ngại lại trở về bồi bổ giấc ngủ như thế nào?"

Địa giới sâu thẳm làm gì có mặt trời ban sáng?

"Phốc." Mook nhịn không được cười ra tiếng.

New mặt trầm như nước, mắt liếc Tay mang theo vài phần giận dữ. Nếu không phải người nào đó đêm qua rất không biết tiết chế, làm sao có thể hại y hôm nay xém chút không xuống giường được?

"Không sao không sao" Thấy đệ đệ của mình khốn quẫn, làm tỷ tỷ đương nhiên phải nói giúp vài câu: "Đến đây là tốt rồi"

"Đúng vậy" Tay nhanh chóng phụ họa: "Không phải còn có người đến muộn hơn bọn ta sao?"

New ánh mắt vừa chuyển: "Nanon còn chưa tới sao?"

"Này...." Nine trầm ngâm: "Đúng là có chút kỳ quái. Trước kia vô luận là gặp chuyện gì, người này luôn là người đầu tiên trình diện. Bất quá, Phong Ma Cốc gần đây dường như xảy ra chuyện..."

"Không phải là đổi chủ đi?" Off hoài nghi nói.

"Khởi bẩm Ma vương, Phong ma vương đến." Ngoài phòng có người cao giọng bẩm báo.

"Này, mọi người khỏe." Nhuyễn tháp màu phấn hồng được khiêng ra đầu tiên, nằm trên đó đúng là thiếu niên tóc màu bạc thích náo nhiệt. Mặc dù khí sắc không tốt, khuôn mặt tiều tụy, nhưng toàn thân hắn tràn ngập hương vị chỉ được mệnh danh là 'hạnh phúc'. New bỗng nhiên phát hiện, ưu sầu thương nhớ quấn quanh Nanon như tơ nhện đã không còn nữa, chưa từng nhìn thấy khóe mắt đuôi mày thiếu niên sức sống dồi dào, tỏa sáng rực rỡ. Xem ra, tất cả biến hóa đều là công của người kia bên cạnh hắn. Cái người rảo bước vào sảnh vẫn luôn im lặng đứng bên cạnh hắn, nam tử cao ngất có mái tóc vàng sáng cùng một đôi mắt ôn nhu. New có thể trăm phần trăm xác định, người có thể làm gánh nặng của Nanon đã được xóa bỏ, cười thoải mái đến như vậy chính là...

"Ohm." Tay không chút để ý mà chào hỏi: "Đã lâu không gặp."

"Đúng vậy." Mook tiếp lời: "Hơn hai mươi năm đi?"

"Là hai mươi hai năm." Off sửa đúng.

"Nguyên lai ngươi thật sự còn sống." Nine cảm thán

"Đã lâu không gặp." Thanh âm Ohm trầm ổn chậm rãi vang lên, dáng người cao lớn cùng gương mặt chính trực, nhìn qua mười phần là người ổn trọng đáng tin cậy. Nhưng mà, biểu tình bình tĩnh của hắn cũng không thể duy trì bao lâu, nhìn thấy Nanon cố gắng chống hai tay, ý muốn ngồi dậy thì lập tức nứt toát, biến thành từng chút lo lắng cùng trìu mến, cuống quít chạy qua nửa dìu nửa ôm lấy người yêu hiếu động, ghé vào lỗ tai hắn liên tiếp dặn dò, làm sao còn nửa phần ổn trọng bình tĩnh?

"Một chút cũng không thay đổi, hoàn toàn giống như trước kia." Off cười nhạo: "Ngươi cưng chiều hắn như vậy, không sợ làm hư hắn?"

"Sẽ không." Ohm dùng ánh mắt nhu tình bắn ra bốn phía nhìn Nanon: "Ta còn muốn càng cưng chiều hắn hơn nữa."

Trên lưng một trận run rẩy, Off lạnh mặt xem xét hai người bọn họ, lại quay đầu nhìn Hỏa ma vương bên kia đang dán toàn bộ trên người New thấp giọng nói chuyện, không khỏi lắc đầu thở dài: "Ta xem tất cả các ngươi đều không thể cứu được, hãm quá sâu! Hãy cẩn thận, hãy cẩn thận."

"Chỉ có người chưa ăn nho mới nói nó chua." Nanon khinh thường nói, hắn mỉm cười với New: "Chúc mừng các ngươi hòa hảo như lúc ban đầu."

"Ngươi cũng vậy."

Ánh mắt hai người giao nhau giữa không trung đều tự hiểu ý mà cười, không nhìn hai người đang đần mặt bên cạnh. Mắt thấy trong sảnh ý xuân dạt dào, không khí từ từ nóng lên, ngoài cửa bổng nhiên truyền vào một cỗ hàn khí lạnh thấu xương, mọi người đều đến đông đủ.

"Chuyện này, tôi không có ý kiến." Mook tỏ thái độ đầu tiên.

"Tuy rằng thiếu náo nhiệt có thể có chút nhàm chán" Nanon dựa vào người Ohm ngáp một cái: "Bất quá, New là bằng hữu tốt nhất của ta, bổn vương đương nhiên là đứng về phía y."

"Ngẫu nhiên trải qua thái bình cũng không tồi." Off cười đến bỡn cợt: "Ai bảo nhị vị quân vương Địa giới của chúng ta không chịu thua kém? Làm một phần tử Địa giới, bổn vương liền hảo tâm mà giúp đỡ các ngươi một phen, thế nào?"

"Đa tạ 'hảo tâm' của các ngươi!" Nine tức giận nói, hắn chuyển hướng Băng ma vương, thần sắc nghiêm trọng: "Noen, ý của ngươi như thế nào?"

"......."

Thật lâu sau, Noen mới lạnh lùng mở miệng: "Thư khế ước ở đâu?"

Nine lúc này mới vui mừng ra mặt, Tay cũng âm thầm nhẹ nhàng thở ra, hắn lấy khế ước trong lòng ra, niệm chú ngữ cởi bỏ dây buộc, để nó mở ra phập phềnh giữa không trung. Sáu vị ma vương cùng đưa tay, đồng thời lưu lại dấu ấn của mình trên khế ước của Thần.

Một ngày này, khế ước hòa bình của Thiên, Địa hai giới chính thức thành lập. Sau đó ngàn năm, giữa ác ma cùng Thiên sứ miễn cưỡng được cho là an nhiên thái bình.

___

"New!!"

Tay lo sợ hoảng hốt, khi hổn hển đuổi tới Bích Lạc Đàm, chỉ thấy thiếu niên đứng giữa thủy đàm, thong dong nâng mắt nhìn hắn, tình cảnh này, rất giống với lần đầu gặp nhau.

Lúc đầu, ngươi vì cứu tỷ tỷ mà đến, lúc này đây, ngươi... trong lòng Tay một trận sợ hãi, cái gì cũng bất chấp mà lao xuống thủy đàm, một phen ôm lấy thiếu niên không kịp phản ứng trong thủy đàm, ôm chặt lấy, trong miệng liên tục nói: "New! New!! Ngươi đừng rời khỏi ta! Đừng rời đi... ngàn vạn lần không được...." Giọng nói khẽ run lộ ra sầu lo, thống khổ cùng giãy dụa.

"Ta nói bỏ ngươi đi lúc nào??" New kinh ngạc nhìn hắn, ánh mắt từ từ chạm phải khuôn mặt gầy yếu, tâm không tự giác mà co rút đau đớn.

Hai, ba ngày ngắn ngủn, vốn dĩ Hỏa ma vương tiêu sái tùy tính, phóng đãng không kìm chế trở nên nơm nớp lo sợ, nghi thần nghi quỷ, cả ngày lo lắng đề phòng, chớ nói ban ngày kề cận như hình với bóng, tới buổi tối lại như bạch tuộc ôm lấy New vào trong ngực, từ đầu đến chân, như vậy mới yên tâm đi ngủ.

Từ ngày kí kết khế ước cũng là lúc New cự tuyệt nhận 'huyết chú', Tay lại bắt đầu lo âu, gấp gáp trông chừng người, mà ngay cả trước nhà vệ sinh, hắn cũng không rời nửa bước.

Thật ra New chỉ là muốn chờ một thời gian ngắn, suy nghĩ cẩn thận mới quyết định, hiện giờ xem ra, đã hoàn toàn không cần. Tâm của New đã rất rõ ràng, mà thái độ của đối phương cũng thập phần sáng tỏ.

"Ta chỉ là đi ra ngoài hít thở không khí" Y liếc xéo Tay: "Mỗi ngày bị ngươi giám thị, dù sao vẫn cần hít thở không khí trong lành đi"

"......" Tay há miệng thở dốc, cái gì cũng không nói ra miệng được.

"Ta chịu không nổi." Nghe thấy tuyên ngôn của New, mặt của hắn nháy mắt biến sắc, trắng bệch như tờ giấy.

"Cho nên, New kéo khóe miệng gợi lên một độ cong nhỏ, lập tức càng lúc càng lớn, ở chỗ sâu nhất trong đôi mắt tràn đầy ý cười ấm áp nhẹ nhàng: "Ta quyết định đáp ứng yêu cầu của ngươi."

"??!" Lực chiến đấu của những lời này không phải nhỏ, người trước mặt nhất thời bày ra hiện tượng chập mạch não bộ, chính là ngây ngốc nhìn y cười liên tục.

"Ngươi hiểu được ý của ta không?" New hoài nghi ngước mắt nhìn.

"Cái gì... cái gì... ý, ý tứ?" Nghe thế lại lắp bắp trả lời, chỉ biết thần trí của hắn nhất thời chưa kịp quay về.

"Ý tứ này." Bộ dáng Tay vẫn mê mang, New lười giải thích với hắn, kiễng chân, một phen ôm lấy cổ hắn, một hơi hôn lên.

Này, này, này, đây là cái gì!!!! Oa!!!! Ta, ta không phải đang nằm mơ chứ?! New, New thế mà lại chủ động, nhưng... đau quá. Thẳng đến khi trên môi truyền đến từng trận đau đớn, Tay mới cảm thấy chân thật, hắn lập tức dùng hết toàn lực ôm thiếu niên thân hình nhỏ gầy vào lòng, lực đạo thật lớn hận không thể đem y thu nhập vào trong cơ thể mình.

Máu trên môi Ma vương được Thiên sứ chậm rãi liếm sạch, chậm rãi nuốt, chú ngữ mềm nhẹ liên tiếp tràn ra quấn lấy hai người.... bốn phía gió núi rì rào, một mảnh tĩnh lặng.

"Ta yêu ngươi."

Tình cảm mãnh liệt đã xong, nụ hôn thiên toàn địa chuyển vừa xong, ánh mắt màu mực thẳng tắp nhìn vào ánh mắt màu tím âm trầm, không chút né tránh mà mở cửa lòng.

"Ta cũng vậy" Một đôi mắt màu tím xinh đẹp nhìn thật lâu vào Thiên sứ quan trọng duy nhất trong cuộc đời mình, hứa rằng đời này cũng không bao giờ thay đổi: "Ta sẽ yêu ngươi cả đời."

Hồ nước màu đen lấp lánh ánh nước, còn chưa tiến đến phía trước, đôi môi của người yêu đã nhẹ nhàng hôn tới ánh mắt ngấn lệ. An tâm mà nhắm mắt lại, cho dù nhắm mắt lại, bên tai vẫn còn thoáng qua câu nói một tháng trước của tỷ tỷ: "Ngươi cảm thấy... hạnh phúc không?"

Đúng vậy.

Ta cảm thấy hạnh phúc.... thực hạnh phúc....

Vươn tay, chặt chẽ nắm lấy tay nhau.

Hạnh phúc, ở ngay đây.

***HOÀN***

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #taynew